Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 29:hoàn
Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:22:54
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối làng
Bởi vì hôm nay quá bận rộn, Giang Lâm Lang lúc mới chợt nhớ thỏi cao dưỡng nhan mà nàng chế tạo tối qua vẫn đưa cho bà cô (bà bà) và hai tiểu nha .
Dương Sơ Tuyết vui vẻ nhận lấy mỹ nhan cao, đến cong cả khóe mắt, đuôi mắt những nếp nhăn. Dù là mỹ nhân đến cũng thể chống sự bào mòn của năm tháng. Nương của Diệp Lâm Thiên cũng là một cực kỳ xinh , dù ở độ tuổi ngoài ba mươi, cốt cách vẫn mỹ, nếu thì thể sinh một nam nhi khí chất phi phàm, phong thái tuấn lãng như Diệp Lâm Thiên chứ?
Người phụ nữ nào mà chẳng yêu cái ? Dù nhi tử hơn hai mươi tuổi , Dương Sơ Tuyết vẫn kéo bàn tay nhỏ bé của Giang Lâm Lang, vỗ vỗ: "Lang nhi, đa tạ con, thích thứ ."
"Bà cô, thứ cứ việc dùng , đừng tiết kiệm. Dùng hết con sẽ thêm nhiều nữa. Còn một cái nữa cho Thu Nhi."
Thu Nhi bên cạnh, trong mắt lộ vẻ vui mừng: "Tiểu thư, cũng ?"
"Đó là lẽ dĩ nhiên. Đảm bảo khi ngươi dùng xong, làn da sẽ trắng mịn màng."
Thu Nhi sốt ruột mở , hít một thật mạnh, một mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ: "Đa tạ tiểu thư."
"Đừng khách sáo."
Thấy những khác đều , Hoa Ảnh động lòng, mong ngóng Giang Lâm Lang.
Giang Lâm Lang cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của nàng , tiếng trong trẻo vang lên: "Yên tâm , ngươi cũng ."
Gà Mái Leo Núi
Hoa Ảnh nhận lấy: "Oa, đa tạ tiểu thư."
Diệp Lâm Thiên ở trong phòng thấy tiếng vui vẻ của nàng, khóe môi khẽ cong lên, chỉ mong nàng cả đời đều vui vẻ như . Chàng khuôn mặt nàng khi mỉm sẽ trông như thế nào.
Hai tiểu nha cất cao dưỡng nhan , tiếp tục rửa bát.
Sau đó, Giang Lâm Lang đến ngoài phòng Diệp Lâm Thiên, gõ gõ cánh cửa gỗ cũ nát.
Diệp Lâm Thiên là nàng đến. Sống chung lâu, từ tiếng bước chân là thể là nàng. Bước chân nàng trầm mà nhẹ nhàng.
Môi mỏng khẽ nhếch: "Vào ."
Giang Lâm Lang đẩy cửa bước : "Diệp Lâm Thiên, đến xem chân và mắt cho ngươi."
Diệp Lâm Thiên đoán ý đồ của nàng, hề bất ngờ: "Ừm, . Đoạn thời gian vất vả cho nàng ."
Giang Lâm Lang khẽ : "Có nhiều ở đây như , vất vả. Ta mới là nhàn rỗi nhất."
Diệp Lâm Thiên khẽ gật đầu.
Nhẹ nhàng vén tấm vải đen che mắt , lập tức một đôi mắt phượng cực kỳ hiện mắt. Đôi mắt dường như thể đoạt hồn , dù chỉ khoác áo vải thô cũng thể che giấu khí chất tôn quý toát từ nội tâm .
Nếu trị khỏi đôi mắt và đôi chân, sẽ tuấn tú đến mức nào nữa. Đột nhiên trái tim Giang Lâm Lang lỡ mất nửa nhịp.
Sau đó Giang Lâm Lang : "Diệp Lâm Thiên, ngươi lên giường ."
Nàng lấy một máy quét nhỏ từ gian, bắt đầu quét lên Diệp Lâm Thiên đang giường.
