Chương 2: Quá khứ chưa kể
Ánh nắng ban mai len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu vào căn phòng nhỏ bé, giản dị. Oanh thức giấc, vươn vai một cái rồi lật đật ngồi dậy. Nhìn ra ngoài, cô thấy Vy đang cặm cụi tưới cây trong vườn. Một ký ức xa xôi bỗng ùa về, khiến Oanh khẽ nhíu mày.
Năm năm về trước, Oanh chỉ là một cô gái tỉnh lẻ vừa chân ướt chân ráo lên thành phố học đại học. Cuộc sống sinh viên đầy khó khăn, Oanh phải làm đủ mọi việc từ gia sư, bán hàng online đến phục vụ quán cà phê để trang trải học phí và sinh hoạt. Trong một lần đi làm thêm, Oanh vô tình gặp Vy.
Vy lúc đó đã là một nhân viên văn phòng năng động và xinh đẹp. Thấy Oanh vất vả, Vy thường xuyên giúp đỡ cô. Vy cho Oanh những lời khuyên hữu ích về học tập và công việc, giới thiệu cho Oanh những mối làm thêm tốt hơn. Thậm chí, khi Oanh bị ốm, Vy còn đến tận phòng trọ chăm sóc, nấu cháo và mua thuốc cho cô.
"Oanh này, em học giỏi lại chăm chỉ, chắc chắn sẽ thành công thôi," Vy thường động viên Oanh. "Đừng nản lòng nhé, chị tin ở em."
Một ngày nọ, Vy hỏi Oanh: "Em đã có người yêu chưa?"
Oanh lắc đầu, giọng có chút buồn: "Em còn lo học với làm thêm, thời gian đâu mà yêu đương ạ."
Vy cười, vỗ vai Oanh: "Em cứ tập trung vào việc học đi. Chuyện tình cảm cứ để tùy duyên. Mà này, em thấy em trai chị thế nào? Minh ấy, nó cũng hiền lành, tốt bụng lắm."
Oanh đỏ mặt, lí nhí đáp: "Em... em chưa gặp anh Minh bao giờ ạ."
Vy bật cười: "Chưa gặp thì gặp thôi. Chị thấy hai đứa hợp nhau đấy. Để chị giới thiệu cho em nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/vet-nho-luong-tam/2.html.]
Và thế là, dưới sự mai mối của Vy, Oanh và Minh bắt đầu quen nhau. Minh là một chàng trai hiền lành, chân thật và rất mực yêu thương Oanh. Anh luôn quan tâm, chăm sóc Oanh hết lòng. Dần dần, Oanh cũng đáp lại tình cảm của Minh.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Oanh được Minh giới thiệu vào làm việc tại công ty gia đình. Với sự thông minh và nhanh nhẹn, Oanh nhanh chóng khẳng định được năng lực của mình. Cô được mọi người trong công ty quý mến và tin tưởng.
Khi tình yêu đủ lớn, Minh ngỏ lời cầu hôn Oanh. Oanh đã không ngần ngại gật đầu đồng ý. Cô biết rằng, lấy Minh là một quyết định đúng đắn. Minh sẽ là một người chồng tốt, một người cha tuyệt vời.
Trong đám cưới của Oanh và Minh, Vy là người vui mừng nhất. Cô ôm Oanh, chúc phúc cho em dâu: "Chị thật sự rất vui vì em đã tìm được hạnh phúc. Hãy luôn yêu thương và trân trọng Minh nhé."
Oanh ôm Vy thật chặt, giọng nghẹn ngào: "Em cảm ơn chị, Vy. Nếu không có chị, chắc chắn em sẽ không có ngày hôm nay."
Oanh thở dài, xua tan những ký ức xưa cũ. Cô đứng dậy, đi ra ngoài ban công. Nhìn Vy đang tưới cây, Oanh cảm thấy một chút áy náy trong lòng. Nhưng rồi, cô nhanh chóng gạt bỏ cảm xúc đó.
"Cuộc sống là một cuộc chiến. Ai không mạnh mẽ sẽ bị đào thải," Oanh tự nhủ. Cô không thể để quá khứ trói buộc mình. Cô phải tiến lên phía trước, giành lấy những gì mình muốn. Và để làm được điều đó, đôi khi cô phải hy sinh một vài thứ, thậm chí là cả tình cảm.
Oanh biết rằng, Vy là một người tốt. Nhưng sự tốt bụng và hiền lành của Vy lại là một trở ngại đối với cô. Vy quá lương thiện để có thể cạnh tranh với cô trong gia đình và trong công việc. Vì vậy, cô phải loại bỏ Vy, hoặc ít nhất là làm suy yếu vị thế của Vy trong gia đình.
"Đừng trách em, Vy. Em chỉ đang cố gắng bảo vệ hạnh phúc của mình thôi," Oanh thầm nghĩ. Cô quay vào nhà, bắt đầu lên kế hoạch cho những bước đi tiếp theo. Khuôn mặt cô vẫn nở nụ cười rạng rỡ, nhưng sâu thẳm bên trong, một con rắn độc đang dần thức giấc.
Từ ban công, Oanh nhìn xuống khu vườn, nơi Vy vẫn miệt mài chăm sóc những khóm hoa. Cô biết rằng, một cơn bão sắp ập đến khu vườn yên bình này. Và người khơi mào cho cơn bão ấy, không ai khác, chính là cô.