Xuyên Thành Mẹ Chồng Độc Ác Cực Phẩm - Chương 21
Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:06:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Lan Lan hề những suy nghĩ quanh co trong lòng Hồ Thị, nàng chỉ nghĩ rằng nếu Hồ Thị thật lòng yêu thương Tú Tú nhà , thêm một Nghĩa mẫu, thêm một thương yêu cũng là điều .
“Đương nhiên là .” Trương Lan Lan , nắm tay Lưu Tú : “Tú nhi nhà tỷ tỷ để mắt đến, đó là phúc khí của nha đầu .”
Vương Chưởng Quỹ đối với chuyện thê t.ử nhận Lưu Tú nghĩa nữ, tự nhiên cũng vui vẻ thấy thành.
Có thêm tầng quan hệ , mối quan hệ giữa Cẩm Tú Phường và Trương Lan Lan sẽ trở nên khác thường. Sau đều là nhà, Trương Lan Lan tự nhiên sẽ tiếp tục hợp tác với Cẩm Tú Phường.
Hồ Thị thấy Trương Lan Lan đồng ý, mừng rỡ khép miệng, ôm Lưu Tú sờ ngắm, nỡ buông tay.
Người ở nơi nhỏ bé câu nệ lễ nghi như thế. Lưu Tú dập đầu lạy chào, kính Vương Chưởng Quỹ phu phụ. Vương Chưởng Quỹ lì xì cho Lưu Tú một lượng bạc lớn, coi như chuyện thành.
Hồ Thị con gái yêu, vui mừng khôn xiết, liền tặng bộ y phục Lưu Tú mặc thử quà gặp mặt, lấy thêm vài món trang sức tinh xảo phù hợp với Lưu Tú tặng nữ hài.
Lưu Tú từng nhận món quà hậu hĩnh nào lớn đến thế, nữ hài ngượng nghịu gì cho . Trương Lan Lan , giúp con gái cất hết thứ, Lưu Tú lấy chồng, những thứ đều sẽ thêm của hồi môn của nha đầu .
Vương Lạc tỷ tỷ nuôi, hưng phấn chạy vòng quanh sân.
Cả nhà dứt khoát ăn cơm ở nhà, do Vương Chưởng Quỹ chủ, cả đại gia đình đến quán ăn ngon nhất trong thành ăn một bữa thịnh soạn.
Hồ Thị tính tình sảng khoái, thật lòng yêu thương Lưu Tú, Lưu Tú cũng yêu quý Nghĩa mẫu .
Ăn tối xong trở về nhà Vương Chưởng Quỹ, Hồ Thị giữ Lưu Tú ở phòng bầu bạn với . Vương Lạc quấn lấy Lưu Tú, nhất quyết đòi theo.
Lúc , bên cạnh Hồ Thị một trai một gái bầu bạn, con trai lanh lợi hoạt bát, con gái thông minh xinh , quả là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Hồ Thị đôi trẻ con chơi đùa vui vẻ bên cạnh , cảnh tượng thật đầm ấm.
Mãi đến khi đêm khuya, Hồ Thị mới lưu luyến rời, để Lưu Tú về.
Trương Lan Lan tô màu bốn năm mẫu hoa văn, đang ngáp dài thì thấy cô con gái út đẩy cửa bước .
Lưu Tú trông vô cùng hạnh phúc; từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên nàng nhiều yêu thương và quan tâm đến , cảm giác như đang bay lên trời và dẫm chân mây .
Trương Lan Lan dáng vẻ ngây ngất chìm đắm trong hạnh phúc của con gái, chợt cảm thấy chút ghen tị: Tiểu nha đầu sẽ thích Nghĩa mẫu của nhất chứ?
Trương Lan Lan lắc đầu nguầy nguậy: Không , ! Đây là bảo bối khuê nữ của nhà , nhất định yêu nhất mới !
Nhanh chóng rửa mặt xong lên giường ngủ. Trương Lan Lan rên rỉ ôm Lưu Tú lòng. Lưu Tú những ngày quen ngủ cùng Nương, theo thói quen lật chui tọt lòng Trương Lan Lan. Cảm nhận hành động nhỏ của con gái, lòng Trương Lan Lan ngọt ngào như uống mật: Hừm, Tú Tú nhà vẫn yêu nhất, giành con gái với , cửa !
Sáng hôm , Trương Lan Lan vẽ xong tất cả các mẫu hoa văn còn , coi như giải quyết xong một việc.
Theo kế hoạch ban đầu, Trương Lan Lan vốn định đưa Lưu Tú về nhà chiều nay.
Hồ thị nhận con nuôi mới, giữ Lưu Tú vài ngày nữa, bèn bàn bạc với Trương Lan Lan, bảo nàng ở thêm ít hôm.
Trương Lan Lan vốn dĩ đến thành chỉ nửa là để vẽ hoa văn, nửa là để tránh mặt Lưu Cảnh, lúc thấy Hồ thị nhiệt tình giữ như , nàng bèn thuận nước đẩy thuyền đồng ý, hứa sẽ ở thêm hai ngày nữa.
