Tiểu Kiều Thê Ngọt Ngào - Chapter 5
Cập nhật lúc: 2025-06-18 09:31:59
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm sau, Khả Nghiên đang mơ hồ ngủ thì cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Cô cố gắng mở mắt ra thì chuyện đầu tiên thấy đó là mình đang nằm gọn trong vòng tay của Lục Hoài, cánh tay hắn vòng qua eo cô, gương mặt kề sát với cô, dáng vẻ ngủ vô cùng ngon lành.
Khả Nghiên có chút ngây ngốc. Cô nhớ rằng hôm qua sau khi thay đồ đã để Lục Hoài ngủ ở ghế sofa cơ mà? Tại sao bây giờ anh ấy lại ngủ ở trên giường, còn ôm cô nữa?
Chẳng lẽ tên gia hỏa này nửa đêm trèo lên giường của cô?
Sau một hồi nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có khả năng này, Khả Nghiên liền kiên quyết ngồi dậy, kéo cánh tay Lục Hoài đang gác trên eo của mình xuống, sau đó không hề do dự thẳng chân đạp một cái.
" Rầm!"
" A!" - Nam nhân nào đó vừa bị đạp xuống giường kêu lên một tiếng.
Lục Hoài có chút choáng váng, từ dưới đất ngồi dậy hỏi vợ mình:
" Nghiên nhi...mới sáng sớm, sao em lại đạp anh?"
Khả Nghiên ở trên giường đưa mắt nhìn Lục Hoài quần áo nhăn nhúm, đầu tóc bù xù ngồi trên mặt đất, trong lòng nhất thời cảm thấy buồn cười.
Sống chung lâu như vậy, cô vẫn cảm thấy bộ dạng mới ngủ dậy của Lục Hoài cực kì đáng yêu.
Nhưng mà, có đáng yêu đến mấy cũng vô ích, đừng hòng dùng mĩ nam kế dụ dỗ cô. Cô vẫn vô cùng có chính kiến đấy. Vì thế, giây sau đó đã thấy Khả Nghiên lạnh giọng hỏi Lục Hoài:
" Tối qua anh ngủ ở đâu?"
" Sofa."
" Bây giờ thì sao?"
" Ngủ cùng vợ."
" Nửa đêm anh leo giường?"
" Không phải." - Lục Hoài lắc đầu, tỏ vẻ nghiêm túc nhớ lại, sau đó mỉm cười nói tiếp: "Gần sáng anh mới vào, hình như là 4h sáng."
Khả Nghiên cạn lời nhìn Lục Hoài, sau đó cau mày nói:
" Lần sau tuyệt đối không được leo giường của em nữa."
" Nhưng...nó cũng là giường của anh mà." - Lục Hoài leo lên giường, tỏ vẻ đúng lý hợp tình biện minh.
"..."
Khả Nghiên nghe Lục Hoài nói, cảm thấy cũng đúng, liền kéo chăn ra, bước xuống giường. Nhưng còn chưa kịp để cô đi được vài bước, cánh tay đã bị Lục Hoài nắm lại, giọng nói trầm thấp của hắn vang lên:
" Em đi đâu vậy?"
" Em sang phòng cho khách, phòng này để lại cho anh."
Nghe vậy, đáy mắt Lục Hoài xẹt qua một tia u ám.
Cô muốn cùng hắn chia phòng ngủ sao? Không có cửa đâu.
Nghĩ vậy, bàn tay liền dùng lực kéo một chút, Khả Nghiên không ngờ đến cứ như vậy ngã vào lòng hắn.
" Anh làm cái gì thế? Sao tự nhiên lại kéo em?"
Lục Hoài làm ngơ ánh mắt lên án của Khả Nghiên, chỉ một mực ôm lấy cô, cằm đặt trên đỉnh đầu cô cọ cọ lười biếng, giọng nói mang theo sủng ái cùng bất đắc dĩ:
" Giận sao?"
"...." - Ai đó không trả lời.
" Nghiên nhi, anh cũng giận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-kieu-the-ngot-ngao/chapter-5.html.]
"...."
" Anh ở phía sau nhìn thấy em và tên bác sĩ đó ôm hôn trên hành lang, tim liền đau đến mức vỡ nát rồi."
"..."
" Lúc đó trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ, nghĩ em kiên quyết không chịu nghe anh giải thích, lại nghĩ em vì nam nhân kia mà muốn ly hôn. Suy nghĩ đó làm anh sắp điên rồi."
