
MẶC CHO ÁNH TRĂNG RƠI XUỐNG LẦU TÂY
- Cập nhật
- 18 giờ trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Trọng SinhCổ ĐạiNữ CườngVả MặtHETrả ThùCung ĐấuGương Vỡ Không Lành
- Team
- Ô mai đào muối
- Lượt xem
- 3,186
- Yêu thích
- 3
- Lượt theo dõi
- 2
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Văn án:
Sau khi sinh thái tử, Tiêu Dục sai mang đến một chén rượu độc ban cho cái c.h.ế.t.
“Nguyên Hòa năm thứ hai, Thục phi vì trẫm sinh hạ công chúa, đầy một tuổi yểu mệnh, do nàng gây nên chăng?”
Ta quỳ đất đáp:
“Năm Nguyên Hòa thứ hai, thần Hoàng thượng đỡ một nhát kiếm, liệt giường nửa năm, từng cơ hội gặp công chúa.”
“Vậy hỏi, Nguyên Hòa năm thứ năm, Nhu phi nhập cung sủng ái, hại hóa điên, độc thủ của nàng?”
“Năm Nguyên Hòa thứ năm, thần dâng lời can gián, Hoàng thượng nổi giận giam lỏng , thể khỏi cửa.”
Tiêu Dục mặt mày hoang mang, sai thu rượu độc.
Ta chỉ thê lương, dứt khoát nâng chén uống cạn.
“Năm xưa nhập cung, Hoàng thượng từng tuyệt phụ . Nay , bao năm phu thê, Hoàng thượng từng tin .”
Mở mắt nữa.
Ta trở về năm tiên hoàng ban hôn.
Tiêu Dục khí thế hiên ngang quỳ đất:
“Nhi thần tạ phụ hoàng ban hôn.”
Cùng lúc , dập mạnh một cái đầu.
“Thần nữ nguyện.”
Kiếp .
Ta vốn chẳng lưu tâm mộng đêm dài, mặc trăng sáng lầu tây.