Hồ thị việc thỏa đáng, trong lúc vui mừng vẫn quên nhờ mang lời nhắn về nhà báo cho nhà họ Lưu.
Công việc của Trương Lan Lan tất, những ngày còn chỉ còn sự nhàn nhã. Mỗi ngày, nàng cầm chén , cùng Hồ thị hành lang nhâm nhi , ăn điểm tâm, phơi nắng, Vương Nhạc và Lưu Tú đùa giỡn trong sân, thật là một cuộc sống thoải mái.
Cẩm Tú Phường ở Tây Thị, Trương Lan Lan rảnh rỗi việc gì bèn cùng Hồ thị dạo phố ở đó.
Hồ thị cực kỳ quen thuộc với Tây Thị, rõ nơi nào hàng hóa .
Trương Lan Lan Hồ thị dẫn , mua cho mỗi trong nhà một phần hương chi để thoa mặt và nha phấn để đ.á.n.h răng, một túi lớn táo giác để gội đầu, còn mua thêm hai phần mi đại và yên chi thủy phấn, một phần cho , một phần cho La Uyển.
Tuy là xuyên đến tuổi ba mươi mấy, nhưng Trương Lan Lan hề nghĩ rằng ba mươi tuổi thì nên xuề xòa, luộm thuộm sống qua ngày.
Mua xong đồ, nàng tắm rửa chải chuốt một phen, trong gương vô cùng hài lòng.
Nguyên tuy xuất là nông phụ, nhưng dung mạo quả thực tệ, thêm việc lao động thường xuyên, hình thon dài, rắn chắc, hề thừa cân chút mỡ thừa nào. Tuy vẻ yếu đuối truyền thống của phụ nữ phương Đông, nhưng toát vẻ khỏe khoắn của phụ nữ phương Tây.
Đặt thời đại , dung mạo nguyên chính là một thiếu phụ trưởng thành, quyến rũ, càng thêm phần phong vận.
Đằng nào cũng tắm rửa sạch sẽ, thoa hương chi và yên chi vẽ mày, Trương Lan Lan bộ y phục cũ càng lúc càng mắt.
Dù ở Cẩm Tú Phường thứ thiếu nhất chính là vải vóc y phục, Trương Lan Lan bèn thẳng trong tiệm, chọn mua một bộ y phục may sẵn cho .
Y phục mới màu sắc trang nhã, từ xa tựa như thanh hoa sứ, Trương Lan Lan xiêm y xong ở đó, quả thực giống như một phu nhân kiều diễm trong mưa bụi Giang Nam.
Hồ thị trêu chọc: "Quả nhiên vì lụa, Nương t.ử trang điểm thế , chẳng khác gì phu nhân nhà phú quý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-thanh-me-chong-doc-ac-cuc-pham/chuong-21.html.]
Trương Lan Lan và Lưu Tú đều trở nên tươi mới , nương con hai cạnh , trông thật sự giống như phu nhân và tiểu thư trong phủ lớn.
Chẳng mấy chốc hai ngày trôi qua, đến lúc về nhà.
Trương Lan Lan dậy sớm, mặc bộ y phục cũ giặt sạch, cẩn thận gấp bộ đồ mới cho bọc.
Lưu Tú lề mề rửa mặt, mặc cởi, cởi mặc bộ đồ mới của , mãi chẳng nỡ.
Lòng yêu cái ai cũng , Lưu Tú từ nhỏ chỉ mặc y phục cũ của khác sửa , đầu tiên mặc bộ đồ mới đẽ như thế, mặc đủ thì Nương bảo nàng mặc đồ cũ.
Lưu Tú nhăn nhó khuôn mặt nhỏ nhắn, tình nguyện cởi bộ đồ mới , cẩn thận gấp và gói bọc.
nương con hai thu xếp xong xuôi, từ biệt phu thê Vương chưởng quỹ.
Vương Nhạc đến sưng cả mắt, Hồ thị cũng rơm rớm nước mắt, Lưu Tú rưng rưng níu tay Hồ thị, hết tiếng đến tiếng khác gọi Nghĩa mẫu, khiến lòng Hồ thị tan chảy, thật sự chỉ giữ Lưu Tú cho .
Dù quyến luyến nỡ chia xa, Trương Lan Lan vẫn hứa với Hồ thị, tới thành nhất định sẽ đưa Lưu Tú đến thăm Nương con Hồ thị.
Tiễn nương con hai Lưu Tú , nhà cửa lập tức trở nên vắng vẻ.
Hồ thị thấy lòng trống trải, sân viện cũng thấy trống rỗng, mấy vui vẻ. Vương Nhạc càng như trái cà sương muối đánh, ủ rũ thẫn thờ trong sân.
"Mới xa một chốc thôi mà thấy nhớ tiểu nha đầu đó ." Hồ thị ôm n.g.ự.c thở dài.
