
Biển Cả Trong Núi Sâu
- Cập nhật
- 4 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Nữ CườngHEHiện ĐạiGia ĐìnhChữa Lành
- Team
- Yêu Phi Họa Quốc
- Lượt xem
- 1,743
- Yêu thích
- 3
- Lượt theo dõi
- 3
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Edit: Yêu Phi
Tôi là mẹ chồng độc ác, từ khi con dâu tôi về nhà, tôi nhìn kiểu gì cũng thấy ngứa mắt con bé.
Con bé luôn ngủ đến tận trưa, cũng chẳng bao giờ chịu tìm việc để làm.
Tôi mắng con bé là quỷ lười, sâu mọt, vô dụng.
“Hồi xưa tôi vừa sinh con xong, tôi chỉ thở một hơi rồi đã xuống ruộng làm việc!”
“Giữa mùa đông lạnh giá, tôi cũng chẳng được nghỉ ngơi, phải ra sông giặt quần áo, ngã xuống sông suýt ch*t đuối!”
“Khó khăn lắm mới bò lên được bờ, về nhà lại lên cơn sốt cao nhưng vẫn phải dậy từ sáng sớm để nấu cơm.”
“Thế mà bố nó còn chê tôi bỏ nhiều muối, cầm gậy chốt cửa đập thẳng vào đầu tôi!”
Con dâu tôi ngây người nhìn tôi, đưa tay chạm vào vết sẹo dài trên trán tôi, hai hàng nước mắt chảy dài.
“Mẹ đã chịu bao nhiêu ấm ức vậy.”
Tôi muốn nói "Ai mà chẳng phải trải qua như thế?", nhưng lời nói lại nghẹn lại trong họng.
Như một cơn sương mù bỗng nhiên xuất hiện giữa núi hoang, đôi mắt khô cằn của tôi bỗng ẩm ướt.
Cả đời tôi chịu khổ nên tôi nghĩ khổ cực là chuyện bình thường.
Cho đến hôm nay, có một người, đã rơi nước mắt thay tôi.
Con bé nói, tôi đã chịu quá nhiều ấm ức rồi.