Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 22: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:35:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Diệu suy nghĩ một chút, thuận thế buông tay nàng xuống, “Tỷ tỷ, đừng nổi giận, cho sức khỏe .” Không nên tức giận với phụ nữ thai, đây là y đức.
Kỳ Lăng sững sờ, ngờ Kỳ Diệu phản ứng như , khiến nàng thấy khó hiểu. Một lát mới hừ lạnh một tiếng, “Hừ! Coi như ngươi thức thời, Bạch Chi, chúng .”
Kỳ Diệu dẫn A Trúc và Lục La về Từ An Đường của tổ mẫu. Vừa chủ mẫu dường như chút vui. Suốt dọc đường A Trúc ấm ức lầm bầm, “Tiểu thư, Đại tiểu thư thật là quá đáng, cướp mất danh phận của , còn động thủ với . Phu nhân cũng còn dung túng cho Vương di nương lời bừa bãi, thật là tức c.h.ế.t nô tỳ!”
Kỳ Diệu chút buồn A Trúc, “Vừa bảo ngươi vả miệng Vương di nương, ngươi hả giận .”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của A Trúc đỏ bừng, “Tự nhiên là hả giận , ai bảo nàng bôi nhọ tiểu thư và cô gia chứ.”
Lục La cũng phụ họa, “ đúng , ai bảo nàng bôi nhọ cô gia của chúng chứ.”
Khuôn mặt Kỳ Diệu chút ngượng nghịu, hai chữ “cô gia” , A Trúc và Lục La gọi thật thuận miệng, mặt nàng cũng tự giác hiện hai đóa hồng hà. “Thôi , cẩn thận để khác thấy, thật hổ!”
Lục La và A Trúc thấy vệt hồng khả nghi mặt Kỳ Diệu, hai , đều che miệng khẽ .
Kỳ Diệu tăng nhanh bước chân về phía Từ An Đường.
“Tôn nữ xin thỉnh an tổ mẫu, thỉnh an phụ .” Đến Từ An Đường, Lý thị và Kỳ Sĩ Lễ ở đó, chắc hẳn là đến bàn chuyện hôn sự của Kỳ Diệu và Kỳ Lăng.
Kỳ Sĩ Lễ vẻ mặt tươi rói gật đầu, hiệu Kỳ Diệu xuống, hiền từ với Kỳ Diệu, “Nay con và tỷ tỷ con đều vinh dự Hoàng thượng ban hôn, Kỳ gia chúng thật là vô cùng vinh hiển! Ta báo với tiên tổ , con thời gian cũng thắp cho nương con một nén hương, báo tin vui cho nàng .”
Kỳ Diệu dậy, rũ mắt xuống đất, sắc mặt nhàn nhạt đáp, “Đã , phụ .” Quả nhiên là tiện nghi lão cha, chỉ nghĩ đến vinh quang của gia tộc . Lời đồn Chiến Vương , mà hề lo lắng con gái gả ủy khuất . Mặc dù Kỳ Diệu cảm thấy Chiến Vương vẫn …
Mặc dù Kỳ Sĩ Lễ vì nguyên nhân tâm ma của mà thích Kỳ Diệu, thậm chí chút sợ thấy Kỳ Diệu, nhưng nghĩ đến việc nàng sẽ là nhạc phụ của Chiến Vương, trong lòng vẫn vô cùng vui mừng. “Mặc dù hai tỷ các con cùng gả hoàng gia, nhưng vi phụ cũng sẽ thiên vị. Của hồi môn của con, ngoài phần mẫu con để , công trung sẽ xuất thêm một phần y hệt tỷ tỷ con!”
Lý thị Kỳ Sĩ Lễ , lập tức khổ sở nên lời, “Lão gia, quá hậu .” Kỳ Diệu món của hồi môn lớn do Hàn thị để , còn xuất thêm một phần y hệt Kỳ Lăng từ công trung, Lý thị thực sự .
Nghe , sắc mặt Kỳ Sĩ Lễ trầm xuống, “Của hồi môn của Hàn thị vốn là di nguyện của mẫu nàng , chúng xuất đó là của chúng . Nàng để khác chỉ lưng mà mắng, gả con gái cho của hồi môn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-22.html.]
Vương thị lành , “Gả hai cô con gái, cùng lúc xuất nhiều của hồi môn như , thực sự chịu nổi . Hay là, đợi Chiến Vương gửi của hồi môn đến, chúng thêm một chút?”
Kỳ Sĩ Lễ đặt chén xuống bàn, hài lòng , “Nàng cũng mặt mũi mà lời , danh tiếng Kỳ gia chúng cần nữa ! Danh tiếng của nàng, vị kế mẫu cũng cần nữa !” Kỳ Diệu đối với cái ưu điểm sĩ diện của Kỳ Sĩ Lễ thì khá là hài lòng, cần tay, tiện nghi lão cha thu xếp Lý thị .