Vương chưởng quỹ liếc Hồ thị, : "Đợi Lưu nương t.ử đưa nha đầu thành, chẳng là nàng sẽ gặp ."
Hồ thị thở dài: "Nương t.ử hiếm khi thành, còn là bao giờ nữa. Nhạc nhi nhà chúng cũng thích nha đầu , nếu thể giữ Tú Tú ở bên cạnh thì mấy."
Vương chưởng quỹ đập đùi: "Nàng đúng là phụ nữ tóc dài kiến thức ngắn! Ta khó khăn lắm mới vững ở thành , dành dụm chút gia sản, hy vọng gửi Nhạc nhi sách để đỗ đạt công danh, rạng rỡ tổ tông.
Lưu Tú là phận gì? Chẳng chỉ là một cô nương nhà nông, phận nàng thể xứng với Nhạc nhi nhà ?
Tương lai Nhạc nhi nhà cưới tiểu thư nhà quan.
Nhà Lưu Tú môn đăng hộ đối, nàng hãy dẹp bỏ ý định kết thông gia , thấy nhận con nuôi là ."
Nhà Vương chưởng quỹ vốn là nông dân, nhờ Vương chưởng quỹ chút bản lĩnh, nên danh tiếng ở thành, trở thành chưởng quỹ của Cẩm Tú Phường.
địa vị thương nhân thấp kém, đối ngoại họ vẫn tự xưng là nông dân.
Khi tiền, họ về quê mua hàng ngàn mẫu ruộng cho tá điền thuê cấy, thu nhập hàng năm đáng kể, trở thành giàu nhất trong thôn cũ.
Vương chưởng quỹ đưa tiểu nhi t.ử thành còn một ý khác, chính là để tiểu nhi t.ử học hành ở thành, thi đỗ công danh, rạng rỡ dòng tộc.
Ý định của Vương chưởng quỹ là đợi con trai công danh, bản ông sẽ dốc bạc của để kết sui gia với nhà quan, tự nhiên thể mắt với gia đình nông dân bình thường như nhà Lưu Tú.
Hồ thị bĩu môi, tỏ vẻ đồng tình.
Thi công danh cứ thi là đỗ , bao nhiêu thi đến bạc cả tóc mà vẫn đỗ tú tài.
Hồ thị là Nương nên hiểu rõ con trai nhất, Vương Nhạc bản tính nghịch ngợm, thích sách, cũng chẳng là đầu óc học hành, e là khó mà nên trò trống gì.
Hơn nữa, với tay nghề của Lưu Cảnh và tài năng vẽ mẫu thêu của Trương Lan Lan, gia cảnh nhà họ Lưu tuyệt đối sẽ tệ, xứng với nhà chứ?
Lúc , Lưu Tú đang cuộn tròn trong góc xe ngựa, tựa Nương mơ màng ngủ, tay vẫn quên ôm chặt bọc y phục mới và trang sức mới của , hề phận của can phụ và Nghĩa mẫu cân nhắc.
Hạt Dẻ Nhỏ
Trương Lan Lan con gái cực kỳ trân quý đồ vật của , chợt thấy lòng xót xa, chỉ hận nguyên đối xử với Lưu Tú quá tệ, khiến nha đầu hưởng chút đồ nào, nên mới trân trọng một bộ y phục mới và vài món trang sức đến .
Xe ngựa chầm chậm con đường nhỏ giữa đồng ruộng, gió cuối thu lạnh, thổi mặt Trương Lan Lan cảm thấy đau, may mà mua hương chi mới, nếu qua mùa đông , mặt sẽ nứt nẻ đỏ au mất.
Mọi xe xóc nảy hồi lâu, xe ngựa từ từ dừng ở cổng làng Lưu Gia. Trương Lan Lan ngẩng đầu lên, liền thấy Lưu Cảnh từ gốc cây ở cổng làng chạy về phía .
"Nương tử, Tú Tú, về đấy." Lưu Cảnh mỉm với Trương Lan Lan, vẻ mặt đầy mong đợi.
"cha!" Lưu Tú thấy cha, phấn khích dậy từ xe ngựa lao về phía Lưu Cảnh. Lưu Cảnh đỡ lấy con gái, ôm nàng xoay vài vòng mới đặt xuống.
"Nương tử, xuống xe thôi, chúng về nhà." Lưu Cảnh mỉm chìa một tay về phía Trương Lan Lan.
Ánh hoàng hôn chói mắt, Trương Lan Lan Lưu Cảnh, nụ của ấm áp, cả ánh vàng bao phủ. Trương Lan Lan chợt nhớ đến chồng cũ ở kiếp đầu dẫn cô nhân tình trẻ về khiêu khích nàng, cũng là một buổi chiều tà đỏ m.á.u của mùa thu sâu.
Lòng Trương Lan Lan chợt lạnh , tránh bàn tay của Lưu Cảnh, nhấc vạt váy nhảy xuống xe, đầu bước về nhà.
Nam nhân xứng để bận tâm. Trương Lan Lan thầm nhủ với chính .