Sau đó, đưa đến Đông cung, hoàng thượng bảo sẽ nhanh chóng chọn ngày lành tháng để cử hành hôn lễ cho và Lương Hữu Thuần.
Bước cổng thấy đề tấm bảng Bảo Ngọc Cung, bên trong cảnh cung rộng lớn trồng nhiều hoa, đang mùa nở rộ, khoe sắc đủ màu, phía bên còn một cái hồ, nuôi đầy những cá. sang hỏi đám cung nữ: "Cung lúc là ai ở ?"
"Bẩm công chúa, cung giờ vẫn để trống, gần một năm nay, thái tử điện hạ cho sửa sang nhưng cũng chỉ ngài lui tới, ngoài ai ."
Tính tò mò nổi lên, chắc chắn sẽ tìm hiểu vì Lương Hữu Thuần cho ai mà giờ để đây ở, tự nhiên thấy lo lắng cho bản quá , sang đám cung nữ như thể đang mừng lắm thì , kẻ nghịch hoa, ngắm cá, mặt đứa nào cũng tươi roi rói.
chúng, ngạc nhiên: "Các phấn khích đến ?"
Một cung nữ khác lên tiếng: "Bẩm công chúa, chúng nô tỳ đến hầu hạ trong Bảo Ngọc Cung thì lo ai bắt nạt nữa."
tròn mắt: "Sao ở trong đây thì bắt nạt?"
Cung nữ tiếp: "Bẩm công chúa, Ngọc Bảo, ngọc quý tay thái tử điện hạ, ai dám đụng đến, chúng nô tỳ cũng là nhờ phúc của công chúa."
Hơ, hơ, đến đây thì càng khó hiểu hơn, ngọc quý tay cái gì chứ, còn ngày nào Lương Hữu Thuần sẽ cho chảo rán đây.
Chiều hôm , đại cung nữ Tiểu Đào tóm tắt sơ lược tình hình trong hậu cung, đầu hậu cung chính là hoàng hậu Vân Nhiễm, tiếp theo là hoàng quý phi Lưu Hà, Trương quý phi, Liễu quý phi, còn tứ phi bao gồm…, lục tần gồm …, thường tại tổng cộng là…, đáp ứng tính ... chia tam cung lục viện ước chừng ba ngàn .
Tiểu Đào xong thì như điểm huyệt, chiếc bánh tay rơi luôn xuống đất. Không tên Lương Hữu Thuần cũng sẽ thế chứ, hậu cung ba ngàn giai lệ, nhẩm tính trung bình một ngày ghé thăm một phi tử thì cũng mất gần chín năm ròng chứ. Một , ba ngàn giai nhân vây quanh, xoay sở thế nào đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kim-ngu-ky-truyen/chuong-29-ngoc-bao-tren-tay-thai-tu-1.html.]
"Thái tử thì ? Chàng tuyển bao nhiêu thê ?"
Tiểu Đào tủm tỉm: "Thái tử điện hạ chỉ mới đón mỗi Thanh lương cung thôi, đợi hôn lễ của và ngài cử hành xong thì là hai ."
"Ra là , , lui xuống ."
bẹp xuống giường, Lương Hữu Thuần xem cũng đến nỗi nào, cũng chung tình thật, nếu vì lệnh của hoàng thượng chắc chẳng buồn Hạ quốc tìm công chúa Bình Nguyên gì.
Mấy ngày tiếp theo, chỉ quanh quẩn trong phòng sách, chữ, vẽ vài hình cóc nhái tặng cho bọn cung nữ, chẳng buồn bén gót cửa, ở nơi xa lạ chỉ một , thấy nhớ Cửu Nhật , Hạ quốc nữa.
Mỗi khi đêm xuống, canh chừng cả hoàng cung đều chìm giấc ngủ, mới lén lẻn lên mái nhà ngắm trăng. Hôm nay là ngày rằm, ánh trăng khuya sáng vằng vặc soi tỏ thứ, bóng từng nhành cây ngọn cỏ lồng , đan xen tạo nên một bức tranh huyền diệu.
Chưa từng nghĩ đến cảnh một cô đơn chốn hoàng cung diễm lệ , bồng bột cho rằng sẽ dựa Lương Hữu Thuần mà tiếp tục cuộc sống nhân gian, thế nhưng hiện tại cho nơi ai cả.
Hôm mới ngủ dậy thì nhốn nháo, khoác vội áo chạy , sân chừng mười tên thái giám đang đào bới các bụi hoa mang , xông hỏi chuyện gì.
Tên thái giám nhỏ nhẹ: "Bẩm công chúa, thái tử điện hạ công chúa suốt ngày nhốt trong phòng, thích ngắm hoa nên thật uổng phí, lệnh cho chúng nô tài mang hoa đến chỗ của Thanh lương ."
Ồ, hóa là vì mang sang cho Thanh Thủy Vân nên kiếm chuyện, phí công thế , đưa hẳn nàng đến đây ở là mà.
phẩy tay: "Có đem cũng đừng ồn ào thế chứ, mau mau, đem hết , cả phía nữa, bổn công chúa đích thật là thích ngắm hoa."
Nói xong, trở phòng, đóng cửa . Trưa hôm , buồn đến mức cơm nuốt cũng trôi.