Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sao nỡ làm Muggle giữa thế giới phép thuật - Chương 101: Ngày hè tươi đẹp

Cập nhật lúc: 2025-06-09 08:47:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trận Quidditch chung kết giữa Gryffindor và Slytherin diễn ra vô cùng kịch tính, nếu không tính đến trận Cúp Quidditch Thế giới thì đây là trận đấu bay chổi hay nhất mà Giselle từng xem. Hai tầm thủ xuất sắc đã đành, cặp tấn thủ song sinh Slytherin cũng chiếm spotlight nhưng trên hết là màn thi đấu ăn ý của các truy thủy Gryffindor. Cả trường nín thở theo dõi hai đội dí điểm nhau sát nút, chênh lệch 10 điểm trong trận này còn quý hơn vàng. 

Matt dường như học được vài chiêu mới từ chung kết thế giới, nhưng tầm thủ Slytherin dày dặn kinh nghiệm, hai bên rượt đuổi nhau và rượt đuổi trái banh Snitch vàng giữa một đám các truy thủ và tấn thủ bay loạn xạ.

Cuối cùng, đến khi tỷ số hòa 290-290 thì có ai đó reo lên khi tầm thủ Slytherin dường như thấy được tung tích trái Snitch vàng. Vậy mà giữa đường tơ kẽ tóc đó, trong khi chổi vẫn bay với tốc độ tên lửa, Matt đứng lên cán chổi, rướn người chụp lấy trái banh vàng trước khi đối thủ vồ tay đến.

“Và chiến thắng chung cuộc thuộc về Gryffindor với tỷ số 440-290!”

Thắng cúp Quidditch lúc nào cũng vui, nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tốc độ trên mấy cây chổi phải dừng bước trước tuần lễ thi cuối kỳ căng não.

Đó là chủ nhật cuối cùng của tháng 5, cũng là ngày thăm làng Hogsmeade cuối cùng của năm học. Bọn học sinh đành từ bỏ vui thú để ở lại trong tòa lâu đài tranh thủ ôn tập được chút nào hay chút đó, chỉ còn vài đứa chơi mãi không chán ở Hogsmeade mới đi mà thôi.

Matt Nol đã ở lại học dồn, Ive thì ở lại cứu giúp bạn bè, chỉ có Giselle dạo chơi một mình. Runeswiz đã bắt tay xây dựng ở Phố Bát Giác, chú Chong và cô Nhị Tâm túc trực ở đó chỉ dành ra chút ít thời gian thi thoảng gửi thư cho cô. Trước chú còn định mời cô nghỉ hè đến Phố Bát Giác chơi, nhưng giờ phải đành thôi vì đã có chuyến đi Ả Rập.

Giselle định đến hẻm thời trang window shopping tiếp, nhưng rồi nghe tiếng đàn réo rắt phía quán Ba Cây Chổi.

Người nghệ sĩ hát rong lần trước đang biểu diễn một bản nhạc âm sắc vui vẻ của những ngày hè lộng gió, anh ta thổi một chiếc kèn túi (bagpipe), còn xung quanh là nào trống nào sáo nào ghitar trôi nổi giữa không khí, tự động đánh lên theo nhạc.

Làn điệu mang âm hưởng dân ca, không còn là bản bi tình sầu não trước đây, hết bài cô lại để xuống chiếc mũ ảo thuật 1 đồng Galleon.

Thế là hết cả tiền tiết kiệm mấy tháng nay, không còn đủ mua một ly Gillywater uống nữa, cô đành đi dọc lên phía rìa làng Hogsmeade, đi ngược hướng lên ngọn đồi nhỏ có mấy băng ghế để sẵn cho lữ khách ngồi chơi.

Chẳng có ai cả. Hogwarts, Hogsmeade, Rừng Cấm, rồi khu vực xung quanh nơi đây tạo thành một không gian thiên nhiên vô cùng rộng lớn, cư dân phù thủy chỉ có mấy trăm người tản mạn nên chẳng thấy bóng ai. 

Vừa ngồi xuống ghế, mắt mới nhắm khẽ đã nghe tiếng nói: “Nơi này có gì thú vị chứ?”

“Yên tĩnh,” nhưng giờ yên tĩnh gì nổi với tên nhóc này.

Cười chế nhạo: “Cậu hết sợ ai thấy rồi à?”

Vẫn nhắm mắt đón gió: “Vậy cậu làm ơn đi chỗ khác dùm.”

Lời đuổi khách còn làm khách ngồi xuống bên cạnh mau hơn. Rồi hơi thở sát lại gần, khẽ khàng hôn nhẹ lên má cô gái, đôi má đã đầy đặn hơn sau hơn tháng dưỡng sức. Rồi bàn tay vòng qua eo cô, kéo cả người cô sát vào người cậu để thấy cô tức giận trợn mắt.

“Này...”

Nhưng đáp lại là nụ hôn cháy bỏng của tuổi niên hoa tươi đẹp, thấy cô gái không cắn mình nữa, cậu càng lấn tới hơn, hơi thở hòa quyện vào nhau, xúc cảm lấp đầy khoang miệng rồi lan ra khắp cơ thể hai người. Bàn tay trên eo cô càng siết chặt hơn, dù qua mấy lớp áo chùng chúng vẫn cảm nhận rõ thân thể của nhau.

