Nữ chính ngược văn? Xin lỗi, tôi không làm nữa! - Chương 5 (full)
Cập nhật lúc: 2025-06-14 08:00:18
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
8.
Đúng như lời Thẩm Thời Diệp nói, lễ cưới lần này quả thật xa hoa tột bậc.
Xa hoa đến mức anh ta rút cạn cả dòng tiền trong tay, cũng phải vì tôi mà ném tiền như rác trong buổi đấu giá, mua bằng được sợi dây chuyền ngọc lục bảo từng thuộc về một quý phu nhân châu Âu thời Trung Cổ.
Thời đại Internet bây giờ, có hình tượng nào được lòng công chúng hơn “chồng yêu vợ” chứ?
Vì lợi ích truyền thông, toàn bộ hôn lễ được phát sóng trực tiếp.
Tôi khoác lên mình chiếc váy cưới cao cấp may đo riêng, đứng trên lễ đài, đón nhận những ánh mắt dò xét từ phía khách mời phía dưới.
Ngay giây cuối cùng trước khi tôi nói ra câu “Em đồng ý”, Giang Tư Tư lao vào hiện trường.
Tóc tai rối bù, thần sắc đi/ên loạn, rõ ràng thời gian qua bị khoản tiền phạt vi phạm hợp đồng từ các nhãn hàng ép đến không thở nổi.
Hơn thế nữa, có người bỏ ra một triệu để mua mạng cô ta.
Người đó lại chính là Thẩm Thời Diệp!
Giang Tư Tư gần như phát điên, đôi mắt đầy độc hận, lao đến trước mặt Thẩm Thời Diệp gào lên:
“Vì muốn đứng vững trong hào môn, muốn tẩy trắng thân phận con riêng, anh chọn tôi, biến tôi thành hot girl triệu follower!”
“Những kẻ đáng thương trong mấy clip, kể cả cha mẹ của Lục Dao, không phải đều do anh đưa thông tin cho tôi sao? Anh nói chỉ có thế mới có lưu lượng, mới xây dựng được hình tượng! Bây giờ anh mặc kệ tôi, anh còn là người không hả?!”
Cô ta còn chưa nói hết, Thẩm Thời Diệp đã giáng một bạt tai khiến cô ngã nhào.
Đèn flash máy ảnh lóe liên hồi. Thẩm Thời Diệp giơ tay run rẩy, giọng khản đặc:
“Tiểu Dao… không phải như em nghĩ đâu…”
Tôi nhìn anh ta, bỗng nhiên bật cười.
Đến đây, chuyện tình cổ tích giữa công tử hào môn và hotgirl chính nghĩa kiên cường rốt cuộc cũng lột trần lớp vỏ mộng mị.
Thẩm Thời Diệp cần một người vợ trong sạch, có hình tượng tốt để tẩy trắng thân phận con riêng.
Còn Giang Tư Tư thì ngu ngốc dễ khống chế, chỉ cần Thẩm Thời Diệp dàn dựng hình tượng cho cô ta, cưới về làm bình hoa trang trí, không cần lo cô ta sẽ tranh quyền như Cố Nam.
Vì kế hoạch đó, vì muốn xây dựng tài khoản cho Giang Tư Tư, Thẩm Thời Diệp đã đích thân chọn ra những người đáng thương như ông Phùng, như gia đình tôi để đẩy ra làm vật hy sinh.
Phải nói, anh ta rất giỏi trong việc “chọn mặt gửi d/ao”.
Kiếp trước, anh ta đã thành công một lần.
Ông Phùng không gánh nổi khoản bồi thường khổng lồ, uống thuốc trừ sâu t/ự v/ẫn. Vợ ông cũng ra đi theo. Gia đình tôi tan cửa nát nhà.
Nhưng kiếp này đã khác, Giang Tư Tư bị phản công ngay tại chỗ, còn Thẩm Thời Diệp… lại yêu tôi.
Anh ta biết rõ tính tôi.
Trong lòng tôi, người thân là quan trọng nhất.
Thời gian qua anh ta điên cuồng theo dõi Giang Tư Tư, cũng là vì chuyện này, sợ một ngày nào đó tất cả sự thật sẽ bày ra trước mặt tôi.
Thẩm Thời Diệp hoảng hốt nhìn tôi. Tôi lại cười, càng lúc càng lớn.