Lục Hoài ôm chặt nữ nhân trong lòng, giọng nói nhỏ dần tựa như một lời thủ thỉ, lại càng giống như đang cầu khẩn, thống khổ đến mức đau lòng.
Khả Nghiên nghe được lời ấy, trong lòng truyền đến cảm giác đau nhói.
Lục Hoài vốn có bệnh về tâm lý, lại từng trải qua cú sốc lớn, bây giờ xảy ra nhiều hiểu lầm như vậy, anh rốt cuộc đã phải chịu đựng những gì?
Khả Nghiên gỡ bàn tay đang ôm lấy người mình, cô xoay người đối diện với Lục Hoài, tay chạm lên gương mặt anh tuấn của hắn, khẽ rướn người chậm rãi đặt lên trán hắn một nụ hôn.
Giây phút ánh mắt hai người đối diện với nhau, Khả Nghiên mỉm cười, nụ cười dịu dàng tựa như ánh nắng:
" Lục Hoài, em đã biết hết mọi chuyện rồi. Thật xin lỗi, em đã không tin tưởng anh."
" Nghiên nhi...."
" Còn nữa, hôm qua em đã nói một lần rồi, nhưng có lẽ vì anh say nên không nhớ. Bây giờ em liền nói lại cho anh nghe. Lục Hoài, em với học trưởng không có gì hết, chỉ là giúp đỡ em một chút thôi. Nếu như anh không tin, liền có thể bảo thư kí Lâm kiểm tra camera ở bệnh viện."
" Không cần đâu. Vợ à, anh tin em." - Lục Hoài vuốt mái tóc dài của Khả Nghiên, ôn nhu nói.
" Thật sao?"
" Ừm."
" Hết giận rồi?"
" Ừm. Hết rồi."
Khả Nghiên nghe vậy ánh mắt liền xẹt qua một tia gian xảo, cô đưa tay đẩy Lục Hoài ngã xuống giường, sau đó đem chính mình áp lên. Tay nhỏ nghịch ngợm kéo cổ áo sơ mi của hắn, yêu mị hỏi:
" Vậy có phải là đến lượt em tính sổ rồi không?"
" Hửm?" - Lục Hoài khoé môi hơi nhếch, cưng chiều nhìn Khả Nghiên, hắn muốn xem cô định làm cái gì.
Bàn tay nhỏ bé ở trên người Lục Hoài trêu chọc đốt lửa, Khả Nghiên lúc này lại như hồ ly vạn phần quyến rũ khiến người ta phát cuồng.
Dương
" Ông xã, anh có nhớ hôm qua đã nói gì không? A? Cái gì nhỉ?....Liền đi hôn nữ nhân khác?" - Khả Nghiên cúi đầu, khẽ cắn lên xương quai xanh của Lục Hoài một vết răng.
" Nghiên nhi, em biết anh không có ý đó mà...hôm qua là do anh say." - Lục Hoài ủ rũ.
" Vậy sao? Lần sau không được uống rượu nữa." - Khả Nghiên trêu chọc xoa nhẹ lên dấu răng vừa cắn.
" Ừ."
" Không được chạm đến bất kì nữ nhân nào khác?" - Khả Nghiên nhẹ giọng hỏi.
" Được, anh hứa. Nghiên nhi, anh muốn em." - Lục Hoài lật người áp Khả Nghiên xuống giường, muốn đảo khách thành chủ nhưng lại bị Khả Nghiên ngăn lại.
Cô bình thản ngồi dậy, sau đó cười đến phong tình vạn chủng, nhẹ nhàng nói một câu:
" Ông xã, em đến kì sinh lý rồi."
Lục Hoài trong nháy mắt cảm thấy có một đàn quạ bay ngang qua đầu, ánh mắt tối sầm, nghiến răng nghiến lợi nói:
" Chết tiệt! Nghiên nhi, em đây là cố tình khơi lửa mà không chịu dập!"
Bảo sao hắn cứ thấy cô kì lạ, tự nhiên lại chủ động như thế, hoá ra là đã đào sẵn bẫy chờ hắn nhảy vào.
Lục Hoài không còn cách nào khác phải đi tắm nước lạnh, trước lúc vào phòng tắm còn cố tình buông lại một câu:
" Nghiên nhi, em đừng mừng vội. Đợi mấy ngày nữa, anh sẽ có cách khiến em không xuống nổi giường."