[Novel] Đằng Sau Nụ Cười Của Nàng Công Chúa Sống Sót - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:46:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Có chuyện gì ?”
Đó là Eirik. Anh kết thúc buổi tập luyện chiều, tin và vợ đến nhà kính nên vội vã tìm tới. Vừa thấy tiếng thét thất thanh, gần như tông cửa xông .
Eirik sững trong giây lát. Trước mắt , Miesa đang sõng soài mặt đất. Đây đơn thuần là một hành vi bất thường; trông nàng như thể chạm mặt với chính T.ử thần. Đôi mắt to tròn mở lớn, khuôn mặt thất thần như thể nén nổi tiếng thét kinh hoàng.
“C.h.ế.t tiệt.”
Eirik lẩm bẩm, nhanh chóng quét mắt đ.á.n.h giá tình hình sải bước về phía vợ : “Miesa, phu nhân .”
Nghe thấy giọng của , Miesa, tưởng chừng như còn thở nổi, yếu ớt vươn đôi tay gầy guộc . Eirik quỳ xuống, ôm trọn nàng lòng. Nàng run rẩy vùi n.g.ự.c , tựa như một chú gà con tìm thấy ấm của .
Đôi bàn tay yếu ớt của nàng bấu chặt lấy y phục đến mức các đốt ngón tay trắng bệch. Cảm giác thật kỳ lạ. Dù mới ở bên vài tuần và nàng gần như chẳng nhận thức là ai, nhưng Miesa bám víu một cách tuyệt vọng đến thế.
“Chuyện gì xảy ?” Anh gặng hỏi.
Hầu tước phu nhân Cladnier chỉ lắc đầu bất lực. Bỗng nhiên, thị nữ đến từ vương cung chen :
“Công chúa sợ chim. Chắc hẳn là do thấy con chim đó nên mới hoảng loạn như .”
Trái ngược với những khác còn đang bàng hoàng kịp phản ứng, mụ Maleca lên tiếng với thái độ dửng dưng đến khó chịu. Ngay cả vốn luôn điềm tĩnh như Hầu tước phu nhân Cladnier cũng cao giọng:
“Trông vẻ đơn giản chỉ là sợ chim .”
Edil bực bội tiếp lời: “Vậy tại bà cho chúng điều ? Bà đến dinh thự để gì nếu chia sẻ những thông tin quan trọng như ?”
Mụ Maleca bĩu môi, vẻ mặt đầy khó chịu: “Ngày nào chúng cũng hầu hạ công chúa tắm gội và y phục. Chỉ là một chuyện cỏn con quên , thế mà ầm lên.”
Nhận thấy tranh cãi thêm cũng vô ích, Hầu tước phu nhân Cladnier ném cái sắc lạnh về phía mụ Maleca. Cô hầu gái xách lồng chim vội vàng giấu nó váy, trong khi những khác trao cho những ánh ái ngại.
Không nán trong mớ hỗn loạn thêm chút nào, Eirik bế bổng Miesa dậy: “Ta sẽ đưa nàng về và an ủi nàng.”
Anh rời mà chờ bất kỳ câu trả lời nào.
Có đó là lý do nàng từ chối món chim cút ?
Dưới ánh nắng rực rỡ, gương mặt Miesa vẫn nhợt nhạt, khuôn mặt đẫm lệ trông thật đáng thương. Eirik nhẹ nhàng thì thầm: “Sẽ món chim nào xuất hiện bàn ăn nữa. Và cũng sẽ đảm bảo con nào bén mảng đến nhà kính nữa .”
Eirik rảo bước nhanh hơn về phía dinh thự, lo sợ rằng sẽ bắt gặp một con chim khác. lúc đó, bàn tay gầy yếu của công chúa khẽ lay vạt áo .
“…A, ư…”
Miesa vẫy tay còn về phía khu vườn như thể đến đó. Sau một thoáng chần chừ, Eirik hỏi: “Nàng chắc ? Có thể trong vườn cũng chim đấy.”
Công chúa run lên nhưng vẫn ngoan cố vẫy tay về hướng .
