Xuyên Thành Mẹ Chồng Độc Ác Cực Phẩm - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:06:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Được ăn một miếng thịt mà thành như , xem quả nhiên nữ nhi nuôi dưỡng đầy đủ, kẻo dùng chút ân huệ nhỏ mà lừa gạt mất.

 

Trương Lan Lan thở dài, nhẹ nhàng ôm lấy Tú Tú, vỗ lưng nàng dịu dàng dỗ dành.

 

Lưu Tú một hồi lâu, mắt sưng húp, cuối cùng mới nín .

 

Trương Lan Lan lấy khăn lau sạch mặt cho nàng, : "Nhìn xem con kìa, biến thành tiểu miêu hoa ."

 

Cuối cùng cũng dỗ cho Lưu Tú nín mà bật .

 

Nhà ít , cũng nhiều lễ nghi rườm rà, cả nhà bèn dùng bữa ngay trong phòng La Uyển.

 

Trương Lan Lan cho La Uyển giúp đỡ, bảo Lưu Tuấn lo liệu dựng bàn ăn giường, cùng Lưu Tú bưng thức ăn.

 

La Uyển ôm con tựa đầu giường, Bà bà, em chồng và trượng phu bận rộn lo liệu, lòng nàng vô cùng hoang mang bất an.

 

Khi thấy thức ăn bưng lên, La Uyển càng thêm bất an.

 

Thịt hầm, trứng hấp, rau xanh xào trứng, và còn... canh cá diếc!

 

La Uyển kinh ngạc.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Giường nông thôn ở đây rộng, cả nhà quây quần quanh bàn ăn giường cũng vẫn thoải mái.

 

Trương Lan Lan múc một bát canh cá diếc đặt mặt La Uyển, : "Tiểu Uyển, nàng uống thử bát canh , cho việc tiết sữa."

 

La Uyển gần như thể tin tai , chẳng lẽ Bà bà đặc biệt mua cá diếc về hầm canh cho riêng nàng ?

 

Trương Lan Lan múc một bát canh cá diếc cho Lưu Tú, : "Tú Tú đang tuổi lớn, ăn nhiều bồi bổ nhiều."

 

Mắt Lưu Tú đỏ hoe, nàng nhường: "Không, cứ để cho nương và ca ca uống ."

 

Trương Lan Lan cau mày, : "nương bảo con uống thì cứ uống , nhà uống nổi canh cá."

 

Quả thực trong nhà còn nhiều gạo trắng và bột mì trắng, Trương Lan Lan cảm thấy La Uyển đang ở cữ thể thiếu dinh dưỡng, cũng thể cho trẻ sơ sinh b.ú loại sữa từ ngũ cốc thô, vì gạo trắng và bột mì trắng đều ưu tiên dành cho Nương con La Uyển dùng .

 

Trong bát của Trương Lan Lan, Lưu Tú và Lưu Tuấn đều là cơm trộn giữa gạo trắng và gạo lứt, còn bát La Uyển là cơm gạo trắng nguyên chất.

 

La Uyển nâng bát của , khó tin phát hiện đó là cơm gạo trắng thuần túy, hề lẫn một hạt gạo lứt nào.

 

Nàng đang ngẩn , một miếng thịt hầm rơi bát , ngẩng đầu lên thì thấy Trương Lan Lan đang cầm đũa : "Tiểu Uyển sinh con vất vả, ăn nhiều thịt bồi bổ, nào, ăn thêm miếng trứng hấp."

 

Lưu Tú từ nhỏ quen ăn cơm gạo lứt, hầu như còn từng nếm qua mùi vị gạo trắng.

 

Nàng gắp một nắm cơm trắng cho miệng, hương thơm gạo trắng lập tức lan tỏa, quả thực là một mỹ vị vô thượng.

 

Lưu Tú cảm thấy thể ăn gạo trắng là ân huệ của nương , nên nàng cúi đầu chỉ lo ăn cơm, dám gắp thức ăn.

 

Trương Lan Lan vốn thèm thịt, đang ăn thì phát hiện bàn chỉ một Lưu Tuấn là an tâm gắp thịt, gắp trứng bát , nhồm nhoàm nhai lấy nhai để.

 

Trong khi đó, La Uyển và Lưu Tú ngoan ngoãn yên lặng cúi đầu, chỉ ăn cơm trong bát , dám gắp thức ăn.

 

Trương Lan Lan dừng đũa, cau mày Lưu Tuấn.

 

Nguyên chủ vốn dĩ trọng nam khinh nữ, từ nhỏ ưu tiên thứ cho hai đứa con trai ăn , nên nuôi dưỡng Lưu Tuấn thành cái thói chỉ lo cho , nhường nhịn ai khác.

 

"Tuấn Oa!" Trương Lan Lan nghiêm mặt, : "Sao con chỉ lo ăn thịt một , để ý đến khác?"

 

Lưu Tuấn đang ngậm một miếng thịt, nhai ngon lành, thấy nương đột nhiên trách mắng, y Trương Lan Lan hiểu chuyện gì, bối rối "a" một tiếng.

