Sao nỡ làm Muggle giữa thế giới phép thuật - Chương 26: Trận đấu thứ hai
Cập nhật lúc: 2025-05-19 01:42:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KroxNriOP
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giselle không trở về nhà trong hai tuần nghỉ lễ Phục Sinh, cô lấy lý do là cần ở lại trường ôn tập cho kỳ thi cuối năm. Nhưng phần nhiều là vì cô đã quá quyến luyến tòa lâu đài cổ lão này, thậm chí có nhiều tình cảm thân thiết hơn cả với ngôi nhà Số 13 đường Số 4 Little Clifton.
Một buổi sáng tháng 4 sau lễ Phục Sinh, Tèo thả bức thư của bà Gibson xuống bàn.
“Tối hôm kia có kẻ nào đó đột nhập nhà, không phải hai người gốc Hoa hồi Giáng Sinh. Động vào chuông báo động nên chưa vào được nhà đã bỏ chạy. Ở nhà không mất hay tổn thất gì. Nhưng ba con không an tâm, ông lại lo như hồi ở Down Perham nữa nên đang định nâng cấp hệ thống camera quanh nhà tiếp.
Anh con đang giận nhau với ba, nó giấu cả nhà đăng ký Stanford và đã được chấp nhận, nhưng ba con gạt phăng. Con cũng biết ba con đó giờ ca ngợi giáo dục Anh thế nào mà, sao cho Harris đi Mỹ học được.
Anh con còn dọa bỏ nhà đi lên London ở với Will. Mẹ hết cách khuyên rồi. Con nhớ viết thư cho anh con.
Nhớ con,
Ba má của con”
Vẫn bị bọn chúng dây dưa. Phải làm sao đây. Nếu bọn chúng biết cô là phù thủy, chúng sẽ biết tại sao cuốn sách lại không có đáp án mà chúng muốn tìm. Cô ở Hogwarts không sao, đây là nơi an toàn nhất thế giới pháp thuật, nhưng còn ông bà Gibson và anh Harris, chúng có thể làm liều tấn công họ không.
Hai người gốc Hoa hồi Giáng Sinh đó cô không nhìn ra có phải phù thủy không, chí ít là khi đó cô chưa thể nhìn ra. Giselle nghĩ nếu bây giờ gặp lại, cô hẳn sẽ biết họ có biết pháp thuật hay không. Mà nếu họ là Muggle đi chăng nữa, hẳn phải có đồng bọn hoặc kẻ đứng sau là phù thủy.
Cuốn sách Thần thoại Trung Hoa đó có bí mật gì thì bây giờ nó đã nằm trong người cô rồi.
Nhưng phù thủy sao lại hợp tác với Muggle?
Nhưng... tại sao không? Đúng vậy, tại sao không? Cũng đâu có quy định cấm cản phù thủy không giao du với Muggle, chỉ quy định không được làm lộ bí mật pháp thuật trước mắt Muggle thôi.
Nếu là mình mình sẽ làm gì?
Dùng phù thủy đối phó phù thủy, dùng Muggle đối phó Muggle.
Phù thủy có tiền phù thủy, nhưng cũng sở hữu tiền Muggle được mà. Có tiền mua tiên cũng được, kiếp trước chính bản thân cô biết rõ sức nặng của câu nói này mà.
Mà giống loài phù thủy, nếu muốn thì cũng có biết bao nhiêu cách kiếm được tiền Muggle, chỉ cần cẩn thận không lộ ra cho Bộ biết là được. Chẳng phải như lần xả s.ú.n.g ở trường tiểu học, hai nhân viên của Bộ đến rồi mà vẫn sơ sẩy để sót hai đứa nhóc con trong nhà vệ sinh đấy thôi. Thằng nhóc kia có thể sẽ quên đi sau khi trưởng thành, hoặc nó nghĩ lúc đó mơ mơ hồ hồ nên không rõ hư thực, nhưng Giselle thì nhớ như in.
Cô nhắm mắt lại, tự soi nhìn mình, hai ngọn lửa một xanh một đỏ m.á.u cháy bập bùng trong hai hốc mắt cô, từng luồng ma lực cuộn xoáy trong não bộ, len lỏi trong từng mạch máu. Đây hẳn là thứ phù thủy nào đó muốn tìm kiếm từ quyển sách cũ sờn gáy.
