Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 31
Cập nhật lúc: 2025-05-21 04:12:55
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những chiếc áo lông vũ màu đen trên người bốn người Tùy Thất đã bị tuyết phủ trắng.
Cơn tuyết lớn này vừa mang đến khó khăn cực lớn cho việc di chuyển của đội Trốn Khỏi, vừa trở thành lớp bảo vệ tốt nhất cho bọn họ.
Những bông tuyết bay lượn tạo thành một bức màn tự nhiên, che giấu dấu vết của bọn họ, khiến bọn họ trở nên vừa nhỏ bé vừa khó tìm trong thế giới bạc trắng.
Bốn người đội Trốn Khỏi cũng nhận được thẻ vị trí do ban tổ chức gửi đến, Tùy Thất mở ra, cúi đầu nhìn chằm chằm biểu tượng màu xanh lam, đó là vị trí hiện tại của bọn họ.
Bốn người tiếp tục đi về phía trước, đi hơn năm trăm mét, nhưng biểu tượng màu xanh lam vẫn dừng lại ở phía xa, không hề thay đổi theo sự di chuyển của họ.
Lúc này Tùy Thất mới thở phào nhẹ nhõm, không đi tiếp nữa.
Thấy cô dừng bước, ba người còn lại cũng dừng lại theo.
"Thẻ vị trí này sẽ không có cập nhật vị trí thời gian thực của chúng ta, cũng không hỗ trợ theo dõi động."
Muội Bảo vui vẻ nắm tay Tùy Thất lắc hai cái.
Tả Thần cười khẽ hai tiếng: "Xem như ban tổ chức vẫn còn chút lương tâm."
"Cho nên… ưm." Thẩm Úc vừa mở miệng đã ăn phải một ngụm gió lạnh kèm băng tuyết.
Cậu ta dùng ống tay áo che mặt, nói tiếp: "Bây giờ chúng ta chỉ cần tìm một nơi đủ kín đáo để ẩn náu, đảm bảo không bị phát hiện là được."
Tùy Thất giơ tay chỉ về phía ngọn núi cao chót vót thấp thoáng cách đó không xa, những tảng sa thạch vốn có màu đỏ đã bị tuyết trắng bao phủ.
"Đến chỗ đó trước, xem thử có hang động sa thạch nào thích hợp để ẩn náu không."
Bốn người nhẹ nhàng bước chân đi về phía mục tiêu, để lại những dấu chân nông sâu trên mặt tuyết.
Cuối những dấu chân chưa hoàn toàn bị tuyết lớn che lấp, hai bóng người một béo một gầy dần hiện rõ trong bông tuyết bay lượn.
Hai người bọn họ mặc quần áo da thú thô ráp, người chơi cao gầy đeo một bộ cung tên tinh xảo trên lưng, ánh mắt sắc bén nhìn về phía những dấu chân kéo dài: "May mắn đấy, rất gần mục tiêu."
Giọng nói của đối phương có vẻ hơi run rẩy trong gió lạnh, nhưng phần nhiều hơn là nỗi phấn khích khó kìm nén.
Người chơi béo hơn thì cúi đầu nhìn thanh đao lớn trong tay, giọng nói thô kệch: "Vật tư cướp được chỉ đủ dùng ba ngày, đúng lúc có thể bổ sung thêm."
Hai người ăn ý nhìn nhau, chạy về phía những dấu chân.
Đột nhiên gió lạnh trở nên dữ dội hơn, Tùy Thất dẫn đầu đi ở phía trước nhất đội, bước chân chợt khựng lại, chóp mũi khẽ nhúc nhích.
Trong hơi thở băng tuyết ngập trời, cô ngửi thấy mùi của hai người sống xa lạ.
"Có người." Tùy Thất nhìn theo hướng mùi truyền đến, trầm giọng nói.
Tả Thần nhíu mày: "Không ngờ lại có người chơi đuổi đến nhanh như vậy."
Ánh mắt Tùy Thất lướt qua những dấu chân phía sau: "Đuổi theo dấu chân."
Lời vừa dứt, một mũi tên sắc bén xé gió lao tới, mang theo hơi lạnh buốt giá, b.ắ.n về phía n.g.ự.c cô.
"Cẩn thận!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-31.html.]
"Chị Tùy!"