Lý thị Kỳ Sĩ Lễ quở trách đến mặt đỏ bừng, “Lão gia, như cũng là vì Kỳ gia mà suy nghĩ, thực sự là… phủ chúng chút khó khăn mà, huống hồ An Vân còn cưới vợ, thành cũng tốn ít bạc !” Lý thị cam lòng, Hàn gia vốn là thương gia nổi tiếng, lúc đó Hàn thị gả cho Kỳ Sĩ Lễ, vốn là thập lý hồng trang, nếu thêm cả phần từ công trung, thì của hồi môn của Kỳ Lăng nhất định sẽ mắt.
Kỳ Sĩ Lễ sững sờ, “Bao nhiêu năm nay, bạc cấp cho nàng, rốt cuộc nàng dùng , dám với là túng thiếu!”
Lý thị , liền liên tục kêu oan, “Lão gia, thực sự là oan mà, từ ngày gả cho , việc nào mà chẳng nghĩ cho Kỳ gia. Không ngờ hao tâm tổn trí vì cái nhà , cuối cùng nghi ngờ như , sống nữa, hu hu hu…”
Nghe tiếng của Lý thị, trán Kỳ Sĩ Lễ giật giật, “Ta nào nghi ngờ nàng…”
Kỳ lão phu nhân thực sự nổi nữa, lên tiếng ngắt lời, “Muốn cãi thì ngoài mà cãi!” Cả hai đều im bặt. “Của hồi môn của Hàn thị tự nhiên nên để Diệu nhi mang , công trung xuất một phần của hồi môn cũng là lẽ đương nhiên. Đừng quên, Diệu nhi gả cũng là Chiến Vương, cho dù bây giờ Chiến Vương màng thế sự, thì cũng Kỳ gia chúng và Lý gia ngươi thể đắc tội!”
Lý thị lập tức nghẹn lời, dù hài lòng đến mấy, cũng chỉ đành ấm ức ngậm miệng. Lý thị dù tình nguyện, chuyện cũng định đoạt xong xuôi.
Đợi đến khi Kỳ Sĩ Lễ và Lý thị khỏi, Kỳ lão phu nhân nắm tay Kỳ Diệu, nhíu mày, thần sắc lo lắng , “Diệu nhi, con cam lòng gả cho Chiến Vương ? Nếu cam lòng, tổ mẫu dù cần cái mạng già nữa, cũng giúp con hủy hôn sự !” Nói thật, bà hy vọng Kỳ Diệu gả hoàng gia, chỉ mong con bé thể tìm một nhà , một đời bình an mà sống là . Nếu là Chiến Vương những năm về thì quả thực là lương phối, nhưng giờ thì…
Kỳ Diệu tổ mẫu lo lắng cho như , lòng ấm áp như một vũng nước thu, mỉm tổ mẫu gật đầu, “Tổ mẫu, đừng lo lắng, thể gả cho Chiến Vương, Diệu nhi thấy vinh hạnh.” Kỳ Diệu trong lòng thầm than, xem đây chính là báo ứng nhân quả thế gian, nghiệp tạo thì tự gánh chịu thôi!
Nghe Kỳ Diệu , Kỳ lão phu nhân nhịn thở dài một , “Những năm , vốn ủy khuất cho con , Chiến Vương đó thực sự lương phối , tổ mẫu thực sự đành lòng mà.”
Kỳ Diệu , “Tổ mẫu, gì mà ủy khuất chứ, Chiến Vương đó là đại hùng của Hoa Quốc, đây cũng là giấc mộng trong khuê phòng của bao nhiêu thiếu nữ. Nếu giờ giam xe lăn, tôn nữ còn vận may như .” Trong lòng Kỳ Diệu, hề bài xích Chiến Vương, huống hồ chiếm tiện nghi của , chung quy vẫn trả .
Nhìn Kỳ Diệu ung dung như , Kỳ lão phu nhân trong lòng yên tâm, lo lắng, cuối cùng cũng chỉ đành thở dài, giờ ban hôn thành định cục, há thể dễ dàng đổi. “Đây là của hồi môn riêng tặng con, con giữ kỹ nhé, đừng chê ít.” Kỳ lão phu nhân đưa hai tờ địa khế.
Kỳ Diệu mở xem, là hai trang tử ở ngoại ô Tây Kinh, trong lòng khỏi cảm động, hốc mắt đỏ, “Tổ mẫu, đây là tiền dưỡng lão của , cho con chứ, con lấy , giữ phòng .”
---