Những ngày đầu hè mới đẹp làm sao...

Đến khi cô gái hụt hơi dựa sát vào mình, cậu trai mới buông ra, tiếp tục mơn trớn má môi rồi tới cổ cô, như thể chỉ hôn thôi là chưa đủ, như thể cậu muốn giây phút này mãi mãi vĩnh hằng.

“Von... dừng lại...” Cô khẽ khàng nói, cả người mất đi sức lực vốn có, đầu óc mê mang không thể định hình sự việc.

“Đây là để cậu ghi nhớ,” tiếng thì thầm bên tai, vừa nhột vừa nóng nhưng phần nhiều là run rẩy.

“Nhớ gì chứ?”

“Đi Ả Rập rồi đừng tơ tưởng đến tên Shaikh đó,” câu này như nửa dọa dẫm nửa dụ dỗ.

Từ Ả Rập làm Giselle bừng tỉnh khỏi cơn mụ mị, cô giờ mới đẩy cậu ra, thấy đôi mắt xám khói đó như có ngọn lửa xanh lam nhìn mình bập bùng. 

“Toàn nói gì đâu không hà, gã đó đang âm mưu gì với học sinh của Hogwarts mà nhà trường lại chẳng hay biết gì.” Cô mong hủy bỏ chuyến du học hè cho rồi, nhưng cũng biết là chẳng thể nào.

Cậu kéo cô dựa vào thành ghế rồi ôm trọn trong lòng mình, để cô chỉ thấy mỗi gương mặt mình, nhìn cô bực dọc dẫu môi, cậu lại khẽ hôn xuống khóe môi đó. 

“Này...” khóe môi lại cong lên hờn dỗi.

“Vậy cậu hứa rồi đó nha...”

“Tớ hứa cái gì chứ?” Sao mình hứa cái gì mình không nhớ gì hết vậy nè.

“Không được giao du với ai khác.”

Bực mình cô lại đẩy cậu ra: “Cậu làm như tớ thích giao du với cậu không bằng.” Mình suốt ngày bù đầu luyện bùa, còn tên nhóc này lại toàn nghĩ gì đâu không. Thế mà nó vẫn là học bá, thế giới này chẳng công bằng tý nào.

“Ồ chứ cậu không thích tớ ở điểm nào?” Mày nhướn lên.

“Điểm nào cũng không thích hết!”

“À vậy có nghĩa là thích hết,” mái đầu bạch kim gật gù đắc chí, “Tất nhiên rồi, tớ hoàn hảo thế này cơ mà!”

Giselle bỗng nhớ đến từ “tự luyến”: “Hai tên song sinh kia chỉ cậu phải thể hiện tự luyến thế này à?”

“Tớ mà cần tụi nó chỉ à.” Cũng có lý.

Đùa giỡn đủ rồi, cậu lại cầm tay cô lên, vạch cổ áo ra, lấy từ trong túi ra một cái hộp gì đấy. Đoán cậu định làm gì, cô rụt tay lại: “Không, tớ không nhận đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-101-ngay-he-tuoi-dep.html.]

Nhưng lời kháng nghị của cô gái chẳng ích gì, cậu lại bắt lấy cổ tay trái của cô, nơi vốn đeo chiếc vòng xanh ngọc mắt mèo nhưng đã bị con Niffler Pepper thó mất, sau đó lại bị văng đứt ra khắp nơi. Giselle đã thấy tiếc hùi hụi trong lòng rồi, đang định xin lỗi cậu nhóc nữa đây.

Như biết cô định nói gì, cậu tiếp: “Đứt rồi thì thôi, dù gì cũng cũ rồi.”

“Cũ đâu, mới hồi đầu năm...” Còn chưa đến một năm nữa, cái vòng mua biết bao nhiêu Galleon.

Nhìn từ cái hộp thôi đã thấy là đồ sang trọng, cậu mở ra, đeo vào tay cô. Đó là một vòng tay nhẫn đẹp vô cùng dù là theo thẩm mỹ phù thủy hay Muggle. Chiếc vòng tạo hình nhành cây ôm lấy bộ khung kim loại màu trắng bạc, rồi từ đó nối nhánh kéo lên tận bàn tay, kết thúc là một con rắn uốn lượn thành hai chiếc nhẫn dính liền, đeo vào ngón giữa và ngón danh. Bốn viên ngọc xanh nhỏ xíu đính làm mắt hai con rắn.

“Cái này ở tiệm Phép Màu Của Trang Sức...” Mấy lần đi window shopping cô đều dừng lại ngắm nó thật lâu. Madame Leanna chủ tiệm không để giá tiền nhưng biết chắc là mình chẳng thể mua nổi.

Giselle định tháo ra trả lại, ủa nhưng mà sao nó dính chặt dữ vậy? 

Ủa gì kỳ vậy, lúc đeo vô bình thường mà?

Bên cạnh cười cười: “Nó được ếm bùa chống gỡ ra trừ người tự tay đeo vào rồi.”

