Dạo tự nhiên một cô gái xuất hiện, cứ như cái đuôi theo , ngoài giờ cô học thì lúc nào cũng thấy cô ở xung quanh . Còn luôn miệng bảo rằng là bạn gái tương lai của , quản chuyện ăn uống của , còn quản luôn chuyện học của nữa thật phiền phức nhưng. Như lúc đây, con gái luyên thuyên mãi về lợi ích của việc học, cằn nhằn mãi về việc học tối ngày đến quán nét việc thành tích học của quá kém.
"Được đừng nữa, phiền quá ."
"Em chỉ cho thôi mà, học thể nghiệp thi đại học."
Cô bĩu môi, thì thầm bảo.
"Nếu chê dốt thì tìm học bá mà theo, cũng bắt cô theo."
Lời dứt cô đăm đăm đuôi mắt ửng đỏ, mắt đọng một màn sương mờ, như sắp đến nơi.
"Được , giải đề thôi , đưa đây đừng bày vẻ mặt như ."
Có khi nãy nặng lời quá cô gì nữa, đề , mặt vẫn buồn thế.
"Nè, câu hiểu, giảng xem."
đẩy đề của gần cô .
Cô thật sự giỏi mới học lớp 9 thôi mà bài tập lớp 12 vẫn . Với sự kiểm kẹp của cô thành tích tăng đáng kể. Tuy cô giận dỗi nhưng dễ dỗ, chỉ cần mua cho cô một cái kẹo, sữa thì cô tươi . là heo tham ăn mà.
Cô gái cũng ngông cuồng nhớ ở tiệm nét khi mấy cô gái khác đem đồ ăn cho cô rằng nhảy thẳng lên đùi đánh dấu chủ quyền, nhưng thấy khó chịu thậm chí còn thưởng thức việc cô bón cho, cảm thấy sự ngon cuồng thật đáng yêu. Như con heo ngốc thật sự ngốc, đồ ăn đêm cho đem chia cho khác, còn ở mặt khen khác ngớt lời, nhưng khi cô bảo Hoàng Minh giàu giỏi thật sự là một đàn ông lý tưởng, nỗi tự ti trong lòng bấy lâu len lói trong tâm trí, Và thế là cái miệng của những lời khó , bảo cô đừng đến tìm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-viet-ten-minh-vao-qua-khu-cua-anh/chuong-8-goc-nhin-cua-co-khai-phong.html.]
Đã 7 ngày cô đến, đây thuận theo ý , nhưng trong lòng khó chịu, cả ngày thể tập trung bất cứ việc gì. Vô thức đến những nơi thể gặp cô . Tìm kiếm hình bóng bất cứ thứ gì cô giữ cho . Rõ ràng đây ngày nào cũng ít nhất một món giữ đến khi là bánh khi thì đồ ăn vặt khi thì nước ép... mấy hôm nay cái gì cũng như cô từng xuất hiện .
"Nè... tới gì ?"
Tiếng gọi Minh Thành kéo khỏi dòng suy nghĩ.
"Xin , thấy, gì thế."
"Ông tướng ơi, là nước ngọt với mì gói trong tiệm gần hết nhớ nhập hàng, đầu óc bay ."
Minh Thành bất lực bảo: "Đừng trách , tuy xác ở đây với chúng nhưng trái tim và tâm trí bay theo ai ."
Hoàng Minh vỗ vai .
" với , nhận trái tim , giờ chạy mất thẫn thờ ở đây thế tác dụng gì chứ."
"Mà , từng nghĩ nếu một ngày cô theo nữa, cô thích khác thì ."
Lời như đánh thẳng tâm trí . Nếu thật sự một ngày cô theo khác, lấy sự quan tâm dành cho đặt lên khác, đem những thức cho cho khác, những lời ngọt ngào từng dành cho với khác, cùng khác ôm ấp, hôn thậm chí kết hôn, sinh con... một nỗi lo sợ mãnh liệt hiện lên trong lòng, trái tim như bóp nghẹn.
Không thể, thể , cô chỉ thể là của . Dù bây giờ thể cho cô cuộc sống đầy đủ nhưng chỉ cần cố gắng gấp nhiều hơn thì chắc chắn sẽ thể cho cô cuộc sống sung túc. tìm cô khi cô cần nữa. Có lẽ vì quá lo lắng nên bước chân vội vã hơn khi va chạm khác cũng tưởng tới chỉ xin qua loa rời : "Cố Khải Phong, thế."
Tiếng quen thuộc bước chân chững , thì hình ảnh con gái luôn mong nhớ xuất hiện nụ rạng rỡ chắc rằng cả đời cũng thể thoát nữa.