Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 14: Người nhà họ Trương đã đến. ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 01:08:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi việc đều giống như Lâm Khinh Hàn dự liệu.
Văn Tri Tuệ rưng rưng nước mắt, thầm nghĩ nàng nhất định đòi công đạo cho nữ nhi .
Nàng dập đầu : “Đa tạ Thanh Thiên Đại Lão gia, đa tạ, đa tạ!”
Văn Thị liên tục dập đầu cảm kích, Trương Trung Bạch nghiêm nghị : “Đi .”
“Đại nhân, dân phụ còn một chuyện nữa, cầu đại nhân chủ!”
Văn Tri Tuệ phục mặt đất, : “Cầu đại nhân phán cho dân phụ hòa ly mang theo nữ nhi, nữ nhi chịu đựng chuyện độc ác như , trượng phu ngơ hỏi, xứng chồng, cha!”
Trương Trung Bạch khẽ nhíu mày, thầm nghĩ phụ nữ thật là to gan.
Gà Mái Leo Núi
Văn Tri Tuệ nghẹn ngào : “Dân phụ từ mười tuổi bán nhà họ Lâm con dâu nuôi từ bé, trâu ngựa cần cù siêng năng.
Mười tuổi gả cho tam tử nhà họ Lâm, mấy chục năm như một, giặt quần áo nấu cơm xuống ruộng việc, hầu hạ cha Nương chồng tẩu chồng.
Thế nhưng hiện tại vì sinh ba cô nữ nhi mà Nương chồng trượng phu trăm phương nghìn kế chê bai sinh nhi tử, nhưng năm đó m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, Nương chồng đẩy ngã sinh non một nam , nhưng chỉ sống ba ngày c.h.ế.t.
Hiện tại nữ nhi cả của c.h.ế.t thảm, cả còn bán nữ nhi kế của thanh lâu.
Một gia đình vô đức độc ác như , cầu đại nhân chủ, vì Nương con chủ trì công đạo! Ban cho Nương con một đường sống!”
Những điều Lâm Khinh Hàn dạy, là nàng tự cầu xin.
Nàng lý chính và tộc trưởng của Lão Hòe Thôn chắc chắn sẽ về phía nhà họ Lâm.
“Thật đáng thương, Nương chồng độc ác như !”
“ thế, Nương chồng đó nên phán tử tội mới !”
Lúc Trương Trung Bạch đau đầu vô cùng, chuyện nên phán quyết thế nào đây?
Theo lý mà , những tranh chấp chuyện nhà chuyện cửa , nên do lý chính phán quyết mới .
chuyện liên quan đến cái c.h.ế.t của Lâm Khinh Hàn.
Văn Thị khổ sở cầu xin: “Đại nhân, cầu đại nhân chủ, cầu đại nhân cho Nương con chúng một đường sống!”
Không ít phụ nữ vây xem cảm thấy đồng cảm, kìm mà kêu lên: “Hòa ly! Hòa ly! Hòa ly!”
Trương Trung Bạch gõ mạnh kinh đường mộc, công đường trở nên tĩnh lặng.
Hắn : “Những điều ngươi bổn quan phái xác minh, nếu quả thật là sự thật thì bổn quan sẽ để lý chính xử lý chuyện .”
Hắn đưa câu trả lời chính xác, Văn Tri Tuệ cũng nên dừng đúng lúc, liền dập đầu : “Đa tạ đại nhân.”
“Thoái đường!”
Văn Tri Tuệ đưa hai nữ nhi theo bốn nha dịch do quan phủ phái , trở về Lão Hòe Thôn.
Trên đường , Văn Tri Tuệ ngừng .
“Làm phiền các vị đại nhân, khi trở về Lão Hòe Thôn, nhất định giúp vài câu mặt lý chính, để Nương con một đường sống.”
Một nha dịch khuôn mặt hiền lành thở dài : “Ngươi là một phụ nữ, mang theo nữ nhi hòa ly sống nổi? E rằng ngay cả một chỗ đặt chân cũng , khuyên ngươi nên suy nghĩ cho kỹ!”
Văn Tri Tuệ : “Cho dù là ăn xin, nô tỳ cũng một đường sống, nếu hòa ly, chẳng lẽ trơ mắt nữ nhi bán thanh lâu ?
Mấy vị đại nhân, cầu các thương xót , chỉ cần các một câu, lý chính chắc chắn dám .
Nếu thể hòa ly, khi trở về Nương con chắc chắn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t.”
Bốn đều im lặng, chuyện như thế ai dám .
“Mấy vị đại bá, thúc thúc, cầu các giúp đỡ Nương , các sẽ báo đáp .
Ta đại bá nhị bá, nhưng tất cả việc nhà đều do Nương , và tỷ tỷ .
Lại còn cho chúng ăn cơm, còn đ.á.n.h mắng chúng , nếu Nương hòa ly, nhất định sẽ ngày ngày lên núi hái rau rừng, chặt củi bán, bán thanh lâu.”
Lâm Khinh Lộ đáng thương , bật .