 

"A cái gì mà a!"

 

Trương Lan Lan : "Sau dù là ăn cơm, bất cứ việc gì khác, hết nghĩ xem thê tử, , con gái khác ăn , , thể ích kỷ đến mức đó chứ, một ăn hết những thứ nhất, con bảo Tú Tú và Tiểu Uyển ăn gì?"

 

Lưu Tuấn trợn tròn mắt, nương hề như , mỗi gà mái đẻ trứng, nương luộc trứng xong, luôn dành hết cho một y, còn dỗ dành rằng nữ nhi thể ăn trứng, trứng độc.

 

"Sau ăn cơm, đừng như c.h.ế.t đói mà vục lấy vục để bát . Nếu còn thấy con nhường thê t.ử và ăn , thì hãy cút ngoài uống gió Tây Bắc cho .

 

Người lớn thế , học cái tính ích kỷ như , ?

 

Trước đây đều là và thê t.ử con nhường hết thứ cho con, về đổi , con cũng nhường nhịn các nàng , lý nào khác chỉ nhường con, mà con nhường khác."

 

Trương Lan Lan nâng cao giọng.

 

"Con , nương, là con sai ." Lưu Tuấn đỏ mặt, "Vậy, con ăn thức ăn nữa, để cho Tú Tú, Uyển nương và nương ăn."

 

Trương Lan Lan gật đầu, gắp một miếng thịt bát Lưu Tú, : "Tú Tú ăn thịt , ăn món nào thì cứ gắp món đó, nếu con chịu ăn thức ăn, nương sẽ vui ."

 

Lưu Tú còn e dè bất an như nữa, cẩn thận ăn miếng thịt trong bát, thử gắp một đũa trứng, lén lút sắc mặt Trương Lan Lan.

 

Thấy nương những giận dữ vì gắp thức ăn mà còn khuyến khích, nàng mới xác nhận nương thật sự cho phép ăn thịt và thức ăn.

 

"Tuấn Oa, gắp thức ăn cho thê t.ử con ăn ." Lưu Tuấn là Đại lang lớn lên trong gia đình trọng nam khinh nữ, bao giờ ý thức chăm sóc phụ nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-thanh-me-chong-doc-ac-cuc-pham/chuong-7.html.]

 

Nếu Trương Lan Lan , y căn bản nghĩ tới.

 

"Được, ." Lưu Tuấn như bừng tỉnh, gắp một miếng thịt cho La Uyển, : "Uyển nương, ăn thịt , ăn thịt ."

 

Lưu Tuấn lời nương , Trương Lan Lan bảo y ăn thức ăn, nhường cho thê t.ử và , y liền thật sự chỉ ăn cơm trong bát , chốc chốc gắp thức ăn cho La Uyển, chốc chốc gắp cho Lưu Tú.

 

Trương Lan Lan Lưu Tuấn một bộ dáng "đứa trẻ thể dạy ", biểu thị rằng nàng bước bước đầu tiên hướng tới mục tiêu "uốn nắn tư tưởng trọng nam khinh nữ độc ác, gia đình cần khiêm nhường, kính trọng và yêu thương ".

 

Cả nhà đang ăn uống vui vẻ, bỗng thấy tiếng động trong sân, Trương Lan Lan ngẩng đầu , thấy một Nam hài mũi dãi lem luốc, y phục lấm lem xông sân.

 

Nam hài chừng năm sáu tuổi, tay nắm một nắm rau xanh héo úa, lớn tiếng la hét: "Thím, thím ơi, nương con bảo con đem rau đến cho nhà thím!"

 

Sắc mặt Trương Lan Lan lập tức trở nên khó coi, đây chẳng là Lưu Cẩu Nhi, tiểu của Trân Nhi đó .

 

Quả nhiên Nương Trân Nhi bảo đứa tam nhi t.ử của nhà ả chạy đến đây đúng bữa cơm để kiếm chác thịt ăn.

 

Lũ trẻ trong làng thường xuyên qua thăm nom, Lưu Cẩu Nhi rõ đường lối nhà Trương Lan. Nghe thấy tiếng ở phòng nào thì xông phòng đó, cửa thấy thịt bàn, mắt nó lập tức sáng rực:

 

"Thím ơi, nương con rau cho nhà thím, con ăn thịt."

 

Nói nó xông tới, đẩy Lưu Tú ngã xuống đất, đưa bàn tay bẩn thỉu định vồ lấy đĩa thịt kho tàu.

 

"Đứa nhóc hư đốn nào đây, dám đến nhà càn!" Trương Lan Lan nổi giận, vỗ mạnh tay Lưu Cẩu Nhi.

 

Lưu Cẩu Nhi là con út, cưng chiều nhất nhà, quen thói ngang ngược.

 

Thấy Trương Lan Lan những sợ, mà còn lớn tiếng la hét: "Ta chính là ăn thịt, nhà thím thịt ăn, tại cho ăn! Nương nhà đem rau đến cho nhà thím , là khách, đương nhiên ăn thịt!"

