Mang tâm trạng vui vẻ đến quán nét, thật may mắn thấy , mới bảy ngày gặp nhưng khi thấy thì kiềm mà lao đến nhưng đàn ông đáng ghét ngang qua như xa lạ, tức c.h.ế.t mà: “Cố Khải Phong, thế.”
“Sao cô ở đây, đến nữa , 7 ngày đến, giờ đến gì, cô mấy ngày nay, theo đuổi ai khác , là ai sẽ theo đuổi đến khi nào gật đầu chỉ mới vài ngày thoái chí , đúng là chỉ cái miệng.”
Khải Phong một tràng giọng lạnh lùng đến đáng sợ.
quan trong là nhận thấy trọng tâm giận vì đến tìm , cơn giận trong lòng giảm hẳn, tiến đến nắm tay , đưa túi đồ mặt : “Em đem đồ ăn cho , thế là ai cho em đến, là ai bảo em tránh xa , giờ trách, đẩy em thì em theo đuổi ai nữa hình như liên quan đến nhỉ.”
Cảm giác bàn tay siết chặt, rằng kéo phòng , ép sát cửa.
“ kêu em đến là em sẽ đến , em ngoan như thế từ bao giờ, em vẫn mặc kệ lời nó mà đến , mấy hôm nay đến.”
“Mấy nay em bận chút việc nên đến."
“Bận, em bận gì, em thích nữa thì thẳng, em thích khác , nên mấy hôm nay bận theo mới thời gian cho .”
Giọng ngày càng lớn, trong đó ẩn chứa chút gì đó uất ức khó nhận thấy, nhưng khoé mắt ửng đỏ hai tay đang run nhẹ dấu hiệu cho thấy đang lo lắng, bất lực như một chú chó nhỏ sợ bỏ rơi, dáng vẻ đáng yêu thế, kiềm mà nhướng lên hôn nhẹ khóe môi đang mím chặt của .
Cơ thể bỗng cứng , nhưng khi định rời khỏi môi thì đột nhiên tay nắm chặt gáy nụ hôn sâu thêm, từ động chuyển thành chủ động, tay đặt ở eo di chuyển lên xuống vuốt nhẹ, môi tách nhẹ , thản nhiêm xâm chiếm nhẹ nhàng mút lấy, len lõi từng ngóc ngách, nụ hôn dịu dàng chiếm đoạt, kéo dài bao lâu đến khi thở nữa mới luyến tiếc rời hỏi, áp nhẹ trán trán : “Vi Vi… em hôn , em chịu trách nhiệm, là em đến quyến rũ em hối hận cũng , em là của , để ý đến khác, chỉ để ý đến thôi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-viet-ten-minh-vao-qua-khu-cua-anh/chuong-9-chiu-trach-nhiem.html.]
“Được, là đó, giờ em là bạn gái của .”
“Tất nhiên.”
Anh ôm chầm lấy .
“Chồng , em chỉ thôi, từ đó đến giờ cũng chỉ thích thôi, ngoài em để ý đến ai khác."
“Vậy mấy hôm nay em gì, đến tìm ."
“Thật thì, gần đến kì thi cuối cấp, nhưng vì theo đuổi nên thành tích hai tháng nay của em giảm, ba cấm túc ở nhà.”
Nghe bỗng trở nên ngại ngùng: “Xin em, ."
“Đâu của , là em tình nguyện mà, nhưng giờ em đói chúng ăn nhé.”
“Đi ăn thôi.”
Anh bế thẳng đến bàn đặt lên đùi, mở hộp cháo đem đến, dịu dàng múc từng muỗng thổi nhẹ đưa đến bên miệng cho . Không ngờ đàn ông còn mặc dịu dàng như thế.