Mao sơn tróc quỷ nhân - Chương 9: Sao chép
Cập nhật lúc: 2025-09-16 16:18:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con ma lộ diện chân , ngoài việc trông âm u nặng nề thì chẳng khác gì sống, Diệp Thiếu Dương nheo mắt, lặng lẽ thưởng thức một lúc, cô lững thững bay đến giường của Tiểu Mã, đang ngủ say như chết, giương mười ngón tay nhọn hoắt đến mức lố bịch, định hành động, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhảy lên, ném một nắm đậu đồng , một phần trúng con ma nữ, chỗ trúng bốc lên một làn khói trắng, làn da trắng nõn lập tức lở loét, xuất hiện những vết sẹo đen lấm tấm.
“A!” Một tiếng thét chói tai, con ma nữ , dùng đôi mắt trắng dã con ngươi trừng trừng Diệp Thiếu Dương.
Toàn cô nhanh chóng lở loét, cơ thể cũng phồng lên, là một mảng thịt trắng bệch, trông như cái bánh bao ngâm trong nước, đừng là ghê tởm thế nào. Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn cũng sưng húp lên, vài chỗ da thịt lộn ngoài, lộ cả xương trắng lờ mờ, môi khuyết mất nửa bên, lợi lộ . Khắp ngừng chảy thứ nước màu vàng, một thiếu nữ trẻ trung xinh trong chớp mắt biến thành một con ma dữ tợn đáng sợ, nhe răng nhếch mép với Diệp Thiếu Dương, bộ dạng càng thêm kinh khủng.
Cô cũng cố ý Diệp Thiếu Dương ghê tởm, chỉ là tu vi quá nông cạn, một nắm đậu đồng vỡ quỷ , buộc hiện bộ dạng lúc chết.
"Hóa là ma c.h.ế.t đuối." Diệp Thiếu Dương gật đầu, hề sợ hãi chút nào, những năm nay theo sư phụ khắp nơi, ma quỷ từng thấy một nghìn thì cũng tám trăm, ma bộ dạng kinh khủng hơn thế cũng nhiều, sớm chai sạn .
Con ma nữ thấy hề sợ hãi bộ dạng của , gầm lên một tiếng, giang rộng mười ngón tay dài lố bịch, nhào tới.
"Càn Khôn Vô Cực!" Diệp Thiếu Dương niệm một câu chú đơn giản nhất, yên nhúc nhích, tay kết một pháp quyết, tránh tay của con ma nữ, một chưởng vỗ mặt cô , nhân tiện búng chu sa trong móng tay, lấy ngón tay bút, lên mặt cô một chữ "Sắc" thật lớn, thở phào một cái, với con ma nữ: "Ngoan ngoãn ở yên đó ."
Con ma nữ tất nhiên , nhưng bất lực vì cơ thể lá bùa chu sa khống chế, thể cử động, đến lúc , cô mới hiểu gặp cao nhân, lập tức vẻ mặt đáng thương, cầu xin: "Đại pháp sư tha mạng! oan tình!"
Có lẽ cô quên mất vỡ quỷ , vẻ mặt , đặt khuôn mặt gớm ghiếc kinh khủng của cô , trông chẳng khác gì như Hoa trang điểm đậm, đầy vẻ kỳ quặc ghê tởm.
Diệp Thiếu Dương đó dọa sợ, nhưng lúc vì ghê tởm mà rùng một cái, nhíu mày : "Bình tĩnh một chút." Đi đến giường của Tiểu Mã, tên đoạt dương khí, dễ ngủ say, nên vẫn tỉnh , Diệp Thiếu Dương chút khách khí đá một cú cái m.ô.n.g béo múp của : "Béo, dậy mau!"
