Ngày thực hiện nghi lễ đã đến. Bầu trời Sài Gòn xám xịt, báo hiệu một cơn bão sắp ập đến. An Nhiên chuẩn bị mọi thứ cần thiết: nến, hương, một bát nước thánh, và quan trọng nhất là chiếc vòng cổ của mẹ cô.
Cô đã liên lạc được với một người. Một người đàn ông tên Khải Phong. Qua những thông tin thu thập được từ cuốn nhật ký của Mai Phương, An Nhiên biết được dòng họ của Khải Phong có liên hệ mật thiết với dòng dõi hoàng tộc xa xưa. Ban đầu, Khải Phong không tin vào những câu chuyện ma quái mà An Nhiên kể. Nhưng sau khi chứng kiến những hiện tượng kỳ lạ xảy ra trong ngôi nhà, anh đã quyết định giúp đỡ cô.
Khải Phong đến ngôi nhà số 13 vào lúc nửa đêm. Anh mang theo một thanh kiếm cổ, được truyền lại qua nhiều thế hệ trong gia đình anh. Thanh kiếm được cho là có khả năng xua đuổi tà ma.
"Cô chắc chắn là mình muốn làm điều này chứ?" Khải Phong hỏi, nhìn An Nhiên với vẻ lo lắng.
"Tôi chắc chắn. " An Nhiên trả lời, giọng kiên định. "Tôi không thể để chiếc gương tiếp tục gây hại cho người khác được nữa."
Hai người cùng nhau bước vào căn phòng nơi chiếc gương ngự trị. Căn phòng lạnh lẽo và u ám, dù đã được thắp sáng bởi hàng chục ngọn nến. Chiếc gương đứng im lìm trên bàn trang điểm, phản chiếu ánh sáng lập lòe của ngọn nến.
"Chúng ta bắt đầu thôi. " An Nhiên nói, hít một hơi thật sâu.
Cô bắt đầu đọc những câu thần chú cổ xưa, được trích dẫn từ cuốn nhật ký của Mai Phương. Giọng cô vang vọng trong căn phòng im ắng, tạo nên một bầu không khí huyền bí và rùng rợn.
Khi An Nhiên đọc đến những câu thần chú quan trọng nhất, chiếc gương bắt đầu rung chuyển. Hình ảnh phản chiếu trở nên méo mó và biến dạng. Một luồng khí lạnh thổi mạnh trong phòng, khiến ngọn nến tắt ngúm.
"Nó đang cố gắng ngăn cản chúng ta. " Khải Phong nói, rút thanh kiếm cổ ra.
Anh đứng chắn trước mặt An Nhiên, sẵn sàng đối phó với bất kỳ nguy hiểm nào.
An Nhiên tiếp tục đọc thần chú, mặc cho những hiện tượng kỳ lạ đang xảy ra. Cô đeo chiếc vòng cổ của mẹ lên cổ, cảm nhận được nguồn năng lượng ấm áp tỏa ra từ nó.
Khi nghi lễ gần đến hồi kết, chiếc gương phát ra một tiếng nổ lớn. Hình ảnh phản chiếu vỡ tan thành từng mảnh nhỏ. Một luồng khói đen bốc lên từ chiếc gương, bao trùm lấy căn phòng.
"Cẩn thận!" Khải Phong hét lên.
Anh vung thanh kiếm cổ, c.h.é.m vào luồng khói đen. Một tiếng rít ghê rợn vang lên. Luồng khói đen tan biến, để lại một mùi khét lẹt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoi-nha-khong-guong/5.html.]
Chiếc gương đã hoàn toàn vỡ vụn. Những mảnh vỡ nằm rải rác trên sàn nhà. Linh hồn bị giam cầm đã được giải thoát.
An Nhiên thở phào nhẹ nhõm. Cô cảm thấy một nguồn năng lượng mới tràn ngập cơ thể. Cô đã thành công. Cô đã phá hủy được chiếc gương quỷ quái.
Nhưng niềm vui của An Nhiên không kéo dài được lâu. Đột nhiên, cô cảm thấy một cơn đau nhói ở ngực. Cô nhìn xuống, thấy một con d.a.o găm cắm sâu vào n.g.ự.c mình.
Cô ngạc nhiên nhìn lên. Khải Phong đang đứng trước mặt cô, trên tay vẫn còn cầm thanh kiếm cổ. Nhưng ánh mắt anh ta đã thay đổi. Nó trở nên lạnh lùng và vô cảm.
"Tại sao…?" An Nhiên thều thào, m.á.u trào ra từ miệng.
"Ta phải làm vậy. " Khải Phong nói, giọng lạnh lùng. "Chiếc gương không thể bị phá hủy hoàn toàn. Nó chỉ có thể được chuyển giao sang một người khác. Và người đó phải là cô."
An Nhiên nhận ra. Khải Phong đã bị chiếc gương khống chế. Anh ta chỉ là một con rối, được sử dụng để đảm bảo sự tồn tại của chiếc gương.
"Ngươi… sẽ không… thoát được đâu…" An Nhiên cố gắng nói, nhưng không thể.
Cô ngã xuống sàn, tắt thở.
Khải Phong nhìn xác An Nhiên với vẻ thờ ơ. Anh ta nhặt một mảnh vỡ của chiếc gương, soi vào đó.
Hình ảnh phản chiếu của anh ta biến đổi, trở nên méo mó và đáng sợ. Ánh mắt trở nên đỏ ngầu, đầy hận thù.
"Giờ thì đến lượt ta. " Khải Phong nói, giọng the thé và rợn người.
Anh ta rời khỏi ngôi nhà số 13, mang theo mảnh vỡ của chiếc gương. Anh ta sẽ tìm một nạn nhân mới, một người ngây thơ và tò mò, giống như An Nhiên.
Ngôi nhà số 13 vẫn đứng đó, âm u và lạnh lẽo. Nó sẽ tiếp tục giam cầm những linh hồn bất hạnh, và tiếp tục gieo rắc nỗi kinh hoàng cho những người đến sau.
Kết thúc.