Số tiền tiết kiệm hơn 100 triệu, 24 căn hộ và 5 chuỗi cửa hàng sản xuất giấy của cô đều không còn.
Cô còn phải đối mặt với thân hình cồng kềnh, một người đàn ông không yêu cô, một gia đình cực phẩm, một cô gái mới lớn luôn nhìn cô đầy tâm cơ và một giỏ lớn vấn đề.
Than ôi. Nếu số phận lại dẫn dắt cô đến vậy thì hãy sống như thế này đi.
Sau nhiều suy nghĩ, Cố Mạn Mạn đã chọn cách tiếp nhận trực tiếp để tìm hiểu thêm thông tin, tìm cách đứng lên và hóa giải nó.
Đầu tiên phải xem làm thế nào mà cơ thể này lại trở nên mập mạp như vậy trong thời đại nguồn thức ăn không dồi dào.
Phải biết, hiện tại mặc dù đã là những năm tám mươi, nhưng mọi vật chất vẫn hoàn toàn kém xa so với thế hệ sau.
Cố Mạn Mạn bàng hoàng ngồi dậy trong cơn bệnh sắp chết, chắp hai bàn tay hoa sen rồi tách ra, thuận theo bản môn huyền pháp, bắt đầu xem xét số mệnh nguyên thân.
Một luồng khí yếu ớt vô hình lan tràn khắp cơ thể cô, khi cô mở mắt ra lần nữa, trong mắt vẫn còn hiện lên vẻ kinh ngạc.
Có gì đó không ổn với cơ thể này!
Có thứ gì đó được đưa vào cơ thể cô.
Nó không phải là cổ trùng, mà giống như một loại tà thuật nào đó, ràng buộc vào một phương tiện nào đó, nếu phương tiện bị phá hủy, cô ấy sẽ mất đi một nửa mạng sống, thậm chí mất mạng.
Công năng của ma thuật không chỉ là khuếch đại ham muốn mà còn có thể điều khiển những con rối.
Nhưng đây cũng không phải là tin tức tệ nhất. Phát hiện tệ nhất chính là sức mạnh của Cố Mạn Mạn bị hạn chế một cách đáng thương. Ước tính ngay cả việc mở đôi mắt âm dương cơ bản nhất cũng quá sức, chứ đừng nói đến việc giải bùa chú tà ác này.
Điều quan trọng nhất là giờ cô không còn nguồn lực nào để cải thiện khả năng của mình.
Về phần nguyên nhân tăng cân, là bởi vì nguyên chủ khi còn nhỏ đã bị khống chế có khát vọng lớn hơn người khác, lại bị người hữu tâm dỗ dành không hạn ăn uống.
Cố Mạn Mạn chán nản nằm xuống. Phức tạp như vậy, dùng sấm sét đánh cho tôi trở về có được không?
Nhân tiện, có thể làm gì để gây ra sét đánh đây?
Ăn trộm thì sao?
Cộc cộc cộc.
Có tiếng gõ cửa.
Cố Mạn Mạn xuống giường, bước ra ngoài.
Mở cửa ra, chính là người phụ nữ vừa gặp lúc sáng, tên cô ấy là gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/ve-bua.html.]
Mùa xuân?
"Cơm của cô." Đối phương lúc này cũng không có ghen tị, rụt rè đưa ra hai hộp thức ăn, trên mặt có chút thiếu kiên nhẫn.
Cố Mạn Mạn tràn đầy buồn bực khi nhìn thấy cô ta.
"Nhìn tôi làm gì! Nhận lấy đi."
"Tôi chưa bao giờ thấy ai da mặt dày như vậy, tò mò nhìn nhiều một chút." Cố Mạn Mạn thấy buổi sáng cô ta còn oan uổng mình, buổi trưa lại đến đưa cơm, hảo tâm như vậy sao?
Trong hộp thức ăn có mùi thịt thơm phức, rất hấp dẫn. Cố Mạn Mạn vô thức nuốt nước miếng.
Nhìn thấy Cố Mạn Mạn nuốt nước miếng, Xuân Mai cong môi nhét hộp cơm vào tay cô.
Trong quá trình vận động, một cổ tay nhỏ gầy lộ ra.
Cố Mạn Mạn nắm lấy cổ tay cô ta, vẻ mặt nghi hoặc: "Thứ này......"
Chiếc vòng tay trên tay người phụ nữ này có gắn một lượng linh lực nhất định, đây chính là
thứ cô cần.
Và, nó trông khá quen.
Xuân Mai hoảng sợ hét lên, hai cái hộp đựng thức ăn rơi xuống đất. Đồ ăn bên trong vương vãi khắp
sàn. Có thể nhìn thấy trong một hộp có những miếng thịt mỡ lớn cùng đậu phụ và rau xanh.
"Cậu làm gì mà lại kinh hãi như vậy..."
"A a a, đừng đánh tôi, đừng đánh tôi..." Xuân Mai phản ứng rất lớn.
Cô ta hét lên rồi quay người bỏ chạy. Tiếng hét rất thê thảm, như thể bị ai đó làm nhục.
Chung quanh tường viện, không ngừng có người xuất hiện.
Sau khi nhìn qua, họ đều nhếch mép khinh bỉ khi thấy Cố Mạn Mạn, thậm chí có người còn chửi rủa hai câu.
"Cô ta lại bắt nạt người khác, lại đâu vào đấy."
"Xuân Mai thật tốt bụng, cô ấy còn đi đưa cơm, nếu là tôi, tôi sẽ bỏ đói cô ta hai bữa, như vậy sẽ không còn sức mà tác oai tác quái nữa."
"Đừng nói nhiều nữa, cẩn thận có người tới tìm bà."
"Sợ cái gì! Đồng chí Thẩm không thích cô ấy."