Người thường : “Phát tài gặp quý nhân, xui xẻo gặp kẻ gánh nợ” (Cẩu Đầu). đến Dự Tây cũng vì một “kẻ gánh nợ”. Trong những thường xuyên đến hẻm Cương Phòng tìm , một họ hàng xa, biệt danh là “Đĩa Thuốc Phiện Lớn” (Đại Yên Điệp Nhi). Tính theo vai vế, gọi là chú họ, nhưng thực tế lớn hơn bao nhiêu. Người củ cải to nhưng mọc đúng vai vế. cũng vai vế tính từ . Dù cũng là họ hàng xa, một biểu ba ngàn dặm, quá xa xôi, quan hệ chẳng dính dáng gì. cảm thấy quá thiệt thòi, nên chỉ chịu gọi bằng biệt danh “Đĩa Thuốc Phiện Lớn”. Vì nghiện t.h.u.ố.c lá nặng, suốt ngày rời miệng, ngoài đường đều gọi như . Anh là giả vờ thanh lịch, gan to nhưng tính nhỏ, thường xuyên gây chuyện nhưng dám chịu trách nhiệm. Không cây cỏ nào mọc lệch mộ tổ nhà mà vận may của luôn tồi tệ. Năm mười mấy tuổi, đột nhiên khám phá bí mật của phụ nữ, kiềm chế sự bốc đồng nên trèo tường nhà vệ sinh nữ. Chưa kịp thấy gì bên trong thì Ủy ban khu phố ngang qua phát hiện. Bị hai bà dì phố phường túm cổ đưa đến đồn cảnh sát. Chưa đợi cảnh sát hỏi, lóc tự thú hết tất cả các lầm từ nhỏ đến lớn, bao gồm cả việc cha chơi gái một hai năm ở một bãi đất hoang (dã kháng). Thời đó án phạt nặng, cha đưa cải tạo lao động ở Tây Bắc. Đĩa Thuốc Phiện Lớn tạm giữ đuổi học, từ đó lang thang ngoài xã hội, đến nay việc lớn thành, việc nhỏ xong, cả ngày lêu lổng, suốt ngày ăn . Nhờ tài ăn , buôn bán một đồ giả ở chợ quỷ. Anh đặc biệt ghen tị khi thấy khác kiếm tiền, nên cũng xuống nông thôn tìm dân địa phương thu mua đồ cổ. Thu về tìm cách tìm mua. Anh luôn với rằng, chỉ cần gặp vận may thu đồ thật, chẳng khác nào nhặt cục vàng ch.ó đất bằng, thể một miếng ăn thành béo (phát tài lớn). bây giờ, những dân quê trồng trọt đó cũng bắt đầu học theo thói trung thực. Họ mua sẵn vài món đồ giả ở thành phố bày giường đất (kháng đầu) nhà . Đợi đến khi buôn đồ cổ làng đến nhà họ, liền dối là đào ngoài đồng. Anh mắc lừa ít trong chuyện , những lão nông đó hố đến sợ. Những nơi quá xa xôi dám một , hơn nữa mắt (nhãn lực) cũng đủ, cũng vô ích.
Mùa hè năm đó trời mưa, khắp nơi đều nóng như lồng hấp. Thời tiết nóng bức như , Đĩa Thuốc Phiện Lớn cứ đòi ăn thịt nướng. Sau khi Lão Nghĩa Mù mất, dùng vỉ sắt nướng thịt nữa, vì thu mua đồ tử tế nào. thể trái ý Đĩa Thuốc Phiện Lớn. Hôm đó, chúng vẫn ở trong căn nhà rách nát đó, đốt lửa bằng nón và cành thông để nướng thịt ăn, còn uống thêm vài lạng rượu trắng. Trời nóng, mồ hôi đầm đìa. nghĩ chuyện , đang tự hỏi sẽ bắt đầu từ , thì Đĩa Thuốc Phiện Lớn ngửa mặt lên trời than thở: “Ôi… đây là một cố chấp (yếu cường) bao, ban đầu cũng lý tưởng, hoài bão bao. thể cãi mệnh! Mệnh , cố gắng đến mấy cũng vô ích. Ngày xưa chẳng qua chỉ trèo tường nhà vệ sinh nữ một , thấy gì cả, bắt đồn cảnh sát. Tiền đồ từ đó hủy hoại, còn kéo theo cả ông già nhà . Cậu xem, thanh niên mười lăm, mười sáu tuổi, ai mà từng vài chuyện quá trớn? Sao cứ bắt xui xẻo như ?”
: “Anh đồn cảnh sát còn đợi xét hỏi, tự chủ động khai báo , chuyện đó trách ai?”
Đĩa Thuốc Phiện Lớn than: “Thiệt thòi là thiệt thòi hồi đó còn nhỏ, hiểu chuyện. Tưởng rằng công an bắt đồn, hai lời, tiên dùng s.ú.n.g săn chĩa m.ô.n.g nổ một phát. Hảo hán nào chịu nổi cú đó? Anh đây nghĩ, sĩ thể c.h.ế.t chứ thể nhục, thà tự khai báo sớm, ít còn giữ cái mông. Mặc kệ khoan hồng nghiêm trị, nên khai tuốt. Ai ngờ, chuyện s.ú.n.g săn b.ắ.n m.ô.n.g là tin đồn... Ôi... cái cái ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-20-thong-thien-hoang-tuyen.html.]
: “Anh Điệp, chúng đừng nhắc đến những chuyện mất mặt đó nữa. Gần đây công việc ăn của thế nào?”
Đĩa Thuốc Phiện Lớn đến tìm , chính là chuyện . Anh định hùn vốn với xuống nông thôn tìm vài món đồ thật. Lần mang hết vốn liếng . Ở gần tìm đồ tử tế, phát tài thì liều chịu chút rủi ro, đến những vùng hẻo lánh thử vận may. Nếu may mắn, một chuyến thể bằng mười chuyến khác. Anh với : “Hai em là họ hàng là em, đây lớn chừng từng cầu xin ai, giúp ai, cũng giúp một .” Nói đến việc , Đĩa Thuốc Phiện Lớn chủ ý, đưa cho một tờ giấy để xem.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
thấy giấy chữ, cầm lấy : “Chủ tịch Mao vĩ đại hơn cả ông nội ruột của …” khó hiểu, hỏi: “Ý gì đây? Muốn đưa tham quan Nhà tưởng niệm Chủ tịch ?”
Đĩa Thuốc Phiện Lớn cũng thấy đúng, kỹ mới phát hiện cầm ngược tờ giấy. Đó là một trang sách tiện tay xé từ một tờ báo cũ. Anh lật cho xem mặt . Trên giấy vẽ một sơ đồ địa hình nguệch ngoạc. Ở giữa một ngọn núi lớn, đó là Thông Thiên Lĩnh thuộc núi Phục Ngưu ở Dự Tây. Trước đây từng thu mua một chiếc cốc ngọc từ tay một dân làng ở Hoàng Tuyền Câu thuộc Thông Thiên Lĩnh. Chiếc cốc rượu bằng ngọc nguyên khối, cốc còn khuy vàng. Thời cổ đại, chỉ Hoàng đế hoặc Vương gia chư hầu cúng tế thần linh mới dùng loại cốc ngọc khuy vàng . Thông Thiên Lĩnh thể cổ mộ. Trước giải phóng, dân làng cày ruộng từng đào tượng đá, ngọc bích. Nghe trong núi sâu còn phi cương (xác c.h.ế.t bay).