Ống kính máy quay, ánh đèn flash đều hướng về phía tôi.
Mọi người đều đoán xem cô dâu tương lai của hào môn sẽ nhẫn nhịn nuốt giận, hay là xé áo cưới bỏ đi giữa lễ đường.
Tôi thì cầm lấy kéo, thẳng tay cắt ngắn chiếc váy cưới từ đầu gối trở xuống, rút ra chiếc USB buộc ở đùi, nhìn thẳng vào ống kính livestream, từng chữ rõ ràng vang dội:
“Tôi là Lục Dao, xin tuyên bố tố cáo Thẩm Thời Diệp dính líu đến tổ chức t/ội ph/ạm, m/a tú/y, t/rốn th/uế, ch/o v/ay nặ/ng lã/i, đ/òi n/ợ bằng bạ/o lự/c, thậm chí gây ch/ết người!”
Lời vừa dứt, cả khán trong phòng bùng nổ!
Tôi đứng ở đây, chịu đựng sự ghê tởm để diễn một màn với Thẩm Thời Diệp, đương nhiên không phải vì tôi rảnh rỗi.
Cố Nam chỉ có thể đá anh ta khỏi tập đoàn Thẩm thị, nhưng chứng cứ phạm tội của Thẩm Thời Diệp thì bị giấu quá kỹ.
Cho đến khi anh ta hoàn toàn yêu tôi, đổi mật khẩu máy tính thành ngày sinh nhật tôi, tôi mới có cơ hội sao chép toàn bộ tài liệu đó.
Nếu không trừng trị Thẩm Thời Diệp bằng pháp luật, sẽ còn có Giang Tư Tư tiếp theo, ông Phùng tiếp theo uống thu/ốc sâ/u, Lục Dao tiếp theo mất cả gia đình.
Sống lại một đời, mục tiêu trả thù của tôi tuyệt đối không thể chỉ dừng ở Giang Tư Tư!
USB cắm vào máy tính, toàn bộ clip chứng cứ t/ội ph/ạm thay thế cho vlog “chú rể – cô dâu yêu nhau thắm thiết”.
Cả mạng Internet nổ tung. Hashtag #Lục_Dao_tố_cáo_đích_danh_Thẩm_Thời_Diệp_tại_lễ_cưới# leo thẳng top tìm kiếm.
Thẩm Thời Diệp… xong rồi. Cũng hoàn toàn phát điên.
Anh ta mắt đỏ ngầu, nhìn tôi chằm chằm, vậy mà lại bật cười:
“Tiểu Dao… Hóa ra tất cả đều là bẫy sao? Em… em có từng yêu anh không?”
Tôi nhìn anh ta, ánh mắt vẫn dịu dàng, nhưng giọng nói lại lạnh đến thấu xương:
“Chưa từng.”
Thẩm Thời Diệp là con riêng bị sinh ra trong hoàn cảnh không được chào đón. Lúc đó, Cố Nam đã sớm vững chân trong Thẩm gia, nhưng cũng chẳng mang lại cuộc sống phú quý cho mẹ con họ.
Anh ta lớn lên ở quê, chịu đủ sự ghẻ lạnh. Để đổi lấy tương lai, chính tay đầu độc người em cùng cha khác mẹ, rồi được đưa về nuôi dưới danh nghĩa của Cố Nam.
Cố Nam đối xử tốt với anh ta, nhưng tâm lý Thẩm Thời Diệp sớm đã vặn vẹo. Anh ta không hiểu thế nào là yêu.
Tôi từng là ánh sáng duy nhất trong thế giới của anh ta.
Nhưng ánh sáng ấy, lại là lưỡi d/ao có chủ đích.
Thẩm Thời Diệp phát điên. Nghiến răng ken két, anh ta giật lấy con d/ao gọt hoa quả từ tay nhân viên phục vụ, kề thẳng lên cổ Giang Tư Tư.
Anh ta quên mất người phụ nữ này đã theo mình suốt năm năm.
Vậy mà anh ta xem cô ta là kẻ thù không đội trời chung, rút d/ao đâ/m thẳng vào n.g.ự.c cô ta!
Một nhát, rồi lại một nhát, m/áu văng tung tóe.
Miệng anh ta không ngừng lẩm bẩm:
“Tất cả là do cô! Chắc chắn là do cô!”
