Ma Thổi Đèn: Mộ Ma Ở Tiên Đôn - Chương 2: Ghi Chép Tại Chợ Ma của Lão Mù Nghĩa

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-15 01:19:53
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc Hạt Lão Nghĩa thực sự gặp chuyện đó , thể rõ, dù thì cũng tin lắm. Tuy nhiên, Hạt Lão Nghĩa từng cứu mạng .

tuổi Tỵ, theo cách truyền thống là tiểu long. Khoảng năm ba, bốn tuổi, cha ca đêm về, đạp xe đạp qua một con đường đất. Đang thì thấy xe “cạch” một tiếng, nảy lên, hình như cán thứ gì đó. Ông dừng xe xem thì phát hiện ở chỗ qua, ông cán c.h.ế.t một con rắn. Lúc đó ông nghĩ nhiều, định lên xe tiếp thì một đứa bé trai chặn đường. Đứa bé chỉ cha : “Ông cán c.h.ế.t , sẽ bắt tuổi rắn trong nhà ông đền mạng cho .” Nói xong thì biến mất.

Kể từ đó, ở nhà sốt cao, mê sảng, chữa trị thế nào cũng thuyên giảm. Hàng xóm láng giềng đều ma quỷ ám. Hạt Lão Nghĩa từng là em kết nghĩa của ông nội , quan hệ hai nhà chúng hề tầm thường. Cha Hạt Lão Nghĩa am hiểu những chuyện mê tín , liền kể hết cho ông việc đạp xe cán c.h.ế.t một con rắn lúc ca đêm, nhờ ông nghĩ cách giúp đỡ.

Hạt Lão Nghĩa : “Chuyện chắc chắn là Xà Tiên đến đòi mạng . Nhất định đổi tên đổi họ cho đứa bé, đưa nó về nông thôn lánh nạn 49 ngày (bảy bảy). Phải ban ngày, khi qua các ngã tư rắc bột hùng hoàng xuống đất, như mới thể thoát tai ương .”

Gia đình theo lời Hạt Lão Nghĩa, đưa về quê ở một thời gian, tên lớn tên nhỏ đây đều đổi hết, dùng nữa. Cuối cùng, tính mạng nhỏ bé cũng coi như giữ .

Về chuyện cha đạp xe cán c.h.ế.t rắn, cũng chỉ Hạt Lão Nghĩa kể . nhớ hồi nhỏ nhà nào cũng nghèo khó. Vào thời đại đó, phần lớn đồ dùng phân phát theo tem phiếu. Hàng xóm láng giềng trong hẻm đến dịp lễ tết mới dám nấu thịt ăn. Thế nhưng Hạt Lão Nghĩa mỗi tháng ăn thịt cừu nướng một đến hai .

Cách ăn của ông khác : trong phòng ông một lò nướng sắt, bên đốt củi thông và tùng. Trước lò đặt một chiếc ghế dài. Khi ăn thịt cừu nướng, ông , mà đặt một chân lên ghế, tay trái bưng một cái bát. Trong bát là nước chấm pha chế từ “giấm, xì dầu, gừng băm, rượu nấu ăn, mắm tôm, hành tây thái sợi, lá rau mùi”. Tay cầm đôi đũa tre dài ngoẵng, gắp những miếng thịt cừu non thái lát, tẩm qua nước chấm, đặt lên lò sắt để lật nướng. Ông ăn thịt cừu nướng chín mềm với củ tỏi ngâm đườngbánh bò lưỡi nóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-2-ghi-chep-tai-cho-ma-cua-lao-mu-nghia.html.]

Hạt Lão Nghĩa đây là cách ăn của Mãn (kỳ nhân) ở ngoài Sơn Hải Quan (Quan Ngoại). Thuở xa xưa, ông từng rừng sâu núi thẳm ngoài Quan Ngoại để tìm mạch vàng, nên ông cũng quen với cách ăn uống thô mộc .

Vì mắt ông kém, là một ông già neo đơn, bên cạnh, nên từ lúc cầm đũa, luôn là giúp ông nướng thịt cừu, tiện thể ăn ké. Lão Nghĩa nào cũng cho ăn no.

Khi ăn thịt nướng, ông luôn uống hai lạng rượu. Vừa uống, ông kể cho chuyện năm xưa ông tìm mạch rồng phong thủy như thế nào, trộm mộ lấy báu vật . Ví dụ như: "nhện qua nước là mộ gì", "rắn giật chui cỏ là mộ gì", là những chuyện cũ rích, nhưng cũng thiếu những chi tiết kỳ lạ xuyên trời đất. Ông kể hấp dẫn, thích . Mãi đến lớn lên mới , mỗi Hạt Lão Nghĩa ăn thịt cừu nướng, chắc chắn là ông thu đồ vật đào từ mộ cổ.

Mặc dù con hẻm Hạt Lão Nghĩa sống thấp tẹt và sơ sài, nhưng nơi đó thực sự nhiều tài giỏi. Còn một sư phụ Hàn nghề thợ hồ, võ thuật. Đó là Hình Ý, Thái Cực Bát Quái nổi tiếng ở Bắc Kinh, mà chỉ là quyền thuật hoang dã vô danh ở vùng quê hẻo lánh. Ở quê sư phụ Hàn, những ruộng đều luyện loại quyền . cũng học sư phụ Hàn hai năm. Hạt Lão Nghĩa bảo : “Đừng theo lão Hàn luyện mấy thứ đó, dễ gây chuyện.”

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

tin, kết quả là gây đại họa thật.

Mùa đông năm đó, ngang qua bức tường của Công viên Địa Đàn hoang vắng, gặp thằng Khùng dẫn theo mấy tên lưu manh nhỏ, chặn hai cô gái cho . Nghe cha thằng Khùng là cán bộ cấp cao, nó kích động trong thời kỳ đấu võ Văn Cách, đầu óc bình thường. Nó dựa giấy chứng nhận của bệnh viện, rêu rao rằng dùng d.a.o đ.â.m c.h.ế.t cũng cần đền mạng. Nó lòng hiểm độc, tay chân tàn nhẫn, bình thường luôn một lũ mèo ba ch.ó bốn (chỉ những kẻ vô ) theo, loạn ngoài phố, chuyện gì chúng dám .

Lần chúng chặn hai cô gái, định tụt quần họ. Trong đó một cô gái là bạn học cũ của . tiến đến ngăn cản. Thằng Khùng lời nào, rút d.a.o đ.â.m thẳng . tay cũng nhẹ, chộp lấy sợi dây thép khóa xe đạp, quật hai cái đầu thằng Khùng. Thằng Khùng kịp rên một tiếng gục xuống đất bất động. Máu từ đầu nó chảy như ống nước máy vỡ. Mấy tên lưu manh bên cạnh sợ hãi, nhao nhao gọi "g.i.ế.c " và bỏ chạy tán loạn.

Trong lòng hiểu rõ gây đại họa, bèn chạy đến nhà Hạt Lão Nghĩa để ẩn náu vài ngày. Căn nhà cấp bốn thấp tẹt ngay cả ban ngày cũng tối om. đẩy cửa bước , thấy ông đang đắp chăn giường. Dưới tấm chăn, lộ một cái đuôi lớn lông lá, phân biệt đuôi sói đuôi cáo. Lúc đó sợ hãi quá, vội vàng chạy ngoài.

Loading...