Nhưng chưa đủ, ma lực bản nguyên trong cuốn Thần thoại Trung Hoa ít lắm, không đủ kích phát, phần lớn ma lực bản nguyên của Giselle là đến từ quyển sách vô danh trong khu vực cấm giả của thư viện. Chúng bay vào nằm im trong người cô, chưa đủ lực để kích hoạt, những ngày sau đó khi cô sinh hoạt trong ngôi trường thánh địa của ma lực này, rồi những lần đi vào Rừng Cấm cũng ngập tràn ma lực, chúng mới tích tụ lại dần.
Và rồi cái đêm ở bệnh xá, khi cô gần như xài hết luồng sức mạnh vốn có của mình để luyện bùa chú, đó như cái cần mở khóa van nước, ma lực bản nguyên mới có thể chảy ra.
Phải, cô gọi hai luồng lửa này là ma lực bản nguyên, nguồn gốc của pháp thuật, hoặc đúng hơn là nguyên tố pháp thuật hội tụ lại với nhau.
Nguyên tố pháp thuật...
Giselle mở mắt ra, dồn pháp lực vào mắt trái, mắt trái cô như trở thành một lăng kính biết Revelio, soi tỏ hết những nguyên tố pháp thuật bay lả tả trong không khí. Nhiều lắm, ở ngôi trường Hogwarts nuôi dưỡng biết bao thế hệ phù thủy pháp sư này, nguyên tố pháp thuật có mặt ở khắp mọi nơi. Chúng bám trên bàn ghế, trên trần đại sảnh đường, trên áo choàng của bọn học trò, trên lông của mấy con mèo, hội tụ lại trên đũa phép khi niệm chú để hình thành pháp thuật, rồi trong Rừng Cấm cũng toàn là nguyên tố pháp thuật, trên cả những cái cây ngọn cỏ, trên lông mấy con Puffskein.
Giselle thở hơi ra, ma lực quanh mắt tán đi. Cô vẫn chưa thể duy trì con mắt Revelio lâu được, có lẽ ma lực bản nguyên trong cô quá ít, chỉ có thể hội tụ lại trong đầu thôi chứ chưa thể kích phát ra. Nhưng như thế là đã đủ. Kể từ đêm ở bệnh xá đó, Giselle cảm thấy như mình được rót thêm gấp đôi dòng năng lượng, phép thuật cải tiến đã đành, cô còn cảm thấy như thân thuộc hơn với mọi sự vật pháp thuật nơi đây.
Mình cần tìm thêm những vật chứa ma lực bản nguyên. Nhưng tìm đâu được đây? Hai quyển sách có được đều là ngẫu nhiên, còn bây giờ khi muốn chủ động tìm thì biết tìm đâu đây?
Khoan. Phải rồi, bọn tìm cuốn sách của bà Huang. Phù thủy đứng sau bọn chúng chắc hẳn biết về điều này, có thể đang sở hữu thêm những vật chứa khác.
Nhưng làm sao tiếp cận bọn chúng được? Làm sao để chúng không để mắt tới nhà Gibson nữa, nhưng mình thì phản điều tra ngược lại chúng được.
Không được, không được làm phép thuật ở ngoài trường. Mình còn bé quá, chỉ có thể viết thư dặn ba má cẩn thận.
À còn viết thư cho anh Hai nữa. Rồi viết thư cho ba, cũng phải khuyên ba để anh Hai tự do lựa chọn.
Ôi sao tự nhiên nhiều việc thế, còn phải xem Quidditch nữa. Mùa Quidditch sắp kết thúc, đây là trận cuối cùng tranh cúp nhà giữa Slytherin và Gryffindor. Giselle xem Quidditch như cưỡi ngựa xem hoa, cô không đánh giá được thực lực đôi bên, cô nhìn còn không kịp hai đội bay như thế nào nữa mà, nhưng theo Matt Nol thì cửa thắng của đội nhà không cao, nên hai nhóc sư tử yểu xìu.
Đâu riêng gì hai nhóc, cả dãy bàn Gryffindor cũng bớt tiếng nói cười, mọi người vỗ vai các cầu thủ đội nhà kiểu: “Thôi cố hết sức là được!” Như thể chưa ra sân mà đã biết trước kết quả.