“Tiểu Dao yêu tôi! Cô ấy chỉ đang tức giận vì cô phá hỏng lễ cưới nên mới nói thế, nhất định cô ấy yêu tôi!”
Giang Tư Tư đau đến ngất lịm.
May mà lúc ấy cảnh sát và xe cứu thương kịp thời tới nơi.
Mấy cảnh sát trẻ lập tức đè Thẩm Thời Diệp xuống đất, tước d/ao trong tay anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-nguoc-van-xin-loi-toi-khong-lam-nua/chuong-5-full.html.]
Giang Tư Tư được đưa đi cấp cứu.
Lễ cưới thế kỷ, cuối cùng lại biến thành một màn chính kịch trừ gian diệt ác.
9.
Vài tháng sau, vụ án của Thẩm Thời Diệp mở phiên tòa.
Bao năm qua để giữ vững vị trí Thái tử gia trong giới thượng lưu Bắc Kinh, hắn đã không từ thủ đoạn, ra tay tàn nhẫn, tội ác chồng chất, cuối cùng bị tuyên án tử hình.
Tập đoàn Thẩm thị hiện nay do Cố Nam tiếp quản đã nộp đủ toàn bộ số thuế trốn trước đây, đồng thời tiến hành điều tra nghiêm ngặt nội bộ.
Còn Giang Tư Tư, cô ta thực sự đã được cứu sống.
Dù giờ chỉ còn thoi thóp trên giường bệnh, tôi vẫn không hề quên chuyện cũ.
Tôi lập tức quay đầu kiện cô ta ra tòa vì nhiều lần vu khống, xúc phạm danh dự người khác, kích động bạo lực mạng.
Cho đến khi một cuộc gọi từ bệnh viện vang lên, y tá nói Giang Tư Tư đòi gặp tôi bằng được.
Tôi đã đến.
Dù sao kiếp này kiếp trước, tôi cũng chưa từng thấy cô ta chật vật đến mức ấy.
Giang Tư Tư nhìn tôi, trong mắt bỗng lóe lên một tia sáng, miệng thì thào:
“Quả nhiên là nữ chính... nữ chính thì luôn có hào quang riêng... tay toàn bài rác mà cũng đánh ra được ván lớn...”
“Nam chính của truyện ngược đúng là không phải ai cũng thuần phục được... tôi còn tưởng hắn yêu tôi cơ...”
“Lục Dao, tôi sai rồi, tôi không muốn ngồi tù! Tôi nhường Thẩm Thời Diệp cho cô, cô tha cho tôi đi... tôi sẽ không bao giờ mơ làm thiếu phu nhân nhà giàu nữa...”
Cô ta nói thế giới này là một quyển tiểu thuyết.
Tôi là nữ chính, còn Thẩm Thời Diệp, kẻ vừa bị tuyên á/n t/ử, mới là nam chính.
Trong nguyên tác, tất cả diễn biến đều giống y như kiếp trước. Điểm khác duy nhất là vụ tai nạn khiến tôi và mẹ mất mạng của kiếp trước không diễn ra, tôi vẫn sống sót.
Không những sống, tôi còn cùng Thẩm Thời Diệp dây dưa suốt ngàn chương truyện ngược tâm ngược thân, cuối cùng quên sạch huyết hải thâm thù, kết thúc HE với hắn.
Đám cưới thế kỷ, ba năm sinh đôi.
Giang Tư Tư nói, sau khi thức tỉnh, cô ta không cam tâm. Không cam tâm chỉ làm nữ phụ độc ác. Cô ta cũng có nỗi khổ riêng.
editor: bemeobosua
Cô ta cầu xin tôi đừng kiện nữa, nói sẽ nhường Thẩm Thời Diệp cho tôi, chỉ mong không phải ngồi tù.
Tôi nhìn cô ta yếu ớt nằm đó, bỗng bật cười:
“Giang Tư Tư, tôi chẳng biết nữ chính gì hết. Tôi đi được đến hôm nay, chưa từng dựa vào cái gọi là hào quang nữ chính.”
“Cô nhường Thẩm Thời Diệp cho tôi làm gì? Tôi đâu có đi thu gom rác thải. Kẻ mà cô từng khao khát, Thái tử gia ấy, giờ đã bị x/ử t/ử.”