Quét xong đáp án, nàng ném thiết gian: "Diệp Lâm Thiên, đôi mắt ngươi mù là do đây ở chiến trường đầu trọng thương, dẫn đến khí huyết đình trệ, công năng tạng phủ thất điều. May mắn chỉ là thương ở mức độ trung bình, thể chữa khỏi."
Khóe môi Diệp Lâm Thiên từ từ nhếch lên, giọng trầm thấp khàn khàn: "Lang nhi, đa tạ."
Giang Lâm Lang giật với cách xưng hô . Đây là đầu tiên tên gọi nàng như , cảm thấy chút quen: "Hắc hắc, khách khí."
"Sau gọi nàng là Lang nhi, ?"
Giang Lâm Lang nghĩ ngợi một chút, nương và bà cô đều gọi nàng như , cũng gì : "Ừm, ."
Giang Lâm Lang tiếp tục : "Hai chân ngươi từng trúng tiễn độc, độc tố nhanh chóng lan khắp chân ngươi, đó cơ bắp hoại tử, thần kinh tổn thương dẫn đến hai chân ngươi tàn phế. Chắc hẳn năm xưa y giả y thuật cao minh nhanh chóng ngăn chặn độc tố của ngươi, để nó lan đến ngũ tạng lục phủ, nếu thì tính mạng ngươi sớm còn ."
Diệp Lâm Thiên lúc cũng vô cùng kinh ngạc với y thuật của nàng. Chỉ qua một chút mà phân tích thấu đáo đến . Chàng từng kể cho nàng những chuyện , cả chuyện trúng tiễn độc, chuyện cốc chủ thần y cứu, còn những gì nàng về hoại tử cơ bắp, hiểu, lẽ chỉ những y thuật cao minh mới hiểu .
Nhanh chóng che giấu sự kinh ngạc trong đáy mắt, ngữ khí bình thản: "Có thể chữa khỏi ?"
"Có thể chữa. Cứ điều trị cùng lúc, chỉ là cần phẫu thuật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-29hoan.html.]
"Phẫu thuật?" Chàng khó hiểu, đây là thứ gì?
Giang Lâm Lang đây là ở thời cổ đại, phẫu thuật là gì, bèn giải thích: "Chính là dùng d.a.o mổ, rạch mắt và hai chân ngươi , cắt bỏ phần hoại tử, lấy khối m.á.u tụ trong não ."
Điều thật kinh thế hãi tục, chút rùng rợn, nhưng nàng một cách vân đạm phong khinh, cứ như đây là chuyện thường tình. Lúc , y càng khẳng định nữ tử mắt Giang Lâm Lang thật sự.
Thấy y ngẩn , Giang Lâm Lang cũng cảm thấy những điều với cổ đại thật là chuyện hoang đường, thậm chí còn thể xem là kẻ điên, bởi vì thời đại cổ xưa phát triển đến mức đó.
“Chàng tin ?”
“Ta tự nhiên tin tưởng,”
“Sớm nhất cũng mất một tháng mới thể hồi phục, còn cần tập luyện phục hồi chức năng, đêm mai sẽ bắt đầu phẫu thuật.”
Trong mắt Diệp Lâm Thiên lóe lên vẻ kinh ngạc, ngờ nhanh đến , nhưng y cũng nhanh chóng hồi phục, “Ừm, .”
“Chuyện xác định thể , sẽ cho mẫu và bà mẫu .”
“Ừm, .”
Giang Lâm Lang xoay bước . Trong gian của nàng đủ loại t.h.u.ố.c Tây và t.h.u.ố.c Bắc. Tối nay nàng gian chuẩn d.ư.ợ.c liệu, dù thời gian trong gian trôi chậm, chuẩn những thứ cũng đủ .
Sau đó Giang Lâm Lang gọi Bạch Sơ Vy và Huệ Thái phi đến, cả hai đều hiểu chuyện gì.
“Hiện tại một chuyện trọng đại .”
Mấy đều nghiêm túc lắng .