Tiểu Mã trở , mở đôi mắt còn ngái ngủ, định chửi, thì đột nhiên thấy giường một phụ nữ đang , vì cô lưng về phía , cộng thêm ánh sáng lờ mờ, nên trong lúc vội vàng rõ, giật , vội lấy chăn che phần cơ thể chỉ mặc mỗi cái quần soóc hoa, kêu lên: "Người ở thế , Tiểu Diệp Tử, đây là ký túc xá nam, thể bậy !"
Diệp Thiếu Dương gì, xoay vai con ma nữ, để cô đối diện với Tiểu Mã.
Trong khoảnh khắc thấy bộ dạng của con ma nữ, Tiểu Mã tại chỗ hóa đá, vài giây , miệng từ từ há , nỗi sợ hãi tột cùng hóa thành một tiếng gào thét thảm thiết: "Maaaaaaaaaa!"
Diệp Thiếu Dương vội vàng đưa tay bịt miệng , đây là ký túc xá, thu hút tất cả tầng đến đây.
"Chẳng bảo tìm ma nữ cho , 'lão hán' gì đó, ừm, đến đây nào?"
Tiểu Mã sợ hãi mặt trắng bệch, co rúm trong góc, liên tục xua tay, gần như sắp đến nơi. "Không , Tiểu Diệp Tử, tin bản lĩnh của , mau thu cô , sợ!"
Người đầu thấy ma đều như , Diệp Thiếu Dương cũng dọa đến phát bệnh, trong lòng trút một cơn tức, trêu nữa, vươn tay lau lá bùa chu sa mặt con ma nữ, một lá Cố Hồn Phù, dán lên gáy của con ma nữ, vẫy tay: "Mau biến thành bộ dạng bình thường của ngươi ."
Con ma nữ xoay , biến thành một thiếu nữ trẻ trung xinh . Cảnh tượng càng khiến Tiểu Mã kinh ngạc.
Con ma nữ quỳ xuống đất, thê thiết : "Đa tạ Đại pháp sư."
"Trên ngươi oán khí nặng, ác quỷ, cho nên cho ngươi một cơ hội, hết sự thật , nếu dối, lập tức khiến ngươi hồn bay phách tán, hử?"
Con ma nữ lấy tay che mặt , đứt quãng kể : " tên là Phương Điệp, là sinh viên của học viện Ngoại ngữ... Vài năm , lúc đêm, ngang qua khu đất trũng nấm mồ cô độc, một con ma nữ trăm tuổi hãm hại, dìm c.h.ế.t trong vũng nước... Hức hức, cô thấy lời, liền uy h.i.ế.p khắp nơi hút dương khí cho cô tu luyện, nếu sẽ hại c.h.ế.t nhà , thấy tên béo dương khí dồi dào, mới... thực sự như , Đại pháp sư, cầu xin cứu ."
Hóa là , Diệp Thiếu Dương trầm ngâm, nghĩ thì con ma nữ trăm tuổi mà cô , chính là kẻ dùng quỷ đả tường nhốt Tiểu Mã, g.i.ế.c c.h.ế.t tại chỗ mà là để từ từ hấp thụ dương khí của , dùng cho tà tu.
Diệp Thiếu Dương con ma nữ, trong mắt cũng hiện lên một tia thương xót. "Thôi , nể tình ngươi ép buộc, sẽ khó ngươi, sẽ cho ngươi một lá Trần Tình Phù, đưa ngươi đến Âm Ti, để phán quan truy cứu tội ngươi ở nhân gian."
Con ma nữ quỳ lạy, vô cùng cảm kích.
Diệp Thiếu Dương mở bọc, lấy giấy bùa và bút chu sa, như rồng bay phượng múa, giấy bùa đơn giản lý do, đó, ngẩng đầu lên, lá bùa tự bay lên cần gió, bay ngoài cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mao-son-troc-quy-nhan/chuong-9-sao-chep.html.]
"Mau Âm Ti để xóa sổ, chậm trễ!"
Con ma nữ lạy tạ dậy, hóa thành một làn khói nhẹ, bám lá bùa, bay ngoài cửa sổ, chớp mắt biến mất.
