Xuyên Thành Mẹ Chồng Độc Ác Cực Phẩm - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:06:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ăn tối xong, trời nhá nhem tối, Trương Lan Lan bận rộn cả ngày nên buồn ngủ, cả nhà sớm rửa ráy lên giường nghỉ ngơi.

 

Lưu Tú mấy ngày nay vẫn ngủ cùng Nương, hôm nay về nhà, Lưu Tú vẻ vui, hai tiểu oa nhi cạnh trò chuyện.

 

Trương Lan Lan một cặp con cái tiện nghi líu lo kể lể những lời ngây ngô thú vị, đẩy Lưu Thanh sát mép giường trong, còn sát mép ngoài.

 

Giường nông thôn rộng rãi, ba Nương con xuống hề cảm thấy chật chội.

 

Trương Lan Lan chui chăn, Lưu Thanh quấn quýt nép sát , bàn tay nhỏ bé ấm áp nắm lấy tay Trương Lan Lan xoa xoa, : “Tay Nương lạnh quá, Thanh Oa ấm cho Nương đây.”

 

Trương Lan Lan ôm con trai lòng, giúp con gái kéo chăn đắp kín.

 

“Nương ơi, trong trấn vui lắm.”

 

Lưu Thanh kể với tỷ tỷ về những điều y thấy trong trấn suốt mấy tháng nay vẫn đủ, giờ kéo tay nương thao thao bất tuyệt,

 

“Nương ơi, Nương thấy những ngôi nhà lớn trong thành ? Cái sân lớn lắm, khắp nơi đều là hoa . Trong sân còn suối nhỏ nữa, Nương ơi, Nương xem họ thế nào để thể đưa suối nhỏ sân ạ?”

 

Trương Lan Lan ừm ừm đáp lời, lắng đầy thích thú.

 

“Trong thành còn nhiều đại tỷ tỷ xinh .” Lưu Thanh rụt cái đầu nhỏ lòng Nương, hít một thật sâu, : “Nương ơi, tại các đại tỷ tỷ đó thơm đến thế, còn Nương và tỷ tỷ thơm bằng?”

 

Trương Lan Lan xoa mái tóc mềm mại của Lưu Thanh, : “Vì các đại tỷ tỷ thoa phấn thơm lên , nên mới thơm như .”

 

Lưu Thanh “ồ” một tiếng, nghiêm túc : “Sau Thanh Oa thi đậu Trạng nguyên, cũng sẽ mua phấn thơm cho Nương và tỷ tỷ và cả đại tẩu nữa, để cũng thơm thơm.”

 

Trương Lan Lan mừng rỡ mặt, liên tục .

 

Lưu Tú im lặng lắng từ nãy giờ hỏi:

 

“Thanh Oa, các đại tỷ tỷ trong thành xinh ? Đệ xem, họ chữ ? Nghe cách họ ăn cơm và đều khác với nhà quê chúng , gọi là gì nhỉ… đúng , gọi là khuê các tiểu thư.”

 

Lưu Thanh nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc, : “Đệ cũng họ chữ , nhưng dáng của họ lắm, giống các đại tỷ tỷ trong thôn chúng . Họ chuyện cũng nữa, giống như thế —”

 

Lưu Thanh dậy khỏi giường, lấy khăn tay của Trương Lan Lan đầu giường, uốn cong ngón tay hoa lan, dùng khăn che mặt, bắt chước giọng nữ nũng nịu : “Ôi chao vị gia , xin mời , uống chén rượu ạ.”

 

Cái thứ gì thế ? Trương Lan Lan kinh hãi, khuê các tiểu thư trong thành chuyện như thế ?

 

“Thanh Oa, đừng học theo phụ nữ năng linh tinh, như .” Trương Lan Lan lấy khăn tay để sang một bên, ôm Lưu Thanh xuống dò hỏi: “Con gặp những đại tỷ tỷ thơm tho cầm khăn tay ? Ai dẫn con ?”

 

Lưu Thanh chớp chớp mắt, :

 

“Hôm đó cha dẫn con phố, tìm một nào đó, cha dẫn con một tòa lầu lớn và , bên trong khắp nơi đều là các đại tỷ tỷ thơm tho. Còn một tỷ tỷ hát hò nữa, hát lắm.”

 

Trương Lan Lan giật bật dậy khỏi giường: Lưu Cảnh cái đồ khốn kiếp dám thanh lâu, còn dẫn theo con trai !

 

C.h.ế.t tiệt!

 

Nương nó!

 

Trương Lan Lan thầm mắng Lưu Cảnh trong lòng một vạn .

 

Trông vẻ thật thà, lời lẽ t.ử tế, ngờ lưng bẩn thỉu và dơ dáy đến thế, dám thanh lâu!

 

Lại còn dẫn theo cả con trai , chẳng lẽ sợ hư con !

