Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 8: Bị Phục Kích - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:10:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến chân núi, để một chỗ, còn thì tìm thức ăn. Vừa mới bới vài củ cải bỗng tiếng hô lớn: "Vân nhi, cẩn thận." 

ngước lên, loáng thấy một ánh sáng lòe từ núi nhằm hướng lao xuống. May , nhanh nhẹn nên né một đao. Lương Hữu Thuần cũng kịp đến bên cạnh , vung kiếm giao đấu với tên hắc y nhân.

Lúc thêm bốn năm tên nữa chẳng từ lao đến, hoa mắt chỉ núp lưng , la hét chỉ trỏ cho đường mà đánh. 

Cơ mà Lương Hữu Thuần đánh trúng đó, còn né nữa chứ, cứ như là bình thường , chẳng giống kẻ mù tý nào. 

Những tên hắc y nhân cũng dẻo dai thế nào, cứ ngã xuống bật lên ngay, đồng loạt tấn công một lúc về phía chúng . hoảng quá đem hết củ cải ném loạn xạ chúng, củ trúng, củ trật. 

Một tên điên tiết nhắm thẳng hướng lao đến, ôi thôi, thì toi mạng . Trong lúc nguy cấp, liền nhớ đến chiếc nhẫn ngọc mà Lục xà nương đưa cho , vội miết tay đó. 

Một luồng ánh sáng màu xanh lục quét nhanh qua, và tiếng bọn chúng la thất thanh. Hồi lâu, chẳng thấy động tĩnh gì nữa mới dám lồm cồm bò dậy. 

Trước mắt , đám hắc y nhân đều c.h.ế.t hết , còn Lương Hữu Thuần thì trân trân đấy. 

vội chạy đến lay tay : "Này, chứ?" 

Hắn sang: "Vừa nàng thấy gì ?" 

"Không, chẳng thấy gì cả, nhưng thấy gì ? Mắt khỏi ?" 

Lương Hữu Thuần lắc đầu: "Không, nhưng nãy cảm nhận một luồng sát khí mạnh quét qua đây, nhưng trúng , còn nàng, thương ở ?" 

nhanh chóng tìm cách đập tan sự nghi ngờ của : "Không, . Huynh xem, chúng đều c.h.ế.t cả , đầu thấy ở đây thổ phỉ đấy. Huynh xem, khi nào là tiên nhân núi giúp chúng ? Ngư dân ở đây vẫn kháo núi Ngọc Long tiên nhân tu luyện nên chúng chẳng ai dám lên đó cả." 

Hắn ngạc nhiên: "Tiên nhân ?" 

" đúng. mà thái tử , thấy gì thể giao đấu chính xác chứ?" 

Lương Hữu Thuần khẽ : "Đối với luyện võ, cho dù là mắt thấy nhưng vẫn thể dùng các giác quan khác để cảm nhận thứ xung quanh, điều gì lạ cả." 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kim-ngu-ky-truyen/chuong-8-bi-phuc-kich-2.html.]

Hắn lạ nhưng cứ là thấy lạ, nếu như cảm nhận hôm qua còn để bản rơi xuống sông chứ. 

Thế là, chúng lều nữa mà trong hang núi trú , vì theo lời Lương Hữu Thuần thì bọn chúng hẳn theo dấu chân từ đó mà đến tận đây. 

Trời cứ thế tối dần, lặng lẽ gương mặt Lương Hữu Thuần trầm ngâm bên ánh lửa, tay đang cẩn thận lau lau thanh đoản kiếm. thấy nó sáng lắm cứ lau mãi thế

Hồi lâu, buột miệng: "Ở đây thật sự nguy hiểm, nay mai xảy chuyện gì nữa, nên ." 

Tay khựng thanh đoản kiếm, thở dài: "Nước sông đóng băng như , nàng bảo thế nào ?" 

"Ta sẽ nghĩ cách đưa qua sông." 

Nói xong, dậy, kéo mớ dây leo khô vách đá trải xuống , đoạn, dắt tay Lương Hữu Thuần đến cho xuống đấy. 

Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y buông, giọng như khẩn cầu: "Nàng hãy cùng về kinh thành, rời xa nàng." 

dịu giọng: "Chinh chiến vẫn đang còn, cứ về thu xếp tất cả thỏa đón , xin hãy suy nghĩ việc tấn công Hạ quốc."

Cuối cùng thì Lương Hữu Thuần cũng hứa khi về sẽ xem xét việc , cũng hứa sẽ ở đây chờ trở . Không hiểu cứ nghĩ đến việc sắp chia ly lòng cứ bồi hồi khó chịu.

Lương Hữu Thuần chắc cũng ngủ , cứ mỗi chớm nhổm dậy thì tay siết chặt khiến chẳng thể nào

Mãi đến tận khuya, mới thoát khỏi vòng tay , nhanh chóng rời khỏi hang núi. Trời tối đen như mực khiến căng mắt đường mà bước. 

Tới nơi, đưa tay chạm xuống mặt sông khẽ lầm rầm gọi tên Tiểu Bạch Nhi. Một ánh sáng bạc lóe lên, Tiểu Bạch Nhi nhảy ôm tíu tít: "Tỷ tỷ, tỷ chịu về ? Cửu hoàng tử cứ bắt thả ngài , còn dọa sẽ nướng ." 

nó ôm xém chút thì ngã, vội đưa tay khẽ vỗ về nó: "Được , việc cần giúp đây." 

Tiểu Bạch Nhi tròn mắt chờ đợi. thì thầm tai nó, bảo nó sáng mai mở khóa động thả Cửu Nhật , đến chỗ đá Hỏa Gương chờ

Nó gật đầu lia lịa, con bé thật là đáng yêu, chỉ cần là việc nhờ, nó chẳng bao giờ từ chối, thậm chí là tạo phản. 

Loading...