Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 12: Vương Gia Chớ Sợ, Ta Sẽ Không Bất Chấp Trường Hợp Mà Phát Rồ ---

Cập nhật lúc: 2025-08-22 01:45:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mạch tượng của Túc Vương điện hạ hư nhược vô lực, như một làn khói nhẹ, phiêu đãng bất định. Nhấn nhẹ, mạch đến mảnh mềm, dường như như , phảng phất chỉ cần dùng chút sức sẽ tan biến; nhấn mạnh, vẫn cảm thấy trống rỗng, cảm giác chắc chắn.”

“Thân thể của ngài ít nhất cần tĩnh dưỡng hai năm mới thể hồi phục như ban đầu. Nếu Túc Vương điện hạ chịu mệt nhọc quá nhiều, nhất định sẽ để bệnh căn.”

Hoàng đế phất tay.

“Thưởng Túc Vương nhân sâm trăm năm, linh chi thượng đẳng, lộc nhung, hà thủ ô, thạch hộc vỏ sắt, đông trùng hạ thảo, tùng nhung, phục linh già bao nhiêu năm đều .”

“Nếu Túc Vương cần tĩnh dưỡng, tạm thời cần lên thượng triều. Trẫm sẽ phái mang chính vụ ủy thác cho ngươi đến Túc Vương phủ, để ngươi ở trong phủ tự phê duyệt.”

Hách Vân Đình .

“Nhi thần tạ ơn Phụ hoàng.”

Thẩm Tinh Lạc: “......?”

Không , thể như , còn ép trâu ngựa ?

Hơn nữa dựa để Thái tử gánh vác chính sự?

Trái tim quả nhiên thiên vị đến tận Thái Bình Dương !

Hách Vân Đình cô lãnh tự phong, tính cách quái đản quả nhiên nguyên nhân.

Phải mau chóng để bệnh tình của Thái tử hơn một chút, để tự chuyện của .

“Phụ hoàng, con dâu tài cán gì, chỉ y thuật, cho nên con dâu hội chẩn cho Thái tử điện hạ.”

Hoàng đế , ánh mắt khẽ động.

Thái tử là đích trưởng tử của , cũng là do và Hoàng hậu thắm thiết tình ý mà sinh , cộng thêm Thái tử tư chất tệ, thế lực mẫu tộc của Hoàng hậu cũng hùng mạnh, cho nên bao giờ từ bỏ Thái tử.

Hắn Hách Vân Đình xung hỉ thành công, Thẩm Tinh Lạc.

“Ồ? Túc Vương phi Trẫm xem.”

Thẩm Tinh Lạc từng câu từng chữ.

“Con dâu xuất y dược thế gia, trong nhà gì khác, chỉ sách y nhiều, con dâu thể là lớn lên trong sự tẩm bổ của sách y. Thêm đó con dâu từ nhỏ mất , cha ruột thương, kế thường xuyên ngược đãi con dâu, cho nên con dâu từ nhỏ ăn đủ no thường xuyên ăn các loại dược liệu để lấp đầy bụng đói.”

“Lâu ngày, thể chất của con dâu vô hình trung trở nên đặc biệt . Mặc dù con dâu từ nhỏ ăn uống kém, ở tệ, nhưng con dâu ít khi bệnh.”

“Ai tuẫn táng chứ? Con dâu đương nhiên cũng chết. Cho nên ngày gả Túc Vương phủ, con dâu quyết định dùng tâm đầu huyết của để thử cứu Túc Vương điện hạ, ngờ thật sự chữa khỏi cho Túc Vương điện hạ.”

“Con dâu tự xuất thấp hèn, thể gả hoàng gia Túc Vương phi là may mắn ngập trời. Con dâu thích Túc Vương điện hạ, mãi mãi ở bên Túc Vương điện hạ.”

“Con dâu hoàng gia loại bỏ, cũng chút cống hiến để vững gót chân. Cho nên con dâu quyết định dùng tâm đầu huyết của để thử chữa trị cho Thái tử điện hạ.”

“Nếu thật sự tác dụng, con dâu dám cầu bất kỳ phần thưởng nào, chỉ cầu Phụ hoàng phế bỏ phận Túc Vương phi của con dâu, để con dâu thể luôn hầu hạ Túc Vương điện hạ.”

Thẩm Tinh Lạc diễn xuất bùng nổ, đến đây bắt đầu thút thít.

“Nhi tức dâng Hoàng tổ mẫu, Hoàng tổ mẫu nhi tức phận thấp hèn, xứng với Điện hạ Túc Vương. Nhi tức xong vô cùng sợ hãi, e rằng xung hỉ thành công liền đuổi ngoài. Phụ hoàng cũng đấy, nhà đẻ của nhi tức chứa chấp nhi tức, nếu Hoàng gia đuổi ngoài, nhi tức dùng ngón chân cũng thể nghĩ nửa đời sẽ khó khăn đến nhường nào.”

Màn trình diễn nước mắt lã chã và cách hành xử khiến khác rợn tóc gáy của nàng khiến Hạ Vân Đình ngỡ ngàng.

Lời lẽ của nữ nhân thật sự kín kẽ tì vết: Vừa trình bày sự thật, hề che giấu ý định tính toán đường lui cho bản trong từng câu chữ, điều phù hợp với lẽ thường tình của con .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-12-vuong-gia-cho-so-ta-se-khong-bat-chap-truong-hop-ma-phat-ro.html.]