Suy nghĩ một lát, Eirik nhận nàng dành phần lớn thời gian giam trong nhà, ngoại trừ một đưa đến điện thờ. Chắc hẳn nàng cảm thấy ngột ngạt lắm.
May mắn , khu săn b.ắ.n và sân tập của các hiệp sĩ gần đó xua hầu hết lũ chim tránh xa khu vườn. Và nếu chẳng may con nào xuất hiện, thể ném một hòn đá để đuổi nó . Nghĩ , đổi hướng, bế nàng vườn.
Eirik chọn một chiếc ghế dài ở góc khuất xuống, đặt Miesa lên đùi và ngắm gương mặt nàng. Mắt và mũi nàng đỏ ửng; đôi mắt xanh trong veo, ướt át thoáng chạm ánh mắt vội lảng tránh nơi khác.
Anh rút chiếc khăn tay từ trong túi, nhẹ nhàng lau mắt cho Miesa. Nàng hít một thật sâu, nhịp thở cơn vẫn còn run rẩy.
Khi lau những giọt nước mắt còn vương hàng mi dài cong vút, để ý thấy đôi môi nhỏ nhắn của nàng đang mím chặt.
Ánh mắt Eirik lướt dọc theo khuôn mặt nàng, dừng nơi đường xương hàm và chiếc cổ mảnh khảnh. Anh thầm nghĩ, cần bồi bổ cho nàng nhiều hơn nữa.
Trong lúc mải mê với những suy nghĩ , Eirik nhẹ nhàng gạt những lọn tóc ướt đẫm mồ hôi của nàng vành tai, thì thầm: “Đừng lo, sẽ đuổi hết lũ chim nào dám đến gần. Nàng cứ thư giãn nhé.”
Miesa nhắm nghiền mắt . Dẫu , hàng mi thi thoảng vẫn khẽ rung lên và những tiếng thở dài khe khẽ buột từ đôi môi cho thấy nàng vẫn thực sự chìm giấc ngủ.
Để trấn an công chúa, Eirik thêm: “Nếu nàng ngủ , sẽ bế nàng về phòng.”
Khi ngẩng đầu lên quan sát những đàn chim phía xa, chợt nhận em họ Emmerich đang tiến gần.
Trái ngược với loài chim, những bước chân của Emmerich chẳng hề nhẹ nhàng chút nào. Trong lúc Eirik còn đang đắn đo xem nên ném một viên đá để đuổi , thì Emmerich vui vẻ đậu tót lên hàng rào khu vườn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/novel-dang-sau-nu-cuoi-cua-nang-cong-chua-song-sot/chuong-11.html.]
“Dạo chơi cùng vợ đấy ?” Cậu trêu chọc.
“Biến .” Eirik gắt lên, để lộ sự bực bội hiếm thấy.
vị khách mời mà đến chẳng hề nao núng. Cậu vươn cổ như một con bồ câu, nghển khuôn mặt Miesa: “Có vẻ như vợ của ngủ .”
Chưa thỏa mãn, bước gần hơn. Eirik cau mày, dùng che chắn cho vợ. Emmerich vẻ ngạc nhiên với những cử chỉ khoa trương: “Chà. Thiếu gia và thiếu phu nhân vẻ thiết quá nhỉ.”
“Có lý do gì để chúng thiết ?” Eirik vặn .
“Ồ, nhưng lời tiếng lan đến tận nhà chúng đấy.” Emmerich kéo dài giọng, ngữ điệu tràn ngập sự bóng gió đầy ẩn ý.
Sắc mặt Eirik sầm . Cha của Emmerich đang cố gắng đưa con trai lên vị trí thừa kế bằng cách lôi kéo các nhánh phụ, nên việc những tin đồn về gia tộc chính rò rỉ ngoài là chuyện tầm thường.
“... Lần là ai?” Eirik gặng hỏi.
“Có một ả hầu gái tên Vina đến từ kinh đô. Cô mới bắt đầu việc ở đây và buôn chuyện với một tên hầu tóc đỏ. Tên là…”
Emmerich kể chi tiết về cách những lời đồn đại lan truyền như thế nào.
