Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-05-18 07:37:26
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tả Thần buông sợi dây xích thép đang quấn quanh cổ Trần Tự ra, vỗ vai trái đối phương: "Anh bạn à, đã gà rồi thì phải luyện nhiều vào."
Trần Tự đen mặt đi đến bên Liên Quyết, nhận lấy một tuýp gel làm lành vết thương nhanh từ tay đội trưởng rồi bôi lên vết thương của mình, giá trị sinh mệnh giảm xuống 33 cuối cùng cũng ngừng lại, thở phào nhẹ nhõm: "Suýt nữa thì mất mạng rồi."
Liên Quyết cụp mắt thản nhiên nói: "Về luyện thêm."
Trần Tự: "…"
Tùy Thất thu hết hành động biến thuốc ra từ hư không của Liên Quyết vào mắt, cô chớp mắt, cùng đồng đội vây thành một vòng tròn, nhỏ giọng nói: "Mọi người có thấy không?"
"?" Khuôn mặt của Tả Thần và Muội Bảo đỏ bừng vì lạnh cóng, ánh mắt đầy nghi ngờ.
Chỉ có Thẩm Úc khẽ gật đầu, nói: "Liên Quyết cũng có không gian lưu trữ."
"Cái gì!?" Tả Thần nhỏ giọng kinh ngạc: "Sao hai người lại phát hiện ra?"
Muội Bảo liếc nhìn bốn người Liên Quyết đang điều trị, trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ: "Em biết rồi!"
"Vừa rồi bọn họ cũng cướp được vật tư, nhưng thùng gỗ lại biến mất, có phải cũng giống như chị Tùy, cất vào kho rồi không?"
"Vẫn là Muội Bảo nhà ta thông minh." Tùy Thất chấm nhẹ vào chóp mũi của cô nhóc: "Nhưng của anh ta không nhất định là kho hàng, rất có thể là tủ lạnh cỡ lớn."
Cuối cùng Tả Thần cũng phản ứng lại: "Thì ra là vậy, tôi còn tưởng bọn họ không cướp được gì chứ."
Nói xong anh ta lại có chút không hiểu nhìn Tùy Thất, hỏi: "Nếu bọn họ đã có không gian lưu trữ, hẳn là đã tích trữ không ít vật tư, sao còn đuổi theo chúng ta đòi thẻ?"
Tùy Thất nhún vai, nói: "Có lẽ là cảm thấy bị tôi cướp mất thẻ hơi mất mặt?"
Muội Bảo ở bên cạnh nói tiếp: "Nhưng bây giờ bọn họ không những không cướp lại được thẻ, còn bị chúng ta đánh thành ra như vậy, hình như lại càng mất mặt hơn."
Bốn người nhìn nhau, không nhịn được bật cười, vì đội Săn Lùng Hoang Dã ở ngay sau lưng cách đó không xa, bọn họ cố gắng kìm nén tiếng cười, cười đến mức bả vai run bần bật.
Ba phút sau, bốn người mới khó khăn lắm ngừng cười, Tả Thần chọc chọc Thẩm Úc: "Cậu và Liên Quyết đều là người của Tinh cầu Vân Đô, điều kiện nhà anh ta thế nào, có thứ gì để chúng ta bòn rút không?"
Ánh mắt Thẩm Úc lướt qua đỉnh đầu Tùy Thất, nhìn về phía Liên Quyết, ra hiệu cho đồng đội ghé lại gần hơn mới thấp giọng nói: "Còn nhớ tôi từng nói với mọi người, về tinh cầu trồng trọt duy nhất của Tinh hệ Quang Uyên không?"
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Ba người gật đầu, tỏ vẻ vẫn nhớ.
"Tinh cầu trồng trọt đó, là của nhà Liên Quyết, anh ta là con trai duy nhất của lãnh chúa tinh cầu trồng trọt."
Một câu của Thẩm Úc khiến ba người đồng thanh thốt lên 'Bá cháy!'
Tùy Thất nhịn không được quay đầu nhìn Liên Quyết đang lấp lánh ánh sáng vàng: "Thì ra anh ta là công tử nhà giàu hàng thật giá thật."
Hai mắt Muội Bảo trợn tròn: "Chắc chắn anh ấy có vô số trái cây rau củ để ăn."
Tùy Thất cười nhéo má cô nhóc.
Tả Thần hà hơi vào lòng bàn tay, nghiêm túc nói: "Mọi người nói xem, bảo Liên Quyết thuyết phục ba anh ta nhận bốn người chúng ta làm con nuôi nhà họ Liên, có khả thi không?"
