[Xuyên Không Trọng Sinh TN70] Vợ Chồng Đối Chiếu Thập Niên Bảy Mươi Không Nhịn Nữa - Chương 21
Cập nhật lúc: 2025-12-01 04:43:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Thành Vinh ôn tồn an ủi: "Đừng lo lắng nữa, Tú Niên. Thằng Nhã nó lớn , còn là đứa trẻ cần chúng lúc nào cũng kè kè nữa. Nó thông minh hơn chúng tưởng, ép buộc quá chỉ phản tác dụng thôi. Thằng Nhã và Xuân Đào mới cưới, hai vợ chồng trẻ còn ham vui cũng là chuyện thường. Đợi đến lúc chúng con, cần chúng dạy cũng sẽ tự hiểu những lẽ đó."
Những điều Diêu Tú Niên đều hiểu, nhưng bà vẫn sợ hãi. Nếu chẳng may xảy chuyện gì, tù vài năm coi như còn nhẹ, nghiêm trọng thì còn mất cả mạng.
Nhà họ Văn bây giờ tổng cộng bảy miệng ăn, bốn đều công việc đàng hoàng. Đặc biệt là Văn Thành Vinh và Diêu Tú Niên, tiền lương một tháng hề thấp, vượt xa thu nhập của hầu hết dân trong huyện. Những năm qua cũng tích góp ít tiền, gánh vác gia đình thành vấn đề.
Không cần Văn Dã mạo hiểm tính mạng để kiếm những đồng tiền đó.
Không hai vợ chồng nuông chiều Văn Dã, mà là so với việc những chuyện nguy hiểm, họ mong an phận ở nhà sống qua ngày hơn.
Từ hôm đó trở , Trần Xuân Đào quên béng chuyện đó . Văn Dã sợ cô giận, cũng dám nhắc đến chuyện dọn ngoài ở nữa.
Chuyện chuyển nhà, cứ thế gác .
Trải qua một đêm, cặp vợ chồng trẻ gây gổ hòa thuận như thường, cái vẻ quấn quýt ân ái đó khiến ngoài thấy ê răng. Thông Thông tự thể đấu chú út đầy mưu mẹo, cũng ngoan ngoãn gần nữa.
Sáng hôm nay, Văn Dã bàn bạc với Hai Cổ từ sớm về việc xa một chuyến, xách hành lý rời khỏi nhà, cứ ba bước ngoái đầu . Nơi họ đến là một thành phố ven biển, mất ba đến năm ngày.
Nhiều sẽ dễ gây chú ý, nên chỉ Văn Dã và Cổ Thiên Hựu . Lâm Bình ở phụ trách theo dõi tình hình bên chợ đen.
Sau khi rời , Trần Xuân Đào một chiếc váy dài kẻ sọc xanh, mái tóc dài đen nhánh buộc ruy băng xinh xắn tết thành một b.í.m dài buông ngực. Thời tiết nóng bức, cô thích bôi trát gì lên mặt, chỉ tô một lớp son dưỡng ẩm ngoài.
Hôm nay cô sẽ xem công việc mới mà Diêu Tú Niên giới thiệu cho cô.
Diêu Tú Niên là một chồng hiếm , bà cô con dâu út Xuân Đào ở nhà đẻ là cô gái cưng chiều từ nhỏ. Tuy sinh ở nông thôn, nhưng cũng từng chịu khổ gì. Da trắng nõn nà, vẻ ngoài xinh nổi bật, thoạt khác gì những cô gái ở thành phố lớn bên ngoài.
Người , còn khéo ăn khéo . Nếu cô lòng dỗ dành, chỉ vài câu xung quanh còn trời đất là .
Khi còn trẻ, Diêu Tú Niên sinh một cô con gái dịu dàng mềm mại. Ai ngờ sinh liền hai con trai, đứa út còn bà lo lắng thôi. Bề ngoài đối xử với hai cô con dâu như , nhưng cán cân trong lòng âm thầm nghiêng về phía Trần Xuân Đào.
Con thất tình lục dục, trái tim đều bằng thịt, sự thiên vị là chuyện quá đỗi bình thường.
Sở Giáo d.ụ.c huyện cách nhà họ Văn một đoạn, Văn Dã xe đạp, nhưng Trần Xuân Đào mặc váy nên tiện đạp. Ngay lúc cô đang , phía vang lên một giọng .