“Cảm ơn. Lần giúp một việc .”
“Không gì. Mấy ngày qua tình hình cũng khá thú vị.”
Mối quan hệ của họ thật độc đáo. Từng kề vai sát cánh trong các trận chiến sinh tử, mối liên kết giữa họ vô cùng bền chặt. Hơn nữa, Emmerich vốn là tâm hồn phóng khoáng, từ lâu về phía Eirik, trái ngược với toan tính của cha .
“ thật sự say mê vợ đến thế ? còn đích cắt móng chân cho nàng nữa.”
“Ý là ? Lẽ nào mong yên những việc như ?”
“Ừm, cho là…”
Vẫn hết hoài nghi, Emmerich lẩm bẩm trong lúc quan sát Eirik đang dịu dàng ôm vợ trong lòng: “ vẻ thái quá thì .”
“Cậu đang điều gì?” Giọng Eirik sắc .
“Thì, chân của thiếu phu nhân chẳng bao giờ chạm đất. Người kháo rằng bao giờ đặt nàng xuống.”
“Hôm đó cũng thấy chân nàng khó khăn thế nào còn gì. Hơn nữa, hành động của nàng khó đoán. Chẳng lẽ kéo lê nàng như cách các thị nữ trong buổi lễ ?”
Sự bực bội của Eirik hiện rõ mồn một: “Lẽ nào đối xử với nhà của như thế ư?”
“Chà, nếu thì cho rằng đó là sự kết hợp giữa tính thực tế, trách nhiệm, và lẽ là một chút lòng trắc ẩn…”
Emmerich ngập ngừng cao giọng: “ mà, vẫn thể hiểu nổi. Khi những lời đồn, nghĩ đó chỉ là một màn kịch để đ.á.n.h lừa Đức vua. bây giờ, xung quanh chẳng ai để diễn cho họ xem cả. Vậy mà vẫn cứ…”
Eirik vốn là chẳng mấy mặn mà với phụ nữ và bao giờ bỡn cợt về họ, thế mà giờ đây hết mực cưng chiều vợ ép gả cho . Điều đó thật vô lý.
Emmerich hỏi , cố gắng nắm bắt tình hình: “Vậy định cứ để nàng như thế mãi ? Thật sự đấy ?”
Trước khi Emmerich kịp hết câu, Eirik đưa tay bịt tai vợ , trừng mắt em họ một cách dữ dội.
“Im .”
“Thôi nào, chẳng việc loại bỏ nàng là lẽ thường tình ? Anh vốn sắp thành hôn với Rakane Crispin, giờ rước gánh nặng . hỏi vì thực sự hiểu suy nghĩ của .”
Thấy Emmerich đang cố gắng thấu hiểu, Eirik nghĩ lẽ đến lúc nên chuyện rõ ràng.
“Vậy, tiểu thư Crispin gì đặc biệt xuất chúng?”
“Ồ, vẻ của nàng nức tiếng cả vùng biên thùy, và của hồi môn thì gì sánh bằng...”
Eirik lờ những lời thao thao bất tuyệt của em họ. Thay đó, vuốt ngược mái tóc vàng bạch kim của vợ, bịt tai nàng, suy nghĩ của :
“Người vợ nào cũng gây rắc rối cả thôi. Rakane Crispin thì đùa giỡn với con , còn công chúa thì chơi đùa với những chiếc giày. Cậu thật sự cho rằng hơn ? Hơn nữa…”
Eirik ngừng . Dù thiết đến , Emmerich vẫn là của nhánh phụ. Anh thể thẳng rằng Crispin là một lựa chọn , vì điều đó chẳng khác nào ngụ ý rằng Hầu tước cha mất khả năng phán đoán.
Eirik lưỡng lự, chọn cách lái cuộc trò chuyện trở với vợ : “Người con gái gì cả. Nàng thậm chí đang lòng ai đang đối xử như thế nào. Có cần thiết khiến một như thế thêm khốn khổ ở đây ?”