Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Cũ 60 Tỷ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:30:16
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Giang Từ Ân kết hôn, nhờ sự giới thiệu của mẹ Tư Chấn Đình, cô ta từng qua lại ngắn ngủi với anh.

Sau này không rõ lý do gì mà chia tay, rồi kết hôn với một người khởi nghiệp nhỏ.

Ba năm trước, tôi cùng Cố Chi Từ tham dự một sự kiện truyền thông, cô ta từng lợi dụng ống kính, cố tình gài bẫy tôi, ám chỉ tôi chỉ nhờ nhan sắc để lên đời, chẳng có thực lực, Cố Chi Từ sớm muộn cũng phản bội.

Tôi đã vạch mặt cô ta ngay tại chỗ, khiến cô ta mất mặt đến mức sau này không bao giờ dám xuất hiện trước mặt tôi.

Không ngờ, mấy năm rồi, cô ta vẫn ôm hận trong lòng.

Trợ lý thì thầm bên tai tôi đầy hứng thú:

"Giới ngoài đồn rằng Tư Chấn Đình vẫn độc thân là vì trong lòng còn lưu luyến chị. Nếu không vì cần người thừa kế, anh ta đã chẳng chịu có con. Mà đến giờ vẫn chưa ai biết mẹ đứa bé là ai."

"Lúc dư luận tung hô chị nhẫn nhịn giỏi, thủ đoạn cao, mẹ anh ta còn công khai nói: ‘Ngày xưa tôi nhìn lầm người rồi’." – cô bé trợ lý lấp lánh ánh mắt tò mò.

Tôi chỉ cười nhạt:

"Tất cả chỉ là chiêu trò tung hô – dìm người nâng kẻ trong giới thượng lưu mà thôi."

Tư Chấn Đình còn nhớ tôi hay không, đối với tôi đã chẳng còn quan trọng.

Bên trong hội trường, giọng phản bác gay gắt của Đào Tử vang lên:

"Trần Nhất Dung, chị thôi cái kiểu đố kỵ đó đi! Nói Lục Nghi lấy hôn nhân làm bàn đạp, vậy ngày xưa nếu chị chọn Tư Chấn Đình thì còn mạnh hơn Cố Chi Từ chứ?"

"Chị nói chị ấy tính toán hôn nhân?

Cố Chi Từ ngoại tình là chị ấy bày trò à?

Chị ấy sảy thai suýt mất mạng cũng là kế hoạch của chị ấy sao?"

"Suốt một năm nay, Cố Chi Từ bảo vệ Giang Từ Ân đến mất mặt, chị nghĩ Lục Nghi mong chờ điều đó sao?"

"Giờ chị ghen vì Lục Nghi tài chính tự do sau ly hôn, vậy chị có biết những khoản tiền đó là từng đồng từng cắc chị ấy đầu tư, tích lũy mà thành?"

"Sáu năm qua, chị ấy vừa lo việc nhà, vừa học vừa kiếm tiền, còn Cố Chi Từ thì rảnh rang. Những gì chị ấy có bây giờ – đều là do chị ấy xứng đáng!"

"Thật nực cười, một người như Cố Chi Từ – cao thủ thương trường, tính toán từng ly – mà vào miệng chị lại thành một gã mù mờ bị qua mặt à?"

Trong hội trường vang lên vài tràng pháo tay tán đồng. Có người cười cợt nói:

"Trần Nhất Dung à, ba năm trước chị còn chẳng đấu lại Lục Nghi, giờ lại muốn đi đập đầu vào bức tường sắt đó sao?"

Trần Nhất Dung không ngờ lần nữa lại thua, giận dữ bỏ đi, vừa vặn đụng mặt tôi.

Cô ta sững người khi biết tôi đã nghe được toàn bộ, mặt đỏ gay, giận dữ hừ một tiếng:

"Một cái bình hoa mà còn không giữ nổi chồng, có lấy bao nhiêu tiền ly hôn cũng chỉ là ngoài mặt vinh quang, chứ trong lòng thì đầy đau đớn!"

Tôi mỉm cười, lịch sự nhường đường:

"Cảm ơn cô đã công nhận nhan sắc của tôi."

"Cô…!" – Cô ta nghẹn họng, chẳng nói được lời nào, giậm giày cao gót, tức tối rời khỏi hội trường.

 

Buổi họp mặt diễn ra suôn sẻ, không vì màn kịch nhỏ đó mà ảnh hưởng gì.

Mấy anh khóa trên đều có thực lực và thể diện, mọi người chuyện trò, hàn huyên, kết nối được thêm nhiều mối quan hệ, chủ và khách đều hài lòng.

Sau khi sự kiện kết thúc, tôi xuống tầng hầm lấy xe thì vô tình gặp lại Tư Chấn Đình, xe anh ta đậu ngay bên cạnh xe tôi.

Tôi đứng lại, chào:

"Lâu rồi không gặp."

