Chương 10: Lưới trời
Những con đường đất đỏ gồ ghề dẫn vào ngôi làng nhỏ, nơi Oanh sinh ra và lớn lên, dường như dài hơn bao giờ hết. Trên khuôn mặt hốc hác, khắc khổ của cô, không còn dấu vết nào của sự kiêu kỳ, sang chảnh ngày nào. Giờ đây, chỉ còn lại một Oanh tiều tụy, rụt rè, với ánh mắt luôn né tránh ánh nhìn của người khác.
Mẹ Oanh, một người phụ nữ lam lũ, với nếp nhăn hằn sâu trên trán và đôi bàn tay chai sạn, đón cô ở đầu ngõ. Bà không nói gì, chỉ ôm chầm lấy con gái, những giọt nước mắt mặn chát lăn dài trên gò má.
"Về rồi là tốt rồi con ạ," bà khẽ nói, giọng nghẹn ngào. "Quá khứ hãy để nó ngủ yên. Quan trọng là từ nay về sau, con hãy sống thật tốt."
Cuộc sống ở quê nghèo khó và buồn tẻ. Oanh phải phụ mẹ làm ruộng, chăn nuôi, những công việc mà trước đây cô chưa từng đụng tay đến. Cái nắng gay gắt, cái gió Lào bỏng rát, và những cơn mưa dầm dề khiến cơ thể cô đau nhức rã rời. Nhưng cô không than vãn, không oán trách. Cô biết rằng đây là cái giá mà cô phải trả cho những sai lầm trong quá khứ.
Tuy nhiên, sự tha thứ không đến dễ dàng. Người làng vẫn nhìn cô với ánh mắt dè dặt, nghi ngờ. Họ xì xào bàn tán về cô, nhắc lại những chuyện xấu mà cô đã gây ra. Oanh cố gắng phớt lờ, nhưng những lời nói đó vẫn cứa vào tim cô như những nhát dao.
Một ngày nọ, gã người tình cũ của Oanh, kẻ đã lừa hết tiền của cô, bất ngờ xuất hiện ở làng. Hắn ta tìm đến nhà Oanh, đòi lại số tiền mà cô ta đã "ăn chặn" của hắn. Oanh không còn một xu dính túi, làm sao có thể trả cho hắn?
Hắn ta nổi giận, la hét, đe dọa, thậm chí còn động tay động chân với Oanh. Mẹ Oanh lao vào che chở cho con gái, bị hắn ta xô ngã xuống đất.
Đúng lúc đó, Vy xuất hiện. Cô đã nghe tin về Oanh và tìm đến tận quê để giúp đỡ cô.
"Dừng tay!" Vy quát lớn, giọng đanh thép. "Anh là ai? Sao lại dám hành hung người khác?"
Gã người tình cũ nhìn Vy, vẻ mặt ngạc nhiên. "Cô là ai? Sao lại xen vào chuyện của tôi?"
"Tôi là chị dâu của cô ta," Vy nói, chỉ tay vào Oanh. "Cô ta có nợ nần gì anh, hãy nói chuyện đàng hoàng. Nếu không, tôi sẽ báo công an."
Gã người tình cũ thấy Vy có vẻ không dễ đối phó, đành bỏ đi.
Vy đỡ mẹ Oanh dậy, ân cần hỏi han. "Bác không sao chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vet-nho-luong-tam/10.html.]
Mẹ Oanh lắc đầu, nhìn Vy với ánh mắt biết ơn. "Cảm ơn cô, Vy. Nếu không có cô, không biết mẹ con tôi sẽ ra sao."
Vy quay sang nhìn Oanh, giọng nhẹ nhàng: "Em ổn chứ?"
Oanh cúi gằm mặt, xấu hổ không dám nhìn Vy. "Em... em xin lỗi chị," cô ta nói, giọng nghẹn ngào. "Em đã làm quá nhiều chuyện có lỗi với chị. Em không xứng đáng nhận được sự tha thứ của chị."
Vy tiến đến gần Oanh, ôm lấy cô ta. "Chuyện đã qua rồi, em đừng nghĩ đến nữa," Vy nói, giọng chân thành. "Quan trọng là từ nay về sau, em hãy sống thật tốt. Chị tin rằng em có thể thay đổi."
Vy giúp Oanh ổn định cuộc sống ở quê. Cô giới thiệu cho Oanh một công việc làm thêm tại một xưởng may nhỏ, giúp cô có thêm thu nhập trang trải cuộc sống. Cô cũng động viên Oanh học thêm một nghề, để có thể tự nuôi sống bản thân sau này.
Dần dần, Oanh thay đổi. Cô trở nên hiền lành, chăm chỉ và biết quan tâm đến người khác hơn. Cô tham gia các hoạt động từ thiện ở địa phương, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn. Cô cũng bắt đầu xây dựng lại mối quan hệ với người làng, cố gắng chứng minh cho họ thấy rằng cô đã thực sự hối cải.
Vy cũng đã tha thứ cho Hải. Cô nhận ra rằng anh đã thực sự hối hận và muốn làm lại từ đầu. Cô quyết định cho anh một cơ hội, để cả hai có thể cùng nhau xây dựng lại hạnh phúc gia đình.
Vài năm sau, Vy mở một trung tâm tư vấn cho phụ nữ từng bị tổn thương trong hôn nhân. Cô muốn giúp đỡ những người phụ nữ khác vượt qua khó khăn, tìm lại niềm tin vào cuộc sống và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
Oanh cũng tham gia vào hoạt động của trung tâm. Cô chia sẻ câu chuyện của mình, giúp đỡ những người phụ nữ khác nhận ra giá trị của bản thân và tìm thấy con đường đi đúng đắn.
Cô trở thành một biểu tượng của sự hồi sinh, của sự thay đổi và của lòng nhân ái. Cô chứng minh cho mọi người thấy rằng, dù đã từng phạm sai lầm lớn đến đâu, con người vẫn có thể thay đổi và trở nên tốt đẹp hơn.
Cuộc đời Oanh là một minh chứng cho câu nói "Lưới trời tuy thưa, khó lọt". Những âm mưu, toan tính và sự độc ác cuối cùng cũng phải trả giá. Và sự tha thứ, lòng nhân ái, và sự thay đổi là những yếu tố quan trọng giúp con người vượt qua khó khăn và tìm thấy hạnh phúc đích thực.