Trọng sinh giành lại yêu thương - 1
Cập nhật lúc: 2025-05-13 04:49:35
Lượt xem: 39
Chương 1: Búp Bê Trong Lồng Kính
Ánh nắng gay gắt của buổi trưa hè hắt qua khung cửa sổ lớn, chiếu thẳng vào chiếc bàn gỗ bóng loáng, nơi Hoàng Oanh đang ngồi tỉ mẩn tô vẽ móng tay. Tiếng nhạc pop Hàn Quốc xập xình vang lên từ chiếc loa bluetooth, át đi phần nào tiếng cãi vã the thé vọng ra từ phòng bếp. Hoàng Oanh nhíu mày, cố gắng phớt lờ, tập trung vào việc hoàn thiện lớp sơn bóng cuối cùng.
“Con bé Hoàng Anh lại làm cái trò gì đấy? Sao tôi nghe thấy tiếng mẹ quát ầm lên thế kia?”
Câu hỏi vu vơ của Hoàng Oanh hướng về phía người giúp việc đứng tuổi đang cặm cụi lau dọn gần đó. Bà Lan, người đã gắn bó với gia đình Hoàng được gần hai mươi năm, chỉ thở dài, lắc đầu.
“Cô Oanh đừng hỏi. Chuyện của cô Hoàng Anh… lúc nào mà chẳng ầm ĩ.”
Hoàng Oanh bĩu môi, không giấu vẻ khó chịu. “Thật là phiền phức. Lúc nào cũng gây chuyện để mọi người phải lo lắng. Không biết bao giờ chị ấy mới lớn được đây.”
Trong mắt Hoàng Oanh, chị gái mình, Hoàng Anh, luôn là một kẻ gây rối, một gánh nặng. Từ nhỏ đến lớn, Hoàng Anh luôn vụng về, chậm chạp, lại thêm cái tính bướng bỉnh, ngang ngạnh, khiến bố mẹ không ít lần phải đau đầu. Ngược lại, Hoàng Oanh xinh xắn, thông minh, lại biết cách cư xử, luôn là niềm tự hào của cả gia đình. Mọi người đều yêu quý, chiều chuộng Hoàng Oanh, còn Hoàng Anh… dường như chỉ là cái bóng mờ nhạt, vô hình trong gia đình này.
Tiếng cãi vã trong bếp ngày càng lớn, xen lẫn những tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng. Hoàng Oanh không thể ngồi yên được nữa. Cô đứng dậy, bước ra khỏi phòng, tiến về phía phòng bếp.
Vừa đến cửa bếp, cảnh tượng hỗn loạn đập vào mắt Hoàng Oanh. Mẹ cô, bà Lan Hương, đang đứng run rẩy, chỉ tay vào Hoàng Anh, mặt đỏ bừng vì giận dữ. Dưới sàn nhà, những mảnh vỡ của chiếc bình hoa cổ nằm ngổn ngang, nước b.ắ.n tung tóe. Hoàng Anh đứng im lặng, cúi gằm mặt, hai tay siết chặt.
“Mày có biết cái bình này bao nhiêu tiền không hả? Mày có biết tao phải vất vả thế nào mới mua được nó không? Đồ vô dụng! Sao mày không cẩn thận hơn hả?” Bà Lan Hương gào lên, giọng nói đầy tức giận.
Hoàng Anh vẫn im lặng, không nói một lời. Đôi vai gầy guộc của cô run lên khe khẽ.
Hoàng Oanh thở dài, bước vào bếp, nhẹ nhàng kéo tay mẹ. “Mẹ à, mẹ bình tĩnh đi. Chắc là chị Anh không cố ý đâu. Mẹ đừng giận nữa, kẻo lại mệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/trong-sinh-gianh-lai-yeu-thuong/1.html.]
Bà Lan Hương hít một hơi sâu, cố gắng kìm nén cơn giận. Ánh mắt bà dịu lại khi nhìn Hoàng Oanh. “Oanh của mẹ ngoan quá. Con lúc nào cũng hiểu chuyện.”
Rồi bà quay sang Hoàng Anh, giọng nói lại trở nên lạnh lùng. “Lần này tao bỏ qua cho mày. Mau dọn dẹp cái đống này đi. Nhớ là phải cẩn thận đấy, không tao đánh cho một trận.”
Hoàng Anh gật đầu, lặng lẽ cúi xuống nhặt những mảnh vỡ. Bàn tay cô run run, vài mảnh thủy tinh cứa vào tay, rướm máu.
Hoàng Oanh đứng nhìn chị gái mình, trong lòng không khỏi cảm thấy một chút áy náy. Nhưng rồi cô nhanh chóng xua tan cảm giác đó. Hoàng Anh luôn gây ra những chuyện như thế này, khiến cô phải đứng ra giải quyết. Nếu Hoàng Anh biết nghe lời hơn, cẩn thận hơn, thì đã không có chuyện gì xảy ra.
“Chị Anh, chị có sao không?” Hoàng Oanh hỏi, giọng nói đầy vẻ quan tâm.
Hoàng Anh lắc đầu, không nhìn Hoàng Oanh. “Không sao.”
“Để em giúp chị nhé.” Hoàng Oanh nói, nhưng cô không hề động tay. Cô chỉ đứng đó, nhìn Hoàng Anh lúi húi dọn dẹp.
Bà Lan Hương thở dài, vỗ vai Hoàng Oanh. “Thôi, con ra ngoài đi. Để chị con tự làm là được rồi. Con vào phòng nghỉ ngơi đi, đừng bận tâm đến chuyện này.”
Hoàng Oanh gật đầu, ngoan ngoãn rời khỏi phòng bếp. Cô quay trở lại phòng mình, đóng sầm cửa lại. Tiếng nhạc pop lại vang lên, át đi những âm thanh hỗn tạp từ bên ngoài.
Hoàng Oanh ngồi xuống bàn, nhìn vào gương. Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng mịn, đôi mắt to tròn, tất cả đều hoàn hảo. Cô hài lòng với vẻ ngoài của mình. Cô biết rằng, với vẻ ngoài này, cô có thể có được mọi thứ mình muốn.
Cô với lấy chiếc điện thoại, lướt qua những tin nhắn, những lời mời đi chơi, những lời khen ngợi. Cô mỉm cười, cảm thấy cuộc sống của mình thật tuyệt vời.
Hoàng Oanh là một búp bê xinh đẹp, được đặt trong một chiếc lồng kính sang trọng. Cô được yêu thương, được chiều chuộng, được bảo vệ khỏi mọi khó khăn, thử thách. Nhưng cô không hề biết rằng, bên ngoài chiếc lồng kính đó, có một người đang gồng mình gánh chịu tất cả, để cô có thể sống một cuộc đời an nhàn, hạnh phúc. Và người đó, chính là chị gái của cô, Hoàng Anh.