Diệp Thiếu Dương thở một , đến bàn học, mở lon bia uống dở, uống một ngụm, Tiểu Mã đang đờ đẫn, nhếch môi: "Cậu gì ?"
"Rốt cuộc là ai?" Tiểu Mã ngây ngốc hỏi.
"Không với , đạo sĩ Mao Sơn, đến đây học, tiện thể hàng yêu phục ma."
Mọi chuyện xảy là mơ, cũng ảo giác, Tiểu Mã thể tin, lắc đầu, than thở: "Được , ... Ngầu đấy."
Diệp Thiếu Dương tới, vỗ vai , : "Đi thôi, dẫn đến khu đất trũng đó, tìm con oán linh trăm tuổi tính sổ."
Tiểu Mã đột nhiên ngẩng đầu lên . "Bây giờ ?"
" , con ma nữ đó thu phục , cô mà về trời sáng, con oán linh nhất định sẽ nghi ngờ, chừng sẽ chạy trốn, thu phục nó, là tối nay."
Tiểu Mã rụt rè : "Sẽ nguy hiểm chứ?"
"Chuyện nhỏ thôi, nếu , con oán linh đó chừng sẽ tìm báo thù, thì lo ."
Lời đe dọa hiệu quả, mặc dù Tiểu Mã dám đến nơi đó nữa, nhưng càng sợ ác quỷ đến tìm hơn, thấy Diệp Thiếu Dương chắc như đinh đóng cột, nhớ quá trình bắt ma lúc nãy của , quả thật bản lĩnh, đành đồng ý.
Trên đường , Tiểu Mã cuối cùng cũng bình tĩnh một chút, hỏi Diệp Thiếu Dương: "Con ma nữ lúc nãy, g.i.ế.c c.h.ế.t ?"
"Không, đưa cô Âm Ti ."
"Ý gì? Nếu cô thì ?"
"Nếu cô hồn ở nhân gian, một khi pháp sư hoặc quỷ sai bắt , đưa đến Âm Ti, thì sẽ chịu tội." Diệp Thiếu Dương giải thích. "Sau khi chết, chỉ thể ở dương gian bảy ngày, đêm về hồn thì đến Âm Ti báo cáo, ở nhân gian càng nán một ngày, xuống địa phủ sẽ chịu thêm một năm cực hình, đó cô oán linh uy hiếp, còn thể tha thứ, cho nên cho cô một lá Trần Tình Phù, phán quan sẽ khó cô ."
Tiểu Mã kinh ngạc : "Cậu gì, phán quan sẽ theo ?"
" là truyền nhân Mao Sơn, tương đương với phán quan ở nhân gian, lời , phán quan sẽ nghi ngờ."
Tiểu Mã tâm phục khẩu phục.
"À đúng , đó trực tiếp thu phục con ma nữ , cũng chẳng hỏi cô về lai lịch của con quỷ dữ , cứ thế mà mạo hiểm đến đây, lỡ như đánh thì ?"
"Đánh thì chạy thôi, cô phân , cùng lắm thì bắt một trong chúng ." Diệp Thiếu Dương ranh mãnh.
Tiểu Mã đột nhiên , cúi đầu cặp chân voi của , tự tin rằng trong khoản chạy trốn thì chắc chắn là đối thủ, kinh hãi Diệp Thiếu Dương: "Cậu thật đùa đấy?"
Diệp Thiếu Dương ha hả.
Hai mươi phút , hai đến một ngọn núi nhỏ, Tiểu Mã chỉ xuống phía : "Chính là chỗ , hôm đó lạc ở đây suốt một đêm."
Diệp Thiếu Dương xuống , đó là một khu đất trũng, rộng bằng hai sân bóng đá, mộ phần rải rác khắp nơi, nhiều hơn tưởng tượng nhiều, hầu hết các ngôi mộ đều sụp đổ, mọc đầy cỏ dại, rõ ràng tồn tại nhiều năm .