 

Trương Lan Lan vốn dĩ còn chút thiện cảm với Lưu Cảnh, giờ phút tan biến, chỉ còn sự chán ghét sâu sắc.

 

“Ngủ sớm .” Trương Lan Lan xuống ủ rũ, còn tâm trạng để chuyện phiếm nữa.

 

Lưu Tú và Lưu Thanh chạy nhảy cả ngày, con nít buồn ngủ nhiều, chạm gối là ngủ ngay.

 

Trong màn đêm, Trương Lan Lan trằn trọc ngủ , vốn tưởng rằng gặp một chồng tuấn, thật thà, giữ bổn phận, ai ngờ là kẻ ngoài mặt hào nhoáng mà bên trong rỗng tuếch.

 

Bệnh hoa liễu thời cổ đại ít, vật che chắn, điều kiện y tế lạc hậu, Trương Lan Lan lây nhiễm bệnh tật dơ bẩn, như là hủy hoại cả đời .

 

Trương Lan Lan càng nghĩ càng thấy Lưu Cảnh dơ bẩn, hạ quyết tâm tự kiếm thật nhiều tiền để phòng , tìm cơ hội đá bay cái gã phu quân tiện nghi , tự lập nghiệp, dù nàng cũng nhiều tình cảm với Lưu Cảnh, chẳng khác gì dưng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-thanh-me-chong-doc-ac-cuc-pham/chuong-17.html.]

Trằn trọc mãi đến sáng, Trương Lan Lan mang theo một quầng thâm lớn mắt mà thức dậy.

 

Trương Lan Lan phân công công việc chăm sóc cừu non cho hai tỷ Lưu Thanh, Lưu Tú, còn yêu cầu Lưu Tuấn vắt sữa cừu, nấu sữa cho con gái y uống.

 

Sáng sớm, Lưu Tuấn vắt sữa cừu tươi nấu sôi, mang phòng.

 

La Uyển tã cho con gái xong, thấy Lưu Tuấn bưng bát sữa cừu , kinh ngạc : “Tuấn ca, sữa cừu ?”

 

Lưu Tuấn hì hì, : “Hôm qua quên với nàng, Nương mua một con cừu Nương từ trong thành về, chuyên dùng để cho con gái chúng b.ú sữa. Con cừu giờ đang nuôi ở chuồng bò sân, nàng vén cửa sổ là thấy. Đây là sữa mới vắt xong và nấu sôi, nàng thổi nguội cho con bú.”

 

La Uyển vô cùng kinh ngạc, đẩy cửa sổ , thấy từ xa một con cừu Nương trắng như tuyết, Tỷ hai Lưu Thanh, Lưu Tú đang cho cừu ăn cỏ.

 

“Con cừu Nương như , chắc tốn ít bạc?” La Uyển lẩm bẩm.

 

“Ta cũng bao nhiêu tiền, Nương nhắc đến chuyện tiền bạc, Nương chỉ cần chăm sóc nương con hai nàng, nên hỏi.” Lưu Tuấn .

 

La Uyển ước tính, đồ thêu của thể bán một ngàn bốn trăm đồng, nhưng con cừu Nương ít nhất cũng hai lượng bạc, chắc chắn là Bà bà bỏ thêm chút bạc mới mua về .

 

Bà bà vì cháu gái mà giúp đỡ , khiến La Uyển vô cùng cảm kích, chỉ là nàng chút lo lắng vì còn nguyên liệu thêu thùa nữa, thêu hoa, e rằng đến chỗ Vương chưởng quầy mua chịu vật liệu kim chỉ . Sau kiếm tiền, sẽ trả phần tiền Bà bà .

 

La Uyển là hiểu chuyện, Bà bà đối với nương con hai nàng, nàng càng thể mặt dày chiếm lợi của Bà bà, lợi mà hề lên tiếng.

 

Tạm gác những chuyện linh tinh , La Uyển nhận lấy bát, một mùi sữa thơm nồng đậm xộc mũi, tiểu nhi trong lòng nhăn mũi , dường như ngửi thấy mùi thơm, cái miệng nhỏ chúm chím ngo ngoe tìm sữa.

 

La Uyển dịu dàng con , : “Con đúng là ham ăn, ngửi thấy mùi ngon đúng , đây là sữa cừu tổ mẫu mua cho con đấy, đợi con lớn lên hiếu kính tổ mẫu thật , ?”

 

Lưu Tú sà đến, giúp La Uyển giữ con. La Uyển thổi nguội sữa cừu trong muỗng nhỏ, đút cho tiểu bảo bảo. Lần đầu tiên tiểu bảo bảo ăn sữa cừu ấm nóng ngon lành như , chép chép miệng ăn ngon.

 

“Nương thật sự với chúng , tốn bao nhiêu bạc để uống canh cá diếc mà vẫn sữa, Nương những chê trách , một lời nặng lời cũng từng , còn mua cừu cho con gái chúng . Ta năm ngoái, Tức phụ nhà Lại Bì Trương ở đầu thôn cũng sữa, Bà bà mắng suýt nhảy sông.” La Uyển cảm khái.