Giang Lâm Lang bỗng nhiên chút buồn , “Đó là đêm mai sẽ bắt đầu trị liệu mắt và đôi chân cho Diệp Lâm Thiên.”
Tin tức chấn động nổ tung trong tâm trí Huệ Thái phi, khiến nàng thể bình tĩnh , chẳng lẽ nàng đang mơ?
Bạch Sơ Vy tự nhiên cũng mừng cho tế tử của thể hồi phục, cũng tin tưởng y thuật của nữ nhi , nàng kéo tay Huệ Thái phi vẫn còn đang chấn động.
Huệ Thái phi định thần , vành mắt đỏ hoe, run rẩy cả , “Lâm… Lâm Lang, chuyện thể đùa giỡn , đây là thật ?”
Giang Lâm Lang Huệ Thái phi với ánh mắt kiên định, “Bà mẫu, tuyệt đối sẽ lấy chuyện đùa giỡn, chắc chắn sẽ . Xin bà hãy tin , Diệp Lâm Thiên tin .”
Nước mắt Huệ Thái phi tuôn rơi, nàng che mặt nức nở, “Ta… … thật ngờ còn ngày , thực sự quá vui mừng . Trước khi lưu đày, từng nghĩ sẽ cùng Thiên nhi sống hết quãng đời còn trong Vương phủ. Sau khi lưu đày, nghĩ nếu Thiên nhi cả đời thể khỏe , chúng sẽ mãi mãi ở đây sinh sống. Không ngờ Thiên nhi còn thể thấy, còn thể dậy.”
Bạch Sơ Vy thấy Huệ Thái phi như , khỏi đỏ vành mắt, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, “Được , chuyện là một chuyện đáng mừng, đừng nữa, lát nữa mắt sẽ đau đấy.”
“Ta chỉ là quá vui mừng thôi, Lâm Lang, thật sự cảm tạ con. Ta và Thiên nhi thể gặp con, thật kiếp tạo phúc đức gì.”
Huệ Thái phi nín , hai mắt sưng đỏ như quả óc chó.
Hoa Ảnh và Thu Nhi cũng một bên khẽ nức nở, Chiến Vương điện hạ thể hồi phục, thật quá .
Giang Lâm Lang , “Bà mẫu, đừng khách khí, đây là những gì nên .”
Tình hình bên ngoài, Diệp Lâm Thiên trong phòng cũng rõ mồn một, khỏi đỏ vành mắt. Mẫu những năm nay vì chuyện của y mà hao tâm tổn sức, lo lắng yên, trong lòng y cũng tự trách.
Huệ Thái phi nhét hai tờ ngân phiếu tay nàng, khàn giọng , “Lâm Lang, trị bệnh cho Thiên nhi thể thiếu t.h.u.ố.c thang, tiền con cứ cầm lấy. Nếu đủ, cứ tìm mà lấy thêm.”
Giang Lâm Lang khẽ nhướng mày, đây là hai ngàn lượng bạc, nhiều như , bà mẫu rốt cuộc cất giấu bao nhiêu đây?
Tuy trong gian đủ d.ư.ợ.c liệu, nhưng Giang Lâm Lang cũng khách khí, cất ngân phiếu . Hiện giờ nơi cần dùng tiền còn nhiều.
Đêm tối buông xuống, Giang Lâm Lang lấy cớ phòng Diệp Lâm Thiên kiểm tra vết thương thật kỹ, xoay khỏi phòng.
Bạch Sơ Vy cũng đồng ý, cho rằng thành , là vợ chồng thì đương nhiên nên ở chung một phòng.
Giang Lâm Lang nhẹ nhàng rón rén về phía nhà xí. Nàng sợ Thanh Minh và Lưu Vân thấy đột nhiên biến mất, phát hiện chuyện gian, nàng thành công tránh khả năng trong đêm của hai họ.
Thấy bốn phía yên tĩnh, đêm đen như mực, nàng chớp thời cơ lách gian, bắt đầu điều chế d.ư.ợ.c liệu và t.h.u.ố.c viên.