Ánh hoàng hôn vàng óng rải xuống đất, Ngọc Phù   ghế,  chút lo lắng   ngoài cửa. Vừa nãy Lục Văn Trung   ngoài xem xét tình hình,   thế nào . Nàng   Tần Tử Thần  phái   tìm nàng , cũng   loạn dân  xông  khách điếm  .
Bạch thị  Ngọc Phù với vẻ mặt đầy ưu tư : "Phù nhi, đừng lo lắng, đợi Văn Trung về nếu bên ngoài  an  thì sẽ lập tức đưa con trở về."
Gà Mái Leo Núi
Ngọc Phù  giờ cũng  còn cách nào khác, chỉ  thể chờ đợi. Cuối cùng, khi trời  tối hẳn, Lục Văn Trung trở về. Ngọc Phù  Lục Văn Trung mồ hôi nhễ nhại, trong lòng  chút áy náy, dù   cũng là vì nàng mà  ngoài.
Ngọc Phù vội vàng lấy chiếc khăn tay của   đưa tới : "Lục đại ca, lau mồ hôi ." Lục Văn Trung  chiếc khăn tay màu hồng thêu hoa,  tự chủ mà tiếp lấy : "Đa tạ Phù nhi cô nương."
Bạch thị vội hỏi: "Bên ngoài thế nào ,  an  ?" Lục Văn Trung nhận khăn tay nhưng  dùng để lau mồ hôi, mà đặt  trong tay  dùng tay áo lau qua. Chàng  nỡ dùng khăn tay của Ngọc Phù để lau mồ hôi. Chàng uống nước Ngọc Phù đưa tới  : "Dân lưu tán bên ngoài quá đông,  cướp bóc và tàn sát  nhiều cửa hàng và nhà cửa. Quan phủ vốn  phái binh lính xuống trấn áp, nhưng mã tặc ngoài thành  tin lưu dân  thành cũng xông  trong. Giờ quan binh   bắt mã tặc,   đuổi lưu dân, thực sự  thể nào xoay sở nổi. Bên ngoài vẫn  hỗn loạn, e là tạm thời  thể  ngoài ."
Ngọc Phù  xong,  chút lo lắng   ngoài cửa. Nàng  ngờ bên ngoài  hỗn loạn đến . Nàng chỉ hy vọng Tần Tử Thần  thể tìm  nàng. Nàng nghĩ dù  Tần Tử Thần cũng là  của phủ Thừa Ân Công,  lẽ   thể thông qua quan phủ để tìm nàng, chỉ sợ hiện giờ quan phủ cũng đang tự lo .
Trong khách điếm Kinh Duyệt, Ô Thạch và năm thị vệ quỳ  mặt đất : "Nhị thiếu gia, thuộc hạ vô năng, vẫn  tìm thấy Ngọc Phù cô nương." Tần Tử Thần  các thị vệ đang quỳ, trong lòng vô cùng phiền não. Nếu chỉ là một nha  bình thường thì  , nhưng Ngọc Phù là nha  hồi môn do nãi nãi gửi tặng Tần Ngữ Nhu. Giờ còn  đến Cận Châu mà Ngọc Phù  biến mất, về phủ sẽ khó ăn  với nãi nãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-19-bi-bo-lai-mot.html.]
Bèn bực bội : "Vậy thì phái thêm nhiều   tìm. Phong Châu hỗn loạn thế , chúng   thể ở   nữa. Ta   chuyện với tri châu Phong Châu , sáng sớm mai họ sẽ phái  hộ tống chúng   khỏi thành qua cửa Nam. Tối nay nhất định  tìm thấy nàng , mau !"
Ô Thạch và những  khác  định ,   Tần Ngữ Nhu  từ ngoài cửa  : "Khoan ,  cần  nữa." Tần Tử Thần : "Muội , vì ? Nàng  là nha  hồi môn mà nãi nãi tặng  đó."
Tần Ngữ Nhu  đến  mặt Tần Tử Thần : "Nhị ca ca,   nàng  là nha  nãi nãi đặc biệt tặng cho ,  cũng  lo lắng.  bây giờ bên ngoài đang hỗn loạn,   còn  mã tặc, Ô Thạch và mấy  bọn họ  ngoài cũng  tìm . Có lẽ nàng  tìm chỗ nào đó trốn , cũng  thể  ... Quan trọng nhất là khi chúng   thành,  nhiều lưu dân  thấy. Chúng  mang theo nhiều đồ đạc như , nếu lưu dân và mã tặc xông  cướp, mà   phái hết hộ vệ  ngoài, chúng  sẽ  nguy hiểm đó."
Tần Tử Thần suy nghĩ một lát  : "Muội    lý, chúng  quả thực  thể phái thêm   ngoài nữa, vẫn là nên giữ vững khách điếm ."
Tần Ngữ Nhu thấy Tần Tử Thần đồng ý liền thở phào nhẹ nhõm,    với Tần Tử Thần: "Thế nhưng, Ngọc Phù thì ? Sáng sớm mai chúng   lên đường , nếu nàng   trở về thì   đây?" Tần Ngữ Nhu : "Ca ca đừng lo lắng,   nghĩ kỹ . Ta sẽ để đồ đạc của Ngọc Phù và khế ước bán  của nàng  trong khách điếm,  để  cho nàng một ít tiền, coi như là trả tự do cho nàng. Nếu nàng may mắn thoát khỏi kiếp nạn , những thứ  cũng đủ để nàng sống nửa đời còn  vô lo. Về phủ cũng  thể ăn  với nãi nãi. Còn nếu nàng  trở về ,  cũng chỉ  thể là mệnh  của nàng  định như  , nãi nãi dù   cũng sẽ  trách tội chúng ."
Tần Tử Thần suy nghĩ một lát, quả thực  thể vì một nha  mà khiến   lâm  nguy hiểm, nên : "Vậy cứ  theo ý   ."