Xin hãy biến khỏi cuộc đời tôi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-04-22 15:07:57
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-04-22 15:07:57
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Nhờ vào năng lực <Tinh thông ngôn ngữ> mà tôi đã có thể hiểu được những người xung quanh đang nói gì. Ban đầu bọn họ chỉ than phiền những việc linh tinh trong cuộc sống nên tôi cũng không thu thập được thông tin gì nhiều. Nhưng đến một ngày của nửa năm sau, lúc đang cố gắng tập bò, tôi đã thu được vài thông tin quan trọng khi các hầu gái nói chuyện với nhau.
-Tôi nghe nói tháng trước công tước Lenoir đã trở lại sau trận chiến với vương quốc Kelpav rồi đấy.
-Tôi cũng nghe nói rồi. Đã một tháng trôi qua, vẫn chưa có ai đến đây đón tiểu thư đi. Xem ra tiểu thư bé bỏng của chúng ta đã bị gia tộc Lenoir bỏ rơi rồi.
-Tiểu thư gì nữa chứ! Nếu đã bị bỏ rơi thì cũng chỉ là một đứa con hoang thôi! Phí công chúng ta chăm sóc nó lâu như vậy. Lúc trước tôi còn mong ngày nó được đón về chúng ta sẽ được thưởng lớn nữa cơ. Giờ thì toi công rồi.
-Thôi nào. Tiền chăm sóc nó vẫn được gửi đều đều hàng tháng mà. Lấy bớt nhiều hơn chút là được thôi. Tranh thủ lấy đi, chứ không biết khi nào bọn họ không gửi tiền đến nữa đâu. Lúc đó mới là lỗ to đấy.
Tôi đã mất kha khá thời gian để tiêu hóa hết số thông tin mà mình vừa nghe được lúc nãy và tổng kết được vài điều trọng điểm.
Đầu tiên, công tước Lenoir gì đó là cha của tôi. Nếu thứ tự tước vị của thế giới này cũng giống như những gì tôi từng học được ở kiếp trước thì cha tôi đúng là một kẻ tai to mặt lớn, quyền thế đầy trời đấy. Và chắc cũng rất giàu nữa. Thế mà lại ném tôi ở cái nơi hẻo lánh này, đúng là đáng ghét!
Tiếp theo, các người hầu đã lén tham ô tiền nuôi dưỡng tôi do gia tộc Lenoir gửi đến. Thảo nào quần áo của tôi chỉ có vài bộ cũ xì thay đi thay lại suốt! Chắc chắn bọn họ đã cắt xén không ít tiền của tôi!
Cuối cùng, có vẻ như kiếp này tôi cũng là một đứa bé không được yêu thương. Rất có khả năng tôi là một đứa con ngoài giá thú bị gia tộc Lenoir bỏ rơi. Nếu thật sự như vậy thì cuộc sống sắp tới của tôi e là sẽ rất khó khăn.
Quả đúng như những gì dự tôi đoán. Sau khi tin đồn về việc tôi bị bỏ rơi được lan truyền, thái độ vốn chẳng mấy tốt đẹp của các hầu gái lại càng trở nên tồi tệ. Ban đầu chỉ là qua loa trong việc dọn dẹp, giặt giũ quần áo chăn mền của tôi, sau đó lại dần lơ là việc chăm sóc tôi.
Khi tôi được mười tháng tuổi, bóng dáng người hầu xung quanh đã biến mất suốt ba ngày liền. Bọn họ cầm tiền nuôi dưỡng của tôi, sau đó lại để tôi tự sinh tự diệt ở nơi này. Những kẻ đó, không chỉ tham lam mà còn m.á.u lạnh, hoàn toàn không xem sinh mạng con người ra gì.
Chuyện tôi lo lắng nhất cuối cùng cũng đã đến. Sau ba ngày không được ăn uống gì, cơ thể của tôi đã không chịu nổi mà phát sốt. Tôi ra sức gào khóc để thu hút sự chú ý từ bên ngoài, nhưng đến tối cũng chẳng có ai xuất hiện.
Sự uất ức và căm hận của tôi đã đạt đến đỉnh điểm. Tôi biết rõ mình sắp chết, nhưng tôi không cam tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/xin-hay-bien-khoi-cuoc-doi-toi/chuong-3.html.]
Tôi đâu có làm gì sai! Tại sao tôi phải chịu đựng tất cả những điều này?
Cho dù không được yêu thương cũng chẳng sao. Tôi chỉ muốn sống thôi mà!
Phẫn nộ và uất hận như ngọn lửa trong gió, bùng lên một cách mạnh mẽ, không ngừng thiêu đốt trái tim tôi. Tôi thề, nếu tôi có thể sống sót qua ngày hôm nay, tôi sẽ không bỏ qua bất kỳ người hầu nào trong dinh thự này! Tôi sẽ khiến bọn họ phải trả giá đắt vì hành vi của mình!
Đúng lúc này, một cơn đau dữ dội đột nhiên lan tỏa toàn thân khiến tôi không nhịn được mà kêu lên thảm thiết. Nó đau đến mức tôi nghĩ thà c.h.ế.t luôn còn hơn. Nhưng nhờ vào khát vọng sinh tồn mãnh liệt, tôi đã thành công chịu được cơn đau khủng khiếp ấy.
Mới vài phút trôi qua mà tôi cảm giác như đã hàng thế kỷ. May mà cuối cùng cơn đau mắc dịch ấy cũng kết thúc. Theo sau đó, một luồng sức mạnh dâng trào trong cơ thể tôi.
Tôi cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, vô cùng thoải mái. Cơn sốt lúc nãy của tôi đã lui, cảm giác đói khát cũng biến mất. Ngoài ra trên cổ tay trái của tôi còn xuất hiện một dấu ấn trăng khuyết màu đen, và bóng đêm lạnh lẽo u ám mà tôi từng cực kỳ chán ghét đột nhiên lại trở nên thân thiết một cách lạ lùng.
Chiếc màn hình điện tử đã lâu không thấy bất chợt hiện ra trước mắt tôi.
<Chúc mừng bạn đã thức tỉnh mana bóng tối thành công.>
<Chúc mừng bạn đã thức tỉnh thiên phú “Chúa tể của những chiếc bóng”.>
<Chúc mừng bạn đã thức tỉnh thiên phú “Đứa con của bóng đêm”.>
Tuy không biết rõ mấy thứ này là gì, nhưng tôi cũng lờ mờ đoán được đó chắc chắn là đồ tốt. Đáng tiếc màn hình này chỉ hiện lên mỗi ba câu chúc mừng đó rồi biến mất nên tôi cũng không rõ khả năng của ba thứ đó là gì. Nhưng không sao, tôi tin bản thân có thể tự tìm hiểu được.
Nhớ tới luồng sức mạnh dâng trào trong cơ thể ban nãy, tôi liền nhắm mắt cẩn thận cảm nhận nó. Việc này dễ hơn tôi tưởng rất nhiều. Chẳng được mấy phút, tôi đã nhận thấy được luồng sức mạnh màu đen đang di chuyển không ngừng trong cơ thể mình.
Thật thần kỳ! Rõ ràng là tôi đang nhắm mắt, nhưng tôi lại có thể “nhìn” được nó, thậm chí còn thấy được nó có màu đen. Có lẽ thứ này chính là mana bóng tối mà màn hình điện tử đã thông báo lúc nãy.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.