Và dĩ nhiên, bầu không khí ngược lại với bên Slytherin. Tụi nó ồn ào, cụng ly chúc tụng, bữa ăn nào cũng như tiệc tùng trẩy hội, đi ngang qua đám sư tử lại chế giễu vài câu, đắc chí vô cùng.
“Không còn khả năng lật kèo à?” Giselle thấy vô lý quá, chưa ra sân mà đã biết kết quả là sao.
“Cách biệt 320 điểm lận đó! Cậu biết đó là sao không?” Nol quạu, mấy nay nhóc này như thùng thuốc nổ. Thật ra cô không biết cách biệt đó là thế nào, cô ngồi xem Quidditch mà mơ màng như trên mây, như thể ta với thế giới này không liên quan đến nhau mà. Thấy mặt cô ngơ ngác, nhóc cũng chẳng thèm đáp nữa.
“Đó có nghĩa là Slytherin năm nay thắng chắc đó con nhóc Muggle ạ!” thằng Steffensen đi ngang nghe thế chọt vô. Nó vẫn xem cô như đứa dưới đáy xã hội vì không biết bay chổi. Ờ thì tụi nó bay mình ở dưới đất thì ở đáy xã hội đúng rồi, cãi gì nữa.
“Mẹ Steffensen mày biến đi! Đừng chọc tao!” Thùng thuốc s.ú.n.g nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-26-tran-dau-thu-hai.html.]
“Tao cứ chọc đấy, mày làm gì được tao nào.” Nhóc rắn nhởn nhơ.
“Không có Burrows đánh lén ở đây để mày nấp sau lưng đâu Rogers!” Một đứa con gái Slytherin chế nhạo, nó tên gì nhỉ, học gần hết năm rồi nhưng cô vẫn không nhớ được tên nó.
“Nín cái giọng điệu chảy nước của mày đi Mccormick.” Ive quát. À nó tên Tina Mccormick.
“Lại để con gái bênh cơ à Rogers, sướng nhỉ.” Steffensen cười. Cả đám đang đi chơi ngoài sân vườn của trường, nhóc Matt hình như được giáo sư Hynkel gọi đi đâu đó rồi. Mai là trận chung kết Quidditch.
Giselle đang hối hận tại sao mình đi cùng tụi này chi, sao khi nãy không quẹo hướng thư viện nhỉ. À khi nãy cô đang mãi thẩn thờ nghĩ chuyện ma lực bản nguyên nên chân theo quán tính đi cùng tụi nhỏ luôn.
“Mịa mày muốn đánh nhau à, tới đây ông chiều.” Nol quẳng cặp sách xuống nền cỏ. Nhưng Giselle thấy rất không khôn ngoan, tụi Slytherin năm nhất đang có mặt đủ cả, còn phe mình chỉ có ba đứa, vài đứa khác nãy đi chung giờ đâu mất rồi.
Vâng, tụi nó đã bị bao vây.
“Gì? Mày muốn đánh nhau lăn lộn như Muggle à Rogers?” nhóc Dietrichson cười chế nhạo. Học chung cả năm Giselle đã biết thằng nhóc này là loại hình cười cười nhưng cũng thủ đoạn ngầm, đúng kiểu phản diện mà.
“Này mấy người ỷ đông h.i.ế.p yếu vậy.” Ive cố la lên.
“Mày có chịu cũng không ai h.i.ế.p mày đâu Parsons.” Đứa con gái Slytherin khác đáp, đúng là ba đứa con gái đứng xa xa thôi, cao thủ võ mõm, có ba cái miệng mà tụi nó cãi chửi hết đám con gái năm nhất luôn. Sợ thật.
“Mịa, tụi mày sợ Matt nên canh lúc Matt không có ở đây mới bày trò à.” Nol nói cứng, nhưng Giselle nghĩ thằng nhóc cũng biết tình hình không có lợi cho phe mình rồi.
Đây là sân trong tháp chuông, sao không có anh chị lớp lớn nào đi đến vầy nè, bình thường đông người lắm mà.
“Có mày mới xem thằng Burrows đó như thần thôi Rogers.” Tóc bạch kim đáp, vẫn cái giọng khinh khỉnh, tự nhiên cô muốn phóng chú vô mặt nó qua ta.
“Burrows tụi tao sẽ xử sau. Còn mày, giờ mày muốn sao đây?” Steffensen nói.