"Chị dâu, chị định ngoài ?"
Lâm Bình về nhà lấy đồ, liền thấy Trần Xuân Đào đang duyên dáng trong sân. Vợ của em phép động đến. Hơn nữa bản cô gái thích , hỏi câu là vì Dã thường ngày chăm sóc .
Trần Xuân Đào xã giao: "Ừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-khong-trong-sinh-tn70-vo-chong-doi-chieu-thap-nien-bay-muoi-khong-nhin-nua/chuong-21.html.]
Lâm Bình hiểu nỗi lo của cô khi xe đạp, ngập ngừng hỏi: "Chị dâu, chị ? Để xem tiện đường , nếu tiện thì chở chị nhé."
Sức chiến đấu của Dã hầu như ai sánh bằng, thêm chiến tích đối phó với Cát Đại Phân của chị dâu gần đây, nếu ai còn dám nhân cơ hội mà linh tinh, thì chỉ thể là cô/ tìm c.h.ế.t.
" đến Sở Giáo d.ụ.c huyện." Trần Xuân Đào là rụt rè, thẳng.
Lâm Bình ước chừng cũng xa lắm: "Vậy , chị dâu đợi một lát nhé. về lấy đồ chở chị ."
"Ừm, cảm ơn ."
Đạp xe đạp chỉ mất đầy mười phút. Trần Xuân Đào suốt quãng đường đều im lặng ở yên , giữ một cách nhất định với Lâm Bình.
Gần tới nơi, Lâm Bình đột nhiên phấn khích chào một cô gái bên đường: "Mật Mật! Sao em ở đây?" Hắn phanh xe gấp, may mà Trần Xuân Đào kịp thời chống chân xuống đất, ngã nhào lưng .
Lâm Bình cũng nhận chuyện ngu ngốc gì, vội đầu hỏi: "Chị dâu, xin chị nha, chị chứ?"
Trần Xuân Đào nhân tiện xuống xe đạp, lắc đầu khẽ: " ."
Lâm Bình thở phào nhẹ nhõm, giới thiệu hai với một cách thoải mái: "Mật Mật, đây là chị dâu , Trần Xuân Đào, chính là mà đây kể với em về thằng Dã..."
Tiền Mật Mật ngắt lời , ánh mắt thẳng phụ nữ đối diện. Cô nhẹ: " mà. Lâm Bình, là quên với , và Văn Dã từng quen . Không ngờ , hồi cấp ba học cùng lớp với ."
Lâm Bình ngây , nghĩ nhiều: "Vậy thì quá, khỏi cần nhiều nữa."
Tiền Mật Mật vẫn giữ nụ mặt, trông như một cô gái nhiệt tình chân thành: "Xuân Đào chào nha, là Tiền Mật Mật. Thời gian và Văn Dã kết hôn, ốm, nên khéo bỏ lỡ."
Chương 12
Trần Xuân Đào từ nhỏ dễ dàng cảm nhận đủ loại cảm xúc và tình cảm từ những xung quanh vì cô xinh . Gặp nhiều , cô thể dễ dàng phân biệt thiện ý ác ý của khác dành cho .
Và cô bạn gái từng gặp mặt , dường như chút ý kiến tinh tế đối với cô.
Nhớ chuyện cũ Tiền Mật Mật nhắc đến, cô đột nhiên như hiểu điều gì đó. Xem vận đào hoa của Văn Dã cũng lắm chứ, cấp ba cũng nghiệp bốn năm mà vẫn còn nhớ nhung đây .
Cô liếc Lâm Bình bên cạnh vẻ gì, theo lời Văn Dã thì thích cô gái Tiền Mật Mật mấy năm , chẳng thành một tên oan gia thiên cổ ?
Chậc, chuyện khó giải quyết đây.
Trần Xuân Đào giả vờ như hiểu, tươi rói : "Chào . và Văn Dã Lâm Bình nhắc đến nhiều , ngờ sự trùng hợp như . Văn Dã , chắc chắn sẽ mừng cho cái duyên của hai lắm đó."
Lâm Bình thích học hành, thành tích cực kém, cấp hai suýt nữa nghiệp . Hắn dứt khoát, lấy bằng nghiệp cấp hai là chịu chịu khổ cấp ba nữa.