Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 18: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:35:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bằng , e rằng Kỳ gia sẽ rước họa tru diệt.” Trong mắt Tổ mẫu lúc thần sắc phức tạp.
Có lẽ việc tranh chấp nhỏ trong viện nhà chẳng là gì, nhưng nếu đến hoàng gia, vẫn cứ tùy hứng như , chọc giận quý nhân, e rằng phủ Thừa tướng nhỏ bé cũng thể chịu nổi cơn thịnh nộ như sấm sét của quý nhân.
Kỳ Diệu cũng hiểu rõ đạo lý đó, nhưng chợt nhớ đến đàn ông trong hang động, hình như nàng chọc giận quý nhân .
Làm đây, Kỳ Diệu lắc lắc đầu, thôi , binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn .
Thọ An Đường.
Tổ mẫu nâng chén bên tay lên, từ tốn nhấp một ngụm , mới ngẩng đầu Kỳ Sĩ Lễ đối diện: “Hoằng Văn, con và Lý thị đổi phận hai tỷ , gả Kỳ Lăng cho Lục hoàng tử, thì nên dạy dỗ nó cho .”
Tổ mẫu nặng nề đặt chén xuống bàn: “Con xem các ngươi nuông chiều nó đến mức nào, dám màng an nguy bản , chuyện như . Còn nữa, về phía Lý thị, kỳ hạn mười ngày tới, bảo nàng ngày mai giao ngân phiếu bù đắp thiếu hụt đến đây.”
Mặt Kỳ Sĩ Lễ lúc xanh lúc đỏ: “Vâng, mẫu .”
Ngày hôm , Kỳ Lăng cấm túc một tháng. Lý thị nén đau lòng, cũng ngoan ngoãn giao tiền thiếu hụt bù đắp đến Thọ An Đường.
Diêu vì hai tỷ Kỳ Diệu rơi xuống nước nên nghỉ ba ngày.
Tổ mẫu giao ngân phiếu bù đắp cho Kỳ Diệu. Kỳ Diệu vui mừng khôn xiết, thật quá , tiền , cả thời gian , đúng lúc thể ngoài dạo chơi.
Thế là nàng bẩm báo lão phu nhân, đưa Lục La và A Trúc khỏi phủ.
lúc, hôm nay dạo một chuyến, tiện thể xem xét các cửa hàng còn của , xem cần chỉnh đốn .
Kỳ Diệu dẫn Lục La dọc đường dạo ăn uống, vô cùng tự tại. Kỳ Diệu cũng cảm thấy thật lạ lùng, cái gì cũng mua một chút.
Không từ lúc nào, nàng đến cửa hàng son phấn của . Kỳ Diệu định xem.
Còn , sự ồn ào trong tiệm khiến Kỳ Diệu khỏi nhíu mày. Cửa hàng son phấn thường là nơi phụ nữ lui tới, chẳng lẽ đến gây chuyện?
Kỳ Diệu bước xem, mới phát hiện, một phụ nhân ăn mặc lộng lẫy, trạc tuổi năm mươi, lúc đất, sắc mặt tối sầm, hô hấp khó khăn, nha quỳ bên cạnh đang thút thít : “Phu nhân, mau tỉnh !”
Nha căn dặn bên cạnh mời lương y. Kỳ Diệu thấy vị phụ nhân dấu hiệu thiếu oxy, liền vội vàng rẽ đám đông, lạnh lùng quát lớn: “Mau, tản hết , giữ cho khí lưu thông!”
Nha bên cạnh thấy Kỳ Diệu xông đến, vẻ mặt đề phòng: “Ngươi gì!”
“Ta là đại phu! Bệnh nhân lúc nguy hiểm, sẽ châm kim cho bà ! Chậm trễ nữa, sẽ nguy hiểm tính mạng!”
Nha lúc cũng còn để ý nhiều, như vớ cọng rơm cứu mạng, quỳ mặt Kỳ Diệu: “Xin phiền cô nương.” Nếu phu nhân xảy chuyện, cũng khó thoát khỏi cái c.h.ế.t. Trước mắt cũng tìm thái y, chi bằng cứ để nha đầu mắt thử xem . Nếu , sẽ lấy cái c.h.ế.t tạ tội.
Kỳ Diệu nắm lấy tay phụ nhân để bắt mạch. Phu nhân hiển nhiên là triệu chứng trúng gió. Cấp cứu quan trọng nhất là ba phút vàng, mỗi giây chậm trễ sẽ thêm một phần nguy hiểm. Nàng vội vàng lấy kim bạc , chuẩn châm kim.
Lúc , chưởng quỹ bên cạnh xông tới, giận dữ quát lớn: “Các ngươi chữa bệnh thì đưa đến y quán chữa trị, đừng ở trong tiệm của . Nếu xảy án mạng, ai sẽ gánh vác trách nhiệm?”
Kỳ Diệu liếc một ánh mắt sắc như dao: “Ta là Nhị tiểu thư phủ Thừa tướng, chuyện gì sẽ chịu trách nhiệm.”