“Còn cô, cũng đừng mong thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.”
Giang Tư Tư không biết, kiếp trước cô ta đã khiến tôi ch/ết. Cô ta đã từng thắng rồi.
Sống lại một đời, tôi bước từng bước, mỗi bước đều là đánh cược cẩn trọng.
Tôi cũng không hiểu tại sao trong nguyên tác, Lục Dao lại cam lòng khuất phục dưới gối kẻ thù, quên sạch mối thù diệt thân.
Nhưng tôi biết, tôi không phải cô ta.
Mặc xác cái gọi là nữ chính truyện ngược, mặc xác cái gọi là tổng tài bá đạo!
Tại sao số phận tôi phải gắn với một tên cặn bã phạm pháp? Tôi không cam lòng!
Ngày Thẩm Thời Diệp bị thi hành án, ba tôi khỏi u/ng th/ư.
Mẹ và tôi cùng đi đón ông xuất viện, tay cầm một bó hướng dương rực rỡ.
Còn thủ tục nhập học trở lại của tôi đã hoàn tất, chuẩn bị tiếp tục con đường học vấn.
Có lẽ như lời Giang Tư Tư nói, thế giới này đúng là một quyển tiểu thuyết.
Nhưng quyển tiểu thuyết này đâu từng nói tôi học chuyên ngành gì?
Tôi học luật, ngành học nghiêm minh nhất, dám lên tiếng trước bất công, đứng ra bảo vệ kẻ yếu và chính nghĩa.
Ai thèm làm nữ chính của truyện ngược? Tôi muốn làm nữ luật sư xuất sắc nhất!
Trời hôm ấy nắng đẹp rực rỡ. Tôi nhìn bó hướng dương trong tay mẹ, khẽ mỉm cười.
Hướng về mặt trời, hướng về ánh sáng, hướng về công lý.
*Hậu truyện nguyên tác:
Khi Lục Dao kết hôn với Thẩm Thời Diệp, Cố Nam đã c/hết.
Tập đoàn Thẩm thị và cả giới tài phiệt Bắc Kinh không còn ai có thể khống chế hắn.
Sau lễ cưới thế kỷ ấy, Lục Dao như thể bị bẻ gãy toàn bộ đôi cánh, ngoan ngoãn ở nhà làm vợ dạy con.
Ngay cả ngày giỗ cha mẹ, cô cũng không về thắp nén hương.
Cho đến khi hai đứa con của cô lên năm, Lục Dao, một đóa hoa tơ hồng yếu ớt, luôn bị người khác coi thường như dây leo bám thân, lại xuất hiện trên tầng cao nhất của tòa nhà Thẩm thị, bật livestream.
Mấy năm qua, cô bị hạn chế tự do.
Chỉ đến khi Thẩm Thời Diệp buông lỏng cảnh giác, cô mới có thể lên tầng thượng, mở livestream tố cáo toàn bộ tội ác của hắn.
Cô nói, mình vô dụng, không thể b/áo th/ù cho cha mẹ, cũng không tìm được chứng cứ.
Cô nói, chỉ còn cách này để thu hút sự chú ý của dư luận, mong cơ quan chức năng vào cuộc, đưa mọi tội ác ra ánh sáng.
Nói xong, để gây chấn động mạnh hơn, cô nhảy từ tầng cao xuống.
Hôm đó, Bắc Kinh đổ mưa lớn, rửa trôi vết m/áu của cô.
Hôm sau, giới tài phiệt Bắc Kinh dậy sóng vì cơn mưa mang tên Lục Dao.
Tất cả tội ác bị lôi ra khỏi bóng tối, phơi bày dưới ánh mặt trời.
Cô dùng sinh mạng của mình đánh đổi sự chú ý, rửa sạch mối thù m/áu cho cha mẹ.
Cũng chính cô buộc giới tài phiệt mục rỗng phải cắt bỏ ung nhọt, gột sạch má/u mủ, xây dựng lại thành những doanh nghiệp phục vụ lợi ích nhân dân.
Bạn thấy đấy, dù ở thời điểm nào, Lục Dao vẫn là chính cô ấy.
Cô có linh hồn, có tư tưởng. Cô tuyệt đối không phải cái bóng bên cạnh nam chính, hay một con búp bê đẹp đẽ vô hồn.
(Hoàn)