“Nè mấy người tính ba đánh một à. Slytherin là vậy sao...” Ive vẫn mạnh mẽ.
Nhưng lời này chọc nọc ổ rắn rồi, ôi Ive ơi...
“Tụi tao không cần con m.á.u bùn dạy cho cách làm Slytherin đâu!” Dietrichson trừng mắt.
Và rồi, cũng nhanh không kém, ba thằng nhóc Slytherin rút đũa phép ra:
Dietrichson chĩa về phía Ive: “Flipendo.”
Steffensen chĩa thẳng Nol: “Flipendo.”
Tóc bạch kim chĩa vào Giselle niệm: “Expelliarmus.” (Giải giới)
Đã thành quán tính, cô niệm “Protego” định che chắn trước mặt cả ba, nhưng vì trước giờ chỉ toàn Protego một mình mình chứ chưa bao quát cả người khác bao giờ, nên bùa khiên lần này yếu quá, chỉ đủ cản hai bùa cho hai nhóc kia. Còn bùa giải giới của tóc bạch kim đ.â.m thủng khiên, bay thẳng đến cô.
Đũa phép bị tước, bay vòng cung lên trời cao.
Bực bội vì mất đũa, Giselle niệm mà không suy nghĩ “Accio,” ma lực chuyển vào tay trái, truyền qua những ngón tay, kéo đũa phép đang bay về nằm gọn trong tay trái.
Giữa lúc đó, Nol cũng “Flipendo” lại nhưng vì chưa thạo, bùa ếm của nó chỉ đẩy nhóc Dietrichson lùi được ba bước. Nhóc độc dược đứng vững lại, “Petrificus Totalus,” cả người Nol như bị bó chặt tương tự như con heo bị dính lời nguyền trói toàn thân trong lớp Biến Hình khi trước. Nó ngã ngửa ra sau không động đậy được gì.
Bên phía Ive, bùa khiên cản lại được phép của Steffensen, nhưng cô bé chưa đấu tay đôi bao giờ, còn đang lóng ngóng chưa biết dùng bùa gì, thì Steffensen “Flipendo” lần thứ hai, đẩy cô bé văng xa ra sau, đ.â.m thẳng lưng vô bức tường gạch phía sau. Đau điếng. Bọn con gái Slytherin vỗ tay hoan hô.
Giờ thì Giselle biết ai đầu têu tất cả rồi. Giải giới, năm nhất biết giải giới, cốt truyện gì thế này.
Đũa phép chuyền về lại tay phải, “Stupify” cô không hướng về tóc bạch kim đã hoàn thành bùa Protego che chắn, cô chĩa hướng Steffensen, nó té ngã ra sau. Tiếng hoan hô của tụi con gái biến thành tiếng ré lên.
Nhân lúc đó nhóc Dietrichson cũng hoàn thành bùa Flipendo của nó, cô chỉ kịp niệm bùa khiên, Flipendo không quá mạnh nên không xuyên khiên, nhưng “Flipendo” của tóc bạch kim lại đánh trúng khiên. Bị hai phép đánh thẳng vào, khiên của cô có mạnh mấy cũng bị xuyên thủng.
Trước khi bị Flipendo đánh trúng, Giselle lách mình lệch sang bên để né hướng của tóc bạch kim, thẳng tay chĩa Dietrichson “Stupify,” thằng nhóc tình cảnh cũng tương tự Steffensen.
“Dừng lại, dừng lại! Tôi bảo các trò dừng lại!” Giọng giáo sư Conner vẳng lại, tiếng nhiều bước chân chạy đến.
Nhưng cô không muốn dừng, trận đấu chưa đấu xong kia mà, tóc bạch kim dường như cũng nghĩ thế, tụi nó không tiếp tục Protego nữa, tụi nó cùng tấn công.
“Expelliarmus.”
“Stupify.”
Lần này thì hai luồng phép va chính diện nhau, tạo ra sợi dây liên kết hai luồng phép. Giselle cảm nhận rõ ràng, nếu cô dồn thêm tý ma lực nữa chắc chắn Stupify của cô sẽ chiếm thế thượng phong.
Giáo sư Conner dường như niệm phép gì đó, nhưng Giselle đã truyền thêm ma lực, không phải để đẩy phép về phía tóc bạch kim qua đường liên kết, mà để kéo liên kết xuống, triệt tiêu hai phép thuật đi.