Ai rảnh mà nghĩ ra cái bùa này vậy nè trời.

Thấy cô nhăn nhó, cậu nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, sờ lên từng cm của chiếc vòng: “Tớ ếm bùa bảo vệ lên nó rồi, cậu đi Ả Rập không được tháo ra đâu đấy.”

Lại ếm bùa bình an nữa à? Không khỏi nhớ tới sợi dây chuyền lá phù của Ryu-chan.

“Tặng quà cho tớ làm gì, tớ có gì tặng lại cậu đâu,” Giselle buồn buồn, nghĩ chắc mình làm cả đời cũng không giàu bằng 1/1000 nhà thằng nhóc này.

Rồi lại tự giễu trong lòng, Amelia Beaufort nói cũng không sai.

Lại thấy nét buồn hiện lên trong đôi mắt cô gái, cậu chợt vuốt má cô, chỗ ba cái tát giáng xuống, rồi nơi cằm những vết móng tay bấu gần như đã lặn hết. 

“Đừng sợ, chị ta không tìm đến cậu nữa đâu.”

“Tớ không sợ.” Chỉ là mấy cô gái tuổi teen thôi mà, đánh nhau như Muggle còn không cầm đũa phép. 

“Cậu không phải Máu Bùn, đừng lo.”

Giselle biết mình không phải gốc Muggle, giờ đây cô còn biết mình sinh ra từ tà thuật. Nhưng ngay cả phù thủy lai đi chăng nữa, ở nhà Slytherin thôi cũng bị bắt chẹt đủ đường, lớn lên muốn gia nhập xã hội phù thủy thuần chủng nào đâu dễ dàng.

Thấy cô nhắm mắt không muốn nhìn mình, cậu cắn vào môi cô.

Giselle trợn mắt: “Này cậu biết cậu với tớ mới chỉ 14 không vậy? Cậu có ý thức rằng 14 tuổi còn là con nít không?”

“Phải, tụi nó 14 tuổi vẫn là con nít. Nhưng cậu với tớ thì khác. Cậu cũng đâu cho mình là con nít đâu?”

Thì bởi vì tôi là người lớn U40, còn tên nhóc này mới sinh ra trên đời 14 năm chứ mấy.

Biết chủ đề này nói thế nào cũng không thông, cậu chuyển lời: “Gần đây tớ mới phát hiện ra một bí mật.”

Giselle nhướng mắt nhìn, bảo không trẻ con à? Nói như thể con nít mới tìm được bản đồ kho báu thế kia.

“Cậu biết tớ sinh ngày nào không?”

Tưởng gì, Giselle buồn buồn không đáp.

Cậu nhóc bỗng nhiên nhận ra: “Cậu biết! Cậu biết từ lâu rồi!”

Lại vụt nắm chặt cổ tay cô: “Cậu biết từ khi nào? Tại sao không nói cho tớ biết? Rõ ràng như vậy mà cậu còn tránh tớ.”

“Rõ ràng cái gì đâu, chỉ là trùng ngày sinh thôi mà...”

“Đừng nói chuyện như dỗ con nít với tớ!” Lại rắn rít lên: “Chúng ta đều biết chuyện này có ý nghĩa gì mà!”

Bàn tay trái vừa đeo chiếc vòng nhẫn của cô gái chợt vuốt má cậu, cậu đứng hình mất mấy giây, đây là lần đầu tiên cô chủ động thân mật vậy với cậu:

“Tớ biết chứ...”

Hai bàn tay trái đan vào nhau, nơi lòng bàn tay là ấn ký ngôi sao m.á.u lửa. Không chỉ sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, không chỉ như hai cực nam châm cố hút lấy nhau, m.á.u của chúng giờ đây đã hòa làm một, ngọn lửa ma lực bản nguyên của cô đang cháy bập bùng trong đầu cậu, mà cậu còn nợ cô món nợ sinh mệnh.

--------

HẾT NĂM BA

-------

Lời tác giả: Viết xong mấy chương này sợ mang tiếng quá, hai đứa nó mới 14 tuổi, hôm bữa còn có độc giả bình luận là tác giả cho mẻ Selly yêu hồng hài nhi nữa. Tôi sợ sau này mà truyện được biết đến nhiều hơn, độc giả lại nói tôi tam quan bất chính, viết H trẻ em chưa đủ 18t. Không chừng lại báo cáo truyện của tôi nữa thì khổ.

Huhu mong ai đọc tới đây rồi cũng hiểu, nữ chính là người lớn thì đúng rồi, nhóc tóc bạch kim vì có kết nối với nữ chính nên linh hồn nó cũng bị mức độ trưởng thành của linh hồn nữ chính ảnh hưởng, vì vậy tâm lý nó mới trưởng thành hơn tuổi rất nhiều, mà cũng nhờ thế mà khả năng ma pháp của nó mới cao hơn đồng lứa như vậy.

Mấy chi tiết này những chương sau sẽ tiết lộ từ từ, nhưng tôi sợ quá nên spoiler trước.

Nên ai đọc khó chịu thì xin bỏ quá cho chứ đừng report truyện tôi huhu.

Loading...