Thẩm Úc sờ trán anh ta: "Không sốt thì đừng phát biểu linh tinh."
"Tôi lại có ý này." Tùy Thất hạ giọng xuống một chút: "Bảo Liên Quyết cứ mỗi tháng lại đưa chúng ta đến tinh cầu trồng trọt hái một ngày, rau củ quả hái được đều thuộc về chúng ta, thế nào?"
Như vậy vừa có thể tận hưởng niềm vui hái lượm, vừa có thể thực hiện tự do kép về rau củ quả, quá tuyệt.
Mắt Muội Bảo sáng rực: "Ý tưởng này đúng là tuyệt vời."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-27.html.]
Tả Thần và Thẩm Úc cũng cảm thấy không tệ.
Bốn người đội Trốn Khỏi bàn bạc xong, đứng dậy đi đến đối diện đội Săn Lùng Hoang Dã.
Tùy Thất làm người đại diện, bàn điều kiện với Liên Quyết.
Đội trưởng Liên không hổ là con trai độc đinh của gia tộc giàu có, rất thoải mái đồng ý: "Được, nhưng chỉ có thể hái trong trang viên riêng của tôi."
Tùy Thất không đáp lời, quay đầu nhìn Thẩm Úc.
Thẩm Úc ghé sát vào tai cô: "Trang viên riêng của anh ta rộng 1200 mẫu."
Tùy Thất lập tức kéo khóa áo khoác gió, lấy Thẻ Tủ Lạnh SS ra khỏi túi, cầm bằng hai tay đưa cho Liên Quyết.
Liên Quyết đưa tay nhận lấy, theo bản năng định bỏ vào túi quần, nhưng do dự một lúc, lại cẩn thận cất thẻ vào túi trong của áo.
"Cuối cùng cũng xong rồi." Tùy Thất dắt tay Muội Bảo nhanh chóng đi vào nhà: "Mau vào nhà thôi, bên ngoài lạnh quá."
Bọn họ chân trước vừa mới vào nhà, chân sau Liên Quyết đã cõng Bùi Dực đang hôn mê cũng đi vào nhà.
Phía sau là Trần Tự và Tân Dặc đang dìu nhau.
Liên Quyết đặt Bùi Dực xuống góc tường, đi đến trước mặt mấy người thản nhiên nói: "Ở nhờ một đêm, dưỡng thương."
… Vừa mới đánh nhau xong đã phải ở chung một nhà sao?
Tả Thần thẳng thắn hỏi: "Anh không sợ nửa đêm chúng tôi đánh lén à?"
Vẻ mặt Liên Quyết không thay đổi, anh hỏi ngược lại: "Các người sẽ làm như vậy sao?"
Tả Thần xoay tròn móc câu trong tay: "Chuyện đó khó nói lắm."
Liên Quyết không tranh luận với Tả Thần nữa, lấy bốn quả chuối từ Tủ Lạnh Tùy Thân ra đưa cho Tùy Thất: "Phí ở nhờ."
"Đội trưởng Liên thật khách sáo." Ngoài miệng Tùy Thất nói mấy câu khách sáo, nhưng động tác nhận chuối lại không hề do dự.
"Vậy các vị nghỉ ngơi cho khỏe, bọn tôi không quấy rầy nữa."
Cô nói xong lập tức dẫn đồng đội vào phòng ngủ nhỏ ở phía Tây.
Chạy đến hơn nửa đêm, còn đánh nhau một trận, bốn người đều sắp mệt c.h.ế.t rồi.
Xét thấy tai vách mạch rừng, bọn họ cũng không nói chuyện nữa, nhanh chóng nhóm lửa, sau đó lấy chăn lông ra.
Thẩm Úc chủ động nhận gác đêm: "Để tôi trông lửa, mọi người ngủ trước đi."
Tả Thần vô cùng cảm động: "Yêu cậu c.h.ế.t mất, cậu Thẩm."
Tùy Thất theo sát phía sau: "Yêu cậu c.h.ế.t mất, cậu Thẩm."
Muội Bảo giữ nguyên đội hình: "Yêu anh c.h.ế.t mất, anh Thẩm."
Giây tiếp theo sau khi bày tỏ tình yêu, tiếng ngáy liên tiếp vang lên.
Thẩm Úc bật cười, nhẹ tay nhẹ chân thêm củi vào đống lửa.