Tả Thần dùng sức kéo tay cô lùi lại, mũi tên sắc bén rít lên cắm vào tuyết.
Tùy Thất còn chưa đứng vững, mũi tên thứ hai đã b.ắ.n về phía Muội Bảo, Thẩm Úc nhanh tay lẹ mắt ôm cô nhóc ngã vào lớp tuyết xốp mềm.
Tim Tùy Thất chợt thắt lại rồi lại thả lỏng.
Cô lao qua nắm tay Muội Bảo: "Chúng ta phải tìm một chỗ ẩn nấp, ẩn nấp trước đã."
Bốn người khom lưng chạy nhanh đến sau một vách đá nhô ra, né tránh những mũi tên liên tục bay tới.
"Đừng trốn nữa, các người không thoát được đâu." Người chơi cao gầy tay trái cầm cung, tay phải kéo dây, tiến sát về phía vách đá nơi bốn người ẩn náu.
Người chơi béo hơn vung thanh đao lớn trong tay: "Giao vật tư ra, sẽ tha cho các người một mạng."
Ngay khi bọn họ chỉ còn cách vách đá nơi bốn người Tùy Thất ẩn náu năm mét, Tả Thần nhoài người ra, phi trảo trong tay móc chính xác vào bụng phải của người chơi cao gầy, dùng hết sức kéo căng dây xích thép.
"A!" Tiếng hét thảm thiết vang vọng khắp trời đất bao la.
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Người chơi cao gầy quỳ xuống đất, ôm lấy phần bụng chảy m.á.u đầm đìa, da thịt bung bét run rẩy.
Người chơi béo hơn hét lên một tiếng sau đó lao về phía Tả Thần, Thẩm Úc đang nhìn chằm chằm hắn ta vung cổ tay, chiếc rìu trong tay mang theo tiếng gió vù vù, xoay tròn bay thẳng về phía hắn ta.
Hắn ta nắm chặt thanh đao lớn, dùng sức vung về phía trước, chỉ nghe "keng" một tiếng, rìu bị đánh rơi xuống đất.
Không cho hắn ta có thời gian thở dốc, Tùy Thất đã cầm lấy Lang Nha Bổng phủ kín gai nhọn, hung hãn tấn công.
Người chơi béo hơn lập tức dùng đao đỡ ngang, cố gắng chống lại đòn tấn công của Tùy Thất, nhưng Muội Bảo đã lặng lẽ vòng ra sau lưng hắn ta.
Cô nhóc cầm xẻng, nhảy cao, dùng hết sức b.ú sữa đập mạnh vào đầu hắn ta, người chơi béo hơn né tránh không kịp, lập tức mềm nhũn ngã xuống đất, không còn động tĩnh.
Cánh đồng tuyết mênh m.ô.n.g yên tĩnh trở lại, chỉ còn những bông tuyết mềm nhẹ nối đuôi nhau lặng lẽ rơi xuống.
【Chết tiệt c.h.ế.t tiệt! Đội Trốn Khỏi đánh nhau vẫn hung dữ như thế.】
【Phi trảo của Tả Thần ngày càng thành thạo, Thẩm Úc và chị gái xì hơi cũng phối hợp rất tốt.】
【Muội Bảo đúng là chiến thần xẻng!】
【Hai người chơi đó quá tự phụ rồi, cướp người không thành lại bị giết, chờ bị loại thôi.】
【Có rất nhiều người chơi đang đổ về phía đội Trốn Khỏi, hy vọng họ nhanh chóng tìm được nơi ẩn náu an toàn.】
【Chắc chắn sẽ tìm được, Thẩm Úc và chị gái xì hơi đều rất tinh mắt.】
【Làm tôi căng thẳng c.h.ế.t mất hu hu, không nói nữa, tôi xem tiếp đây.】
Máu đỏ nhuộm trắng nền tuyết, quang não của hai người chơi gầy béo lần lượt phát ra tiếng cảnh báo chói tai:
「Phát hiện giá trị sinh mệnh của người chơi dưới 5, ba giây sau sẽ cưỡng chế loại, đã gửi tín hiệu cầu cứu khẩn cấp đến phi thuyền y tế.」
Tùy Thất thu lại Lang Nha Bổng, đi đến bên cạnh bọn họ, "xoẹt" một tiếng lột sạch bộ quần áo da thú trên người bọn họ.