Nàng đoán Phụ hoàng đa nghi, nên mặt ngự tiền thành thật việc là để tự mưu tính hậu lộ.

Hợp tình hợp lý còn tố cáo hết những kẻ đắc tội với nàng.

Người trời tru đất diệt, Hoàng đế Thẩm Tinh Lạc chút che giấu, một lòng mưu tính đường lui cho bản , liền :

“Khi Thái hậu còn là Hoàng hậu, ít mẫu hậu của Tiên hoàng chèn ép. Vậy nên bao năm qua, Thái hậu luôn dùng lời lẽ châm chọc mỉa mai để chèn ép từng nàng dâu, cháu dâu của .”

“Ngươi cần để tâm. Thiên tử nhất ngôn cửu đỉnh, hôn sự của ngươi và Túc Vương là do Trẫm tự hạ chỉ ban hôn, thêm đó Túc Vương vốn gần nữ sắc cũng tiếp nhận ngươi, nên ai thể tước đoạt phận Túc Vương phi của ngươi. Nếu ngươi thể khiến bệnh tình của Thái tử thuyên giảm, Trẫm cũng sẽ trọng thưởng.”

Nào ngờ, lời Hoàng đế dứt, Thẩm Tinh Lạc lớn hơn.

“Nhi tức dám giấu diếm Phụ hoàng. Vừa nhi tức dâng Hoàng tổ mẫu đôi co đôi chút, nhi tức sai , giờ đây sợ hãi hối hận.”

Hoàng đế: “......?”

Không chứ, xuất của ngươi mà dám thế?

“Thôi , Trẫm ai thể tước đoạt phận Túc Vương phi của ngươi.”

Đạt mục đích, Thẩm Tinh Lạc bên ngoài lớn hơn nữa.

“Nhi tức tạ ơn Phụ hoàng, Phụ hoàng thật là , còn hơn cả cha ruột của nhi tức nữa, ô ô......”

Hoàng đế: “......”

Hạ Vân Đình: “......”

Chiêu của nàng, khi đối đầu trực diện với Thái hậu chạy đến ngự tiền thẳng thắn nhận sai cầu che chở, thủ đoạn kim thiền thoát xác khiến Hạ Vân Đình rợn tóc gáy.

Hắn mơ hồ cảm thấy dù hôm nay cùng nàng cung dâng , Thẩm Tinh Lạc tự cũng thể hóa giải nguy cơ. Kể từ ngày nàng tính cách của vài nhân vật m.á.u mặt trong Hoàng thất từ miệng , nàng suy diễn và lên kế hoạch cho đủ chuyện sẽ xảy hôm nay.

Trình độ giả heo ăn thịt hổ và kim thiền thoát xác của nàng thật sự đạt cảnh giới lô hỏa thuần thanh.

Hoàng đế tiếng nức nở điều tự của nàng cho đau đầu hơn, vốn dĩ khó chịu vì chứng đau nửa đầu, Hoàng đế phất tay lớn cho bọn họ lui xuống.

Ra khỏi Ngự thư phòng một đoạn đường khá xa, Thẩm Tinh Lạc bỗng nhiên dừng bước, ôm lấy cổ Hạ Vân Đình thì thầm.

“Vương gia chớ sợ, phân biệt trường hợp mà hành sự điên rồ. Vừa khi mở miệng những lời đó với Phụ hoàng, quan sát kỹ lưỡng một lượt . Trên bàn ngự của Phụ hoàng đặt hai bình đan dược, chứng tỏ tin phương thuật đạo gia, thêm việc hạ chỉ xung hỉ, thể phán đoán Phụ hoàng phần mê tín, nên mới chuyện dùng tâm đầu huyết trị bệnh mặt .”

Hơi ấm thoang thoảng mùi hương bên tai mang đến cho Hạ Vân Đình cảm giác ngứa ngáy lạ thường.

“Bổn vương nàng tuyệt đối sẽ vô cớ phóng tên, căn bản sợ nàng sẽ năng lung tung. Cho dù ngôn hành cử chỉ của nàng thực sự chỗ , bổn vương cũng sẽ chống đỡ cho nàng, nên nàng cần cẩn trọng như thế.”

“Long Đằng Đế quốc tuy là quốc gia diện tích lãnh thổ lớn nhất, tổng lực quốc gia mạnh nhất mảnh đất , nhưng xung quanh vẫn còn vài phiên bang quốc lớn nhỏ. Cứ ba năm hai năm một , bọn họ liên thủ quấy nhiễu biên giới nước .”

“Hai năm khói lửa nổi lên khắp nơi, Yến Vương Mao Toại tự tiến cử soái binh xuất chinh, kết quả những tổn binh hao tướng, còn đánh mất một tòa thành ở biên quan, đại bại trở về.”

“Cuối cùng vẫn là bổn vương dẫn quân chiến trường, đánh cho các tiểu quốc phiên bang tan tác, giành thành trì mà Yến Vương đánh mất.”

“Trong việc cầm quân đánh trận, bài binh bố trận, ai thể so sánh với bổn vương. Chỉ cần thiên hạ thống nhất, Phụ hoàng vẫn sẽ dựa bổn vương thêm một ngày.”

“Dù phận mẫu phi của bổn vương......”

“Đi thôi, chúng đến Đông cung .”

---

Loading...