Khóa Cửa Trái Tim - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-08-09 12:59:02
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thôi Phó An, dạy dỗ một chút là , còn tay tàn nhẫn thế? Nếu Cục trưởng Lô mà thì kiểu gì cũng kỷ luật nặng đấy.”

 

Đồng nghiệp bụng khuyên nhủ, nhưng dường như Phó An lọt tai chút nào, cố sức vùng vẫy thoát khỏi sự kiềm chế của đồng nghiệp:

 

“Công việc thì thể cần, nhưng hôm nay nhất định phế thằng ch.ó má !”

 

Lực của Phó An lớn, mấy hợp sức cũng gần như giữ . lúc sắp xông đến, một giọng nghiêm khắc đột nhiên vang lên từ một bên:

 

“Phó An, lời thề một .”

 

Không gian hỗn loạn lập tức trở nên tĩnh lặng.

 

Phó An vẫn như thấy, nắm lấy cổ áo đàn ông , mắt đầy hận thù.

 

Cảnh sát bên cạnh tới nhỏ giọng khuyên : “Phó An, Cục trưởng Lô đang chuyện với đấy.”

 

theo hướng tiếng , Cục trưởng Lô ở góc phòng, mặt nén giận, vẻ mặt nghiêm nghị đáng sợ. Ông lặp lời , nhưng rõ ràng giọng điệu cao hơn, ngữ khí càng thêm thể nghi ngờ.

 

“Đọc lời thề một .”

 

Phó An dừng động tác, những cảnh sát khác cạnh đồng thanh cất tiếng:

 

là cảnh sát nhân dân Trung Quốc, tuyên thệ: kiên quyết ủng hộ sự lãnh đạo tuyệt đối của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nguyện cống hiến hết cho sự nghiệp công an nhân dân cao cả, trung thành với Đảng, phục vụ nhân dân, thực thi pháp luật công minh, kỷ luật nghiêm minh…”

 

Giọng Phó An cũng dần hòa lời tuyên thệ đều tăm tắp , các đồng nghiệp đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ phát hiện mắt Phó An đỏ hoe.

 

Lời tuyên thệ kết thúc, tiếng của Phó An trở nên rõ ràng lạ thường trong căn phòng .

Anan

 

Phó An run run vai, đầu về phía , giọng pha lẫn sự bất lực và tủi :

 

“Cô gái thích bao nhiêu năm, còn nỡ chạm em , dám nhục em .

 

“Con đường đó tối đen như mực, một bóng , lúc đó em sợ hãi đến mức nào chứ, gì cả, gì cả…”

 

Phó An nắm tóc ngừng tự trách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khoa-cua-trai-tim/chuong-8.html.]

 

Nước mắt cũng ào ào rơi xuống theo, đến xổm bên cạnh ôm lấy :

 

, cũng đúng , trách , thật sự trách .”

 

Đêm đó Phó An đưa về nhà, tỏ tình với .

 

do dự, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý với .

 

Anh đáng lẽ chuẩn một màn tỏ tình hoành tráng, định tạo bất ngờ cho và giới thiệu với những em của , thứ sẵn sàng và định đến đón , nhưng ngờ xảy chuyện ngoài ý .

 

Anh đột nhiên giải quyết công việc gấp, về đến nơi thì nhận điện thoại của Ngô Ưu, liền vội vàng chạy đến.

 

Anh vẫn ngừng trách cứ bản , ôm lâu cũng nỡ buông tay.

 

Anh hôm đó đến tìm ở giữa đường, điều đó khiến vui vẻ lâu, lẽ đây chính là duyên phận của chúng .

 

Một năm đó, chúng như những cặp đôi bình thường khác, trò chuyện, gặp gỡ, hẹn hò, cuộc sống bình dị nhưng hạnh phúc.

 

cứ tưởng chuyện đó lẽ thật sự còn ảnh hưởng gì đến nữa. Đến khi chúng ở bên 520 ngày, đồng ý đến nhà ngủ qua đêm.

 

và Phó An về đến nhà, chu đáo giúp chuẩn nước tắm, và ga trải giường mới cho .

 

tắm xong, chúng cùng xem phim sofa, ăn khuya, và uống bia.

 

Khi thứ đang thật hảo, Phó An từ từ tiến đến gần , tay luồn gáy , từng chút một đẩy ngả xuống ghế sofa.

 

tự nhiên đáp nụ hôn của , nhưng khi tay luồn trong áo , cảm thấy một cơn buồn nôn, đó là toát mồ hôi lạnh, run rẩy.

 

Phó An hoảng hốt, vội lấy chăn trùm kín nhẹ nhàng ôm lòng, ánh mắt tràn đầy sự hổ thẹn và tự trách:

 

“Vợ ơi, xin , nên vội vàng như . Em đừng sợ, ở đây, sẽ luôn ở bên em.”

 

 

 

Loading...