 

Trương Lan Lan xót Lưu Tú, vội vàng kéo nàng dậy che chắn lưng, túm cánh tay Lưu Cẩu Nhi lôi nó ngoài: "Ngươi càn thì cút ngoài!"

 

Nếu là khác trong làng, thấy đồ đàn bà hung hãn Trương Lan nổi đóa, nào ai dám đụng cái xui xẻo , nhưng Lưu Cẩu Nhi còn nhỏ hiểu chuyện, đúng là "nghé con sợ cọp", trong lòng chỉ nóng lòng ăn thịt, nó đạp mắng Trương Lan Lan:

 

"Mày, tiện nhân xí, dám động , sẽ gọi cha đ.á.n.h c.h.ế.t mày! Mau thả !"

 

Lưu Cẩu Nhi ầm ĩ, khiến đứa bé đang ngủ say giật tỉnh giấc.

 

Tiếng trẻ sơ sinh oa oa, Trương Lan Lan lòng đau xót, túm cổ áo Lưu Cẩu Nhi nhấc bổng nó lên ngoài, Lưu Cẩu Nhi còn giãy giụa, một tay Trương Lan Lan chế ngự.

 

Lưu Cẩu Nhi từng chịu sự ủy khuất nào như , miệng nó mắng càng hăng, tuôn hết những lời lẽ hạ cấp học thường ngày.

 

Trương Lan Lan mặt mày đen sạm, ném Lưu Cẩu Nhi xa ngoài cửa.

 

Lưu Cẩu Nhi "ai dô" một tiếng, về phía cây táo tàu hét lên: "Nương, bà chằn đ.á.n.h con!"

 

Nương Trân Nhi lách từ cây táo tàu, thấy con trai mặt mũi lấm lem, vội vàng lao ôm Lưu Cẩu Nhi lòng, sang mắng Trương Lan Lan:

 

"Thật uổng cho ngươi thím, ngay cả một đứa bé cũng ức hiếp! Cẩu Nhi nhà bụng đưa rau cho nhà ngươi, ngươi đ.á.n.h mắng nó!"

 

Trương Lan Lan "phì" một tiếng, ném nắm rau nát Lưu Cẩu Nhi mang đến mặt Nương Trân Nhi, :

 

"Ai thèm nắm rau nát nhà ngươi, mau cầm , nhà ngươi đừng bước cửa nhà , cẩn thận đ.á.n.h gãy chân!"

 

Lưu Cẩu Nhi cam tâm, gào lên: "Nương, con ăn thịt! Thịt bàn nhà bà ngon, con ăn!"

 

Nương Trân Nhi sang mắng Trương Lan Lan: "Ngươi đúng là đồ keo kiệt, miếng thịt mà cũng cho con ăn! Có mấy đồng tiền thối mà mẩy!"

 

Trương Lan Lan : "Ngươi keo kiệt ? Sao ngươi đem tiền bán con gái mua thịt cho Cẩu Oa ăn?

 

Chỉ thèm thuồng thức ăn trong bát khác!

 

Ta cứ thắc mắc tại Cẩu Oa tiểu t.ử còn nhỏ mà bướng bỉnh ngang ngược đến , hóa là do Nương mặt dày dạy dỗ!"

 

Trương Lan Lan Cẩu Oa :

 

"Cẩu Oa, nương ngươi tiền đều giấu cho ngươi tiêu, giữ cho hai ca ca ngươi tiêu, ngươi ăn thịt thì hỏi nương ngươi mà đòi, tiền nương ngươi dành dụm đủ để mua thịt cho ngươi ăn mỗi ngày.

 

Cẩu Oa, hôm nay thím mua thịt, thấy nương ngươi cũng mua hai cân thịt đấy.

 

Nương ngươi chắc chắn là lừa ngươi ngoài, đợi ngươi nhà, lấy thịt cho hai ca ca ngươi ăn."

 

"Phì, đừng bừa!" Nương Trân Nhi la lên.

 

"Ta bừa hồi nào!"

 

Trương Lan Lan với Cẩu Oa, "Cẩu Oa, nương ngươi bán tỷ tỷ ngươi một khoản tiền lớn, đều giấu cho ngươi tiêu, mua thịt cũng cho ngươi ăn. Ngươi tin thì về nhà mà xem, hai ca ca ngươi chắc chắn ăn hết thịt chừa cho ngươi ."

 

Lưu Cẩu Oa xong, vội vàng chạy về nhà, Nương Trân Nhi đuổi theo con trai mắng c.h.ử.i Trương Lan.

 

Cẩu Oa chạy về nhà , hai ca ca dùng bữa xong, đĩa trống trơn còn gì sót , lập tức phịch xuống đất rống và mắng chửi.

 

Nương Trân Nhi đến kéo Cẩu Oa dậy, bất ngờ Cẩu Oa cào mặt, tức giận đ.á.n.h cho Cẩu Oa một trận tơi bời.

 

 

Loading...