Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, chép hình thức khi cho phép.
Vì hề chuẩn , nên khi hắt nước, tất nhiên Hạ Trì Uyển chút sức chống đỡ nào.
Ban đầu Hạ Trì Uyển còn nha tên là Thanh Tâm vấn đề, tưởng rằng cái hắt nước chỉ là vô tình mà thôi.
Tệ ở chỗ nha tên Thanh Tâm quá ham thành công, nôn nóng diễn trò “tỷ tình thâm” mặt nàng, mong nhờ mà lọt mắt nàng.
Chính bởi biểu hiện của Thanh Tâm, khiến Hạ Trì Uyển liếc Thanh Linh nhiều hơn vài .
Phải rằng, trong tình huống thế , dám gánh lấy cơn giận của chủ tử để cầu tình cho khác, nô tài như thật sự nhiều.
Người khác lẽ sẽ trực tiếp cảm động sự nghĩa khí của Thanh Tâm, nhưng Hạ Trì Uyển ngược , nàng nghĩ chăng Thanh Linh chỗ nào xuất chúng, mới thể khiến nàng một tỷ thấu hiểu như thế.
Ai ngờ, chỉ một cái , Hạ Trì Uyển liền phát hiện, Thanh Linh đang quỳ với khuôn mặt trắng bệch, nghiêng lệch.
Hạ Trì Uyển kỹ, thấy một chân của Thanh Linh đang ở tư thế chút kỳ quặc, suy nghĩ một chút liền hiểu nguyên do.
Ắt hẳn là cố tình ngáng chân, khiến Thanh Linh trẹo chân, tất nhiên là đau đớn.
Bên Thanh Linh chỉ mỗi một Thanh Tâm, thì hạ ngáng cũng chỉ một đáp án mà thôi.
…
“Nhị , đến .”
Hạ Trì Uyển liền bước nhanh hơn, khi đến đại sảnh, các di nương, tiểu thư khác đều mặt đầy đủ, chỉ còn nàng là đến muộn nhất.
“Để đợi lâu .”
Hạ Trì Uyển tiên mở lời xin , đó hành lễ với di bà.
“Lúc khỏi cửa Uyển Nhi nha hắt cho một nước nên y phục mới, vì thế mới đến trễ, khiến di bà chờ, là của Uyển Nhi, Uyển Nhi xin nhận tội với dìibà ở đây.”
Lão Hầu gia phu nhân thấy thở của Hạ Trì Uyển gấp, rõ ràng là nàng vội vàng chạy tới, trong lòng vốn một tia khó chịu cũng tiêu bớt vài phần.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Lại thấy Hạ Trì Uyển quả thật mặc một bộ y phục khác, nghĩ rằng sự việc chắc cũng đúng như nàng , tám chín phần là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-232-tai-nghe-chua-chac-da-dung-7.html.]
Đã chỉ là ngoài ý , lão Hầu gia phu nhân tự nhiên cũng tiện trách cứ thêm.
“Đứa nhỏ cũng thật là, chẳng qua chỉ chậm nửa chén , gấp gáp thế .”
Lão Hầu gia phu nhân bước đến gần bên Hạ Trì Uyển, kéo tay nàng.
Nào ngờ, mới tiến gần, lão Hầu gia phu nhân ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng.
Mùi hương đối với khác mà thì dễ chịu, nhưng lọt mũi lão Hầu gia phu nhân, sắc mặt liền biến đổi.
Hạ Trì Uyển vẫn bình thản bên cạnh, mỉm hỏi lão Hầu gia phu nhân:
“Di bà, bộ y phục của Uyển nhi ?”
Sắc mặt lão Hầu gia phu nhân thoáng âm trầm, ở ngay bờ vực trở mặt.
“Chỉ là hôm nay thật lạ, y phục mang theo chút mùi hương. hương vị , so với bộ hương y mà thứ tỷ mặc hôm Bách Hoa thưởng thơ, thì vẫn thể nào sánh bằng.”
Ánh mắt lão Hầu gia phu nhân lóe lên một cái.
“Ắt hẳn là bình thường Uyển nha đầu mang nhiều túi hương, nên y phục cũng nhiễm mùi thơm.”
Hạ Trì Uyển mỉm :
“Di bà chớ Uyển Nhi, Uyển Nhi vốn thích túi hương, cũng thích hương liệu.”
“Thì là .”
Lão Hầu gia phu nhân gật đầu, sắc mặt so với dễ chịu hơn nhiều.
Một bên, Quế ma ma vẫn luôn chú ý đến lão Hầu gia phu nhân, thấy bà khẽ động mũi, lập tức lấy một túi hương đưa cho bà.
Lão Hầu gia phu nhân nhận lấy, đích buộc thắt lưng của Hạ Trì Uyển.
“Con tuy thích, nhưng bình thường thỉnh thoảng đeo một cái cũng . Hôm nay thì đừng tháo xuống nữa.”
----------
Vốn định theo lịch, nhưng ad tính bằng trường tính :)))
Thôi thì cố gắng chương nào chương nấy :)))