Từ sau khi kết hôn, đây là lần đầu tôi gặp anh trong hoàn cảnh chỉ có hai người. Trước đây trong các sự kiện, chúng tôi đều giữ khoảng cách, nhiều nhất chỉ là ánh mắt chạm nhau vài giây.

Quan hệ như nước – quân tử giao thiệp.

Anh đóng cửa xe, bước tới, áo vest khoác hờ lên khuỷu tay.

Thời gian dường như không để lại dấu vết nào trên anh. Anh vẫn là người đàn ông lịch lãm, ôn nhu, điềm đạm như năm nào.

Ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt tôi một lát, mỉm cười nhạt:

"Em thay đổi nhiều đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/vo-cu-60-ty-pwec/chuong-9.html.]

Tôi mỉm cười đáp lại, nhẹ nhàng gật đầu:

"Cảm ơn quà tặng của thời gian."

"Gần đây có nhiều tin đồn xoay quanh em."

Tôi nhướn mày:

"Tôi nhớ là anh không thích nghe tin đồn mà."

Anh nghiêng người dựa vào capo xe, hai chân vắt chéo, chậm rãi hỏi:

"Em hài lòng với hiện tại chứ?"

Câu hỏi kiểu bạn cũ lâu ngày gặp lại này, với mối quan hệ đã ngắt mạch nhiều năm như chúng tôi, có phần hơi đường đột.

Tôi nghịch chiếc móc khóa hình chuông trên chìa khóa xe, nghĩ một chút:

"Tình cảnh hiện giờ là kết quả tốt nhất tôi có thể đạt được trong đời, tất nhiên là hài lòng."

Ánh mắt Tư Chấn Đình có chút dò xét, như đang nghiền ngẫm câu trả lời của tôi.

"Sự trưởng thành của em khiến anh bất ngờ, cũng khiến anh khâm phục. Nhưng…"

Anh khựng lại :

"… để một người phụ nữ trở nên sắc sảo và kiên cường như em, nhất định đã phải chịu đựng rất nhiều điều mà người khác không thể tưởng tượng nổi."

Tôi nhìn anh lặng lẽ, không nói gì.

Trong mắt anh thoáng qua một nét buồn, rất nhẹ, như một áng mây lướt qua.

"Lục Nghi… em từng yêu Cố Chi Từ thật lòng phải không?"

Chiếc chuông nhỏ trên chìa khóa ngừng vang. Tôi mím môi, không trả lời.

"Anh xem ảnh và video hai người trong các sự kiện, ánh mắt em nhìn anh ta khi đó đầy ánh sáng, rõ ràng là yêu.

Người ngoài nói em có con là để trói buộc anh ta, nhưng anh biết, em không phải loại người đó."

Chìa khóa trong tay như rạch vào lòng bàn tay tôi, đau nhói. Nhưng tôi vẫn nhìn thẳng vào mắt anh, không né tránh.

"Em là đứa trẻ từng chịu nỗi đau khi cha mẹ chia lìa. Anh tin rằng, đứa con từng là cứu rỗi cho cuộc hôn nhân của em và Cố Chi Từ… chỉ tiếc là… anh ta đã phụ lòng em."

Không đợi tôi trả lời, anh cũng không giận, chỉ khẽ gật đầu, đi vòng qua tôi, trở lại xe.

Sau một tiếng còi nhẹ vang lên, bãi xe rộng lớn chỉ còn mình tôi đứng lại, lặng yên.

Tôi nhìn theo chiếc xe đang rời xa, dường như có một hạt cát lọt vào mắt, khiến tầm nhìn trở nên nhòe nhoẹt, mơ hồ.

Tư Chấn Đình vốn không phải người nói nhiều, anh có một sự giáo dưỡng đáng ngưỡng mộ.

Nhưng hôm nay, tôi thật sự cảm nhận được sự chân thành nơi anh.

Không phải là kiểu chân thành mà ai cũng dễ dàng thể hiện – mà là thứ chân thành… kín đáo, nén sâu, và thật lòng.

Tôi đứng yên một lúc, chuẩn bị xoay người thì …

“Lúc đó tổng giám đốc Tư cũng đứng phía sau cô, đã nghe hết lời chị Trần nói.”

Tôi ngạc nhiên, thì ra là trợ lý của Tư Chấn Đình, ngày xưa quan hệ giữa chúng tôi cũng tạm gọi là thân thiện.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

"Ừm, cảm ơn anh ấy đã hiểu cho tôi." Tôi không muốn nói nhiều.

Anh ta dường như vẫn chưa chịu bỏ cuộc, vội vàng hỏi:

"Cô Lục, tổng giám đốc Tư đến giờ vẫn chưa kết hôn, hai người… liệu còn cơ hội không?"

Tôi ngẩn ra một lúc.

Thấy anh ta vẫn nhìn tôi chăm chú, tôi khẽ lắc đầu:

"Không có đâu."

"Tôi lỡ lời rồi, mong cô đừng để bụng." Anh ta thất vọng cúi đầu chào rồi rời đi. 

Loading...