4
Yến Minh Thanh dường như nghiện trò .
"Ưm ưm ưm! Mặt em bột !"
Anh lưu luyến buông tay: "Mau rửa mặt. Anh đợi em nhà."
Bụng réo ầm ĩ từ lâu.
nhanh chóng rửa mặt xong, ba chân bốn cẳng lao xuống cầu thang.
"Chồng, gì ngon thế?"
Yến Minh Thanh bưng bát canh lên bàn, liếc mắt đánh giá từ xuống : "Đã mặc quần giữ nhiệt ?"
"Em mặc nhiều thế … với còn bật điều hòa nữa mà…"
"Không , mau mặc ."
còn lí lẽ cãi : "Anh mặc mà suốt ngày bảo em!"
Yến Minh Thanh mặt biểu cảm, kéo ống quần lên, lộ một đoạn quần giữ nhiệt đỏ chói.
"…Tổng tài bá đạo như cũng mặc quần giữ nhiệt ?"
"Em nên bổ túc kiến thức phổ thông : Tổng tài bá đạo giàu nhưng n.gu."
Dưới sự ép buộc của ai đó, cuối cùng cũng mặc quần giữ nhiệt.
xếp bằng sofa, ăn vặt xem phim.
"Em đang xem gì ?"
giật nảy , ngẩng đầu Yến Minh Thanh bỗng lù lù xuất hiện lưng: "Anh xong việc ?"
"Ừm."
Anh xuống bên cạnh : "‘Chân Hoàn Truyện’?"
Chắc Yến Minh Thanh thích xem thể loại , đưa điều khiển TV cho :
"Nếu thích thì đổi kênh …"
"Em xem ‘Chân Hoàn Truyện’ mà gọi gì cả?"
Yến Minh Thanh giật lấy gói khoai tây chiên trong tay : "Đoạn nào ? Là đoạn vương gia phong lưu và ni cô xinh ? Anh ghét nhất đoạn đó."
…: "Không , là đoạn Chân Hoàn rời cung."
"Anh thích đoạn !"
Ba phút , lặng lẽ đưa cho tổng tài bá đạo sát bên một gói khăn giấy mới.
"Cảm ơn."
Yến Minh Thanh sắp đến nơi: "Chân Hoàn thật đáng thương, động lòng với đàn ông chính là bước chân đầu tiên dẫn đến bất hạnh mà."
Sau đó, nước mắt lưng tròng sang , bổ sung thêm một câu: " thích là bước đầu tiên để gặp may mắn đấy."
lầm bầm: "Em thích mà…"
"Làm gì chuyện đó!"
Yến Minh Thanh lớn tiếng phản bác, hừ một tiếng: "Chắc chắn em thích ."
: …
"…Miễn vui là ."
Không ngờ, ốm, nhưng Yến Minh Thanh cẩn thận giữ ấm nhất bệnh .
lấy nhiệt kế trong miệng , con đó: "Ba mươi chín độ, đến công ty."
Yến Minh Thanh cố gắng dậy: "Anh …"
ấn chặt xuống giường: "Nằm yên. Em là !"
Mắt Yến Minh Thanh mơ màng, khó chịu rên rỉ.
thở dài, phòng tắm lấy khăn ướt đắp lên trán .
Yến Minh Thanh nắm lấy tay , giọng lẩm bẩm: "Mẹ… Mẹ ơi, con ăn cháo gà xé sợi…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phan-dien-dang-yeu-cua-toi/chuong-4.html.]
nhớ của Yến Minh Thanh qua đời từ khi còn nhỏ.
Tai nạn xe.
Ngay mặt Yến Minh Thanh.
xót xa vỗ nhẹ tay : "Được , em nấu cho ."
Trong nhà do Yến Minh Thanh nấu ăn, từng bước bếp.
mở mạng tìm công thức, cẩn thận từng bước một.
đúng là ngốc.
Thật sự.
Là cái gì khiến tự tin ảo tưởng nấu ăn chứ?
Cứ hết cắt trúng tay, bật bếp quá lớn.
Sau một hồi gà bay chó chạy, cuối cùng cũng xong một bát cháo gà xé.
vết bỏng đỏ chói đầu ngón tay.
Nếu Yến Minh Thanh dám ỏng eo chê dở, nhất định nhét hết cả bát cháo mồm cho xem.
"Yến Minh Thanh? Yến Minh Thanh?"
bên giường, đỡ dậy, để Yến Minh Thanh dựa lòng , từng thìa từng thìa đút cháo cho .
Yến Minh Thanh nheo mắt , như thể đang cố nhận diện là ai.
"Ngốc hả? Còn nhớ em ?"
"Em là Lăng Hoan, là vợ ."
"Cũng ngốc lắm."
múc một thìa cháo, thổi nguội đút cho : "A…"
Yến Minh Thanh bỗng đưa tay ấn gáy , hôn lên môi :
"Cảm ơn em, Hoan Hoan."
5.
Rõ ràng đêm tân hôn còn những chuyện mật hơn, mà bây giờ đỏ mặt tim đập loạn vì một nụ hôn của Yến Minh Thanh.
"Anh, , gì thế?!"
đặt bát cháo lên tủ đầu giường: "Em, em, em đây!"
"Đừng ."
Yến Minh Thanh nắm lấy tay , chớp mắt tội nghiệp: "Anh khó chịu lắm."
Ôi trời ơi.
Sao thể từ chối đây?
thở dài: "Được , em ."
"Cháo của em… giống hệt cháo nấu."
Yến Minh Thanh mỉm : "Không ngon, nhưng ấm áp."
"Không ngon thì vẫn ăn hết cho em!"
tiếp tục đút cho hai thìa cháo to.
"Có đau ?" Yến Minh Thanh thấy vết bỏng ngón tay .
lắc đầu: "Không đau."
Yến Minh Thanh cúi xuống hôn nhẹ lên đầu ngón tay : "Từ khi mất, còn ai chịu nấu cháo gà xé cho nữa. Cảm ơn em."
"Anh thích thì em nấu tiếp."
Dù cũng chỉ là nấu cháo, coi như đáp sự quan tâm của với .
đặt bát xuống, sờ thử khăn trán phòng tắm lấy khăn lạnh mới: "Anh ngủ một lát ."
"Ừ, em cũng nghỉ một chút ."
"Em mệt, em đây trông ."