Chưởng quỹ thấy, đây chính là tiểu tổ tông thu xếp Vương chưởng quỹ mấy hôm , liền vội vàng ngậm miệng .
Kỳ Diệu cầm kim bạc, châm vài cái dái tai lão phu nhân, tiên cho chảy máu. Sau đó tập trung tinh thần, từng mũi kim bạc một xoay và đưa các huyệt vị phụ nhân…
Lúc tiện lấy dụng cụ cấp cứu , Kỳ Diệu liền lặng lẽ dùng ý niệm, nhúng kim bạc nước Thần Trì.
Từng mũi kim bạc chìm các huyệt vị phụ nhân, khiến nha bên cạnh kinh hồn bạt vía, A Trúc và Lục La cũng khỏi lau một vệt mồ hôi lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-18.html.]
Những xung quanh cũng chỉ trỏ, thì thầm: “Nhị tiểu thư đường đường của phủ Thừa tướng mà chữa bệnh cứu , đừng c.h.ế.t thì !”
“ đúng .”
Lục La và nha của vị phu nhân thấy, đồng thanh quát: “Câm miệng!”
Đám đông lúc mới yên tĩnh .
Kỳ Diệu lúc vầng trán trắng nõn lấm tấm những hạt mồ hôi trong suốt. Lục La tiến lên, lấy khăn tay lau mồ hôi cho Kỳ Diệu.
Để kim ở huyệt vị một lúc, Kỳ Diệu liền rút kim . Vừa rút xong kim, dậy, liền thấy bên ngoài cửa gọi: “Thái y đến !”
Kỳ Diệu đầu , thấy bảy tám vị thái y lưng vác hòm t.h.u.ố.c đến, tức thì sững sờ. Thái y chỉ quý nhân trong cung mới mời , mà còn đến nhiều như , vị phu nhân là ai?
Trong đám đông cũng náo loạn cả lên.
Vị thái y đầu tiến lên bắt mạch, bắt mạch, mắt ông bỗng mở to: “Ơ?”
Nha đồng ý cho Kỳ Diệu cứu chữa giật : “Khương Viện phán, gì ?”
Khương Viện phán hỏi: “Có đại phu nào trị liệu cho Thái hậu ? Ta thấy mạch tượng của Thái hậu bình , thoát khỏi nguy hiểm .”
Chúng nhân thấy hai chữ “Thái hậu”, tức thì , thêm thái y Thái hậu thoát khỏi nguy hiểm, khỏi cảm thán, Nhị tiểu thư phủ Thừa tướng quả là mệnh , cứu Thái hậu.
Chưởng quỹ tiệm son phấn khỏi toát mồ hôi lạnh, vị tiểu tổ tông thể đắc tội, huống hồ là Thái hậu, chân mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất.
Kỳ Diệu càng như trời giáng sét đánh, mà cứu Thái hậu, còn dùng kim châm phóng huyết cho bà, bà tỉnh chặt đây.
Nha bên cạnh Thái hậu chỉ Kỳ Diệu , chính là vị tiểu thư cứu Thái hậu.
Khương Viện phán thấy là một cô nương nhỏ tuổi, trong lòng càng thêm bội phục: “Không ngờ cô nương tuổi nhỏ như , y thuật cao siêu đến thế, bệnh cấp tính nếu đại phu châm pháp thành thục, vạn vạn dám hạ châm .”
Kỳ Diệu khẽ : “Ngài quá lời , chữa bệnh cứu vốn là bổn phận của y giả.”
Các thái y khác đều kinh ngạc.
Vị Khương Viện phán chính là danh y của Thái y viện, tinh thông các loại bệnh nan y, thể khiến bà khen ngợi như , ắt hẳn phi phàm. Họ khỏi hướng về phía Kỳ Diệu mà đưa ánh mắt tán thưởng.
Kỳ Diệu chút ngại ngùng: “Bệnh tình của Thái hậu định, thể đưa Thái hậu về cung .”
Đại cung nữ Tử La của Thái hậu bước tới cảm tạ Kỳ Diệu: “Hôm nay đa tạ tiểu thư, đợi Thái hậu tỉnh ắt sẽ trọng thưởng!”
Kỳ Diệu xua tay: “Chỉ là việc nhỏ, nào dám nhận công.”
Tử La khom hành lễ với Kỳ Diệu, xoay phân phó các cung nữ khác khiêng Thái hậu lên xe ngựa, đó liền vội vàng đưa thái y về cung.
Nhìn đoàn Thái hậu rời , Kỳ Diệu thở phào nhẹ nhõm, sang chưởng quỹ nãy: “Ngươi, ngày mai cần đến nữa, chỉ lo cho việc buôn bán của , coi thường tính mạng khác, cần loại như ngươi.”
Chưởng quỹ tự đuối lý, dám phản bác, ủ rũ rời .
Nhìn bóng lưng chưởng quỹ rời , A Trúc bí ẩn thì thầm với Kỳ Diệu.
“Cô nương mà cứu là ai ?”
---