 

Lưu Tuấn gãi đầu, giúp con ợ , gật đầu : “Kể từ khi nàng sinh con gái cho , Nương càng ngày càng với chúng hơn. Người cách một đời thì thương, còn tin, nhưng nàng xem Nương bây giờ yêu quý con gái chúng như vàng như ngọc .”

 

La Uyển gật đầu, : “ , Nương cứ như thể đổi thành một khác .”

 

Phu thê hai trẻ cho con b.ú sữa xong, tiểu bảo bảo thỏa mãn ngủ , Lưu Tuấn mang một đống tã lót cần giặt sân.

 

mùa nông nhàn cũng bận rộn, Trương Lan Lan dặn dò Lưu Tuấn chăm sóc thê t.ử con nhiều hơn. Lưu Tuấn tự giác gánh vác các việc vặt như giặt tã lót, nấu cháo trẻ con, nấu sữa, sắc t.h.u.ố.c cho thê tử. Y xong việc thì giúp La Uyển chăm sóc con, thật thà một cha bỉm sữa. Tuy mỗi ngày bận rộn, nhưng y càng thấu hiểu sự vất vả của thê tử, và tình cảm đối với đứa con gái y tự tay nuôi dưỡng cũng càng thêm sâu đậm.

 

Trương Lan Lan xổm ngoài cửa nghĩ cách kiếm tiền, thấy Lưu Tuấn giặt tã lót chăm chỉ, đột nhiên trong lòng cảm thấy vô cùng an ủi:

 

Tuy rằng nàng gặp một tên chồng đểu cáng, nhưng ngăn cản nàng đào tạo con trai tiện nghi thành một chồng , dù cũng là phúc cho một nhà là đáng quý.

 

Ăn sáng xong, lũ trẻ phụ giúp việc nhà rửa bát, Trương Lan Lan vác chiếc giỏ đựng chỉ và vải vóc phòng La Uyển, bảo Lưu Tuấn ngoài.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

“Lại đây, mau cho ôm một chút.” Trương Lan Lan ôm lấy tiểu bảo bảo. nha đầu ngủ dậy, ngọt ngào với nàng, hai bàn tay nhỏ nắm vung vẩy mấy cái. Trương Lan Lan lập tức cảm thấy ngọt ngào, ôm lấy tiểu bảo bảo mà vui vẻ.

 

“Nương, đa tạ Nương mua cừu cho nha đầu .” La Uyển chân thành.

 

“Hầy, , một nhà cần khách sáo. Cháu gái , lẽ nào thương xót ?”

 

La Uyển ôm con dỗ dành một lúc, tiểu nhi buồn ngủ nhiều, thức dậy một lát ngủ tiếp. Trương Lan Lan đặt nha đầu xuống, lấy một túi vải từ trong lòng, nhét tay La Uyển, : “Đây là tiền bán đồ thêu của con, tổng cộng là một ngàn năm trăm đồng. Một trăm đồng dư là tiền công Vương chưởng quầy trả thêm cho con.”

 

La Uyển ngây bạc trong tay: Nàng vốn nghĩ Bà bà dùng tiền công của nàng để mua cừu, ai ngờ Bà bà trả tiền công cho nàng thiếu một xu nào. Ngày Bà bà đều thu hết tiền công của nàng, một đồng cũng để cho nàng mà!

 

Sau đó, La Uyển trân trối Trương Lan Lan lấy vài tấm vải và lụa trắng, kim chỉ cùng các vật dụng khác từ trong giỏ.

 

“Lần vẽ mẫu thêu, dùng hết lụa trắng của con , nghĩ con chắc chắn sẽ cần dùng để thêu hoa, nên mua thêm ít nữa.”

 

Trương Lan Lan liệt kê:

 

“Vài tấm vải lát nữa sẽ may cho cả nhà vài bộ y phục mới. Con từ khi về dâu hề thêm áo mới, Tú Tú cũng mấy năm y phục mới , thấy y phục của Tú Tú ngắn nhiều, chúng vá víu nữa, may cho Tú Tú, cũng may cho một bộ, tránh việc thành mặc đồ nhà quê chê.

 

Vải còn thì may cho Tuấn Oa, Thanh Oa, Dụ Oa. đường kim mũi chỉ của Nương bằng con, con giúp Nương may đấy nhé.”

 

La Uyển xúc động đến mức suýt nữa, Trương Lan Lan sợ nàng , liền trò chuyện cùng nàng.

 

Nhắc đến mẫu thêu, Trương Lan Lan chỉ Vương chưởng quầy mua, nhắc đến con cụ thể, tạm thời cũng , dù một trăm lượng tiền nhỏ, nàng với bất kỳ ai, tránh cho bản chuốc lấy phiền phức cần thiết.

 

 

Loading...