“Chúng mấy ngày cơm ăn , hức hức.”
Nương con ba t.h.ả.m thiết, luôn đành lòng.
“Ai, chúng chắc chắn sẽ giúp ngươi chuyện, ngươi tự cầu phúc .”
“Thôi đừng nữa, phiền phức quá .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-14-nguoi-nha-ho-truong-da-den.html.]
Có một nha dịch mất kiên nhẫn đầu trừng mắt các nàng, quát: “Đi nhanh lên, đừng lề mề.”
Văn Tri Tuệ dám nữa, bám sát theo ba .
Nhà họ Lâm.
Tô Vân đang phơi quần áo trong sân.
Hà Xuân Hoa ở cửa sảnh đường, từ lúc nàng trở về ngừng mắng chửi.
Tống Vũ Dung một bên xem trò vui, mặt đầy vẻ châm chọc và đắc ý, ngay cả ba đứa nhi tử của nàng cũng vênh váo tự đắc.
Lâm Kim Quý cau mày thật chặt, hiện giờ tình cảnh của Nhị Phòng quả thực càng ngày càng , nhanh chóng nghĩ cách.
Tô Vân vẫn luôn nhẫn nhịn, mới phơi quần áo xong.
Hà Xuân Hoa liền nhanh chóng bước tới, chụp lấy giỏ lợn bên cạnh ném qua, mắng: “Ngươi thấy heo đói kêu ầm ĩ , còn mau cắt cỏ heo!
Cái đồ phá của nhà ngươi , cả buổi sáng cũng về, thật là vô dụng!”
Chẳng trách trở về vẫn thấy nha đầu Lâm .
Sắc mặt Tô Vân tái mét, mấy suýt chút nữa nhịn nổi giận, nàng uất ức vô cùng mà xuống nhặt giỏ lợn, đè nén sự hận ý trong lòng.
“Nương , cùng Nương nhé!”
Lâm Kim Quý đúng lúc biểu đạt lòng hiếu thảo, bước lên .
“Không cần, con ở nhà nghỉ ngơi cho .”
Tô Vân rưng rưng nước mắt, chỉ mong nhi tử sớm ngày tiền đồ, để nàng ngẩng mặt lên, bắt nạt như nữa.
Ngay khi Tô Vân cõng giỏ lợn chuẩn rời , một đám ùa sân nhà họ Lâm.
Xe ngựa nhà họ Trương dừng ở cửa thôn, đặc biệt gây chú ý, thêm đó quan sai đến, nên càng tò mò chuyện gì xảy .
Có gọi lý chính đến, lý chính đại khái hiểu sự việc liền vội vàng đưa họ đến nhà họ Lâm.
Quản gia nhà họ Trương họ Ngô, việc cầu , rước dâu đều do .
Bộ đầu do quan phủ phái đến thì họ Vương.
Người nhà họ Trương và nha dịch đều canh ngoài sân.
Chỉ lý chính, quản gia Ngô, và Vương bộ đầu bước nhà họ Lâm.
Tô Vân thấy cảnh tượng vội vàng lùi sang một bên, sợ hãi đến mức dám lời nào.
Hà Xuân Hoa và Tống Vũ Dung , cũng hiểu tại , thầm nghĩ chẳng lẽ tiện nhân Văn Thị thật sự báo quan?
Cái c.h.ế.t của Lâm Khinh Hàn dù cũng là điều khiến bọn họ chột , nên bọn họ bỗng dưng chút sợ hãi.
“Hà Xuân Hoa, Tống Vũ Dung, các ngươi chuyện gì thế? Đến cả quan phủ cũng kinh động, còn mau khai báo rõ ràng?”
Lý chính mặt nặng nề quát lớn.
Hà Xuân Hoa suýt nữa mềm cả chân, bà theo bản năng trừng mắt Tô Vân.
“Còn mau gọi nam tử về!”
Tô Vân vẻ mặt ngơ ngác, nhưng nghĩ đến những sơ hở tối qua họ để lộ , thầm nghĩ bọn họ hại c.h.ế.t Lâm Khinh Hàn, giờ xem như là gặp xui xẻo .
Chuyện liên quan đến !
Cả buổi sáng chịu đựng một bụng oán khí, bây giờ coi như hả giận.
nàng vẫn vội vàng chạy ruộng gọi Lâm lão đại, Lâm lão nhị, Lâm lão tam trở về.
“Lý chính, đây là chuyện gì?”
Hà Xuân Hoa nở nụ , nịnh nọt quản gia Ngô.
“Quản gia Ngô, ngài đến đây gì, xảy chuyện gì ?”
Lý chính định quát mắng bà , nhưng Vương bộ đầu ngăn .
Vương bộ đầu về phía quản gia Ngô.
Quản gia Ngô trầm mặt : “Hà Xuân Hoa, ngươi gan thật lớn, dám đ.á.n.h c.h.ế.t cháu gái đưa đến nhà họ Trương minh hôn, ngươi đây là hại hại ?
Mau chóng trả năm mươi lượng bạc của nhà , chấp nhận quan phủ trị tội!”