Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 14. Câu chuyện bi kịch - Lấy một người mà mình không yêu

Cập nhật lúc: 2025-04-07 06:16:20
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi tới đây trả lời thay cho vợ tôi. Tôi không phải người mà em ấy yêu.

Em muốn tìm người tâm đầu ý hợp, mà tôi lại chỉ là một trong những sự lựa chọn tạm bợ để em kết hôn mà thôi.

Con người tôi vốn tính thật thà, học vấn cũng không cao, tốt nghiệp trường trung cấp, công việc hiện tại cũng chỉ làm công nhân dây chuyền sản xuất trong nhà máy. Các mối quan hệ của tôi rất hạn hẹp, cuộc sống cũng vô cùng đơn điệu, từ nhỏ cũng chưa từng có quan hệ qua lại với con gái bao giờ . Em ấy là mối tình đầu của tôi, là do xem mắt mà quen biết, em kém tôi một tuổi, tốt nghiệp trường đại học chính quy. Tôi cũng tự biết rằng bản thân mình EQ thấp, không biết nịnh cho con gái vui vẻ.

Hồi mới yêu nhau, mỗi tuần chúng tôi hẹn hò nhau hai lần, hồi đó tôi vẫn chưa cảm thấy rằng em ấy ít nói, hơn nữa mỗi lần đều là em tìm đề tài nói chuyện. Thế nhưng dần dần em nhận ra, tôi chẳng cách nào tiếp chuyện với những đề tài ấy, rất nhiều thứ em nói, tôi hoàn toàn không hiểu. Tôi chỉ biết ừ ừ được được rồi gật gật đầu, tôi hoàn toàn có thể cảm nhận được sự mất kiên nhẫn của em. Thế nhưng em cũng nghĩ cho lòng tự tôn của tôi, trước giờ chưa từng nói mấy câu kiểu như “Cái này mà anh cũng không hiểu, cái này mà anh cũng không biết à”. Thấy tôi không cách nào tiếp chuyện, em sẽ không nói nữa. Cứ dần dần như thế, dường như em chẳng có gì để nói với tôi nữa cả. Thông thường sau khi chúng tôi cùng nhau ăn cơm, em ấy nghịch điện thoại, tôi cũng nghịch điện thoại, mỗi lần ở bên nhau đều là trầm mặc.

Về sau tôi đã thử học cách lãng mạn, tôi nói tôi nhớ em, tôi yêu em, gọi em là bảo bối, mà em thì rep lại vô cùng thờ ơ lạnh nhạt. Em thường rep 1 icon cười, hoặc nhiều nhất cũng chỉ là ha ha ha. Tôi thấy hơi ngượng, cảm giác cứ như thể tôi đang cố tình tán tỉnh, còn em thì đang cố gắng chịu đựng. Trong wechat tôi đặt em lên đầu tiên, đổi tên em thành little baby. Có lần em vô tình nhìn thấy, em hơi ngạc nhiên rồi nói rằng, thật không ngờ anh còn biết chút tiếng Anh cơ đấy. Khi cùng nhau đi mua sắm, em ấy trước giờ đều không ngoái lại nhìn tôi, cũng chưa bao giờ hỏi tôi xem chiếc váy này có đẹp hay không, cũng chẳng mè nheo đòi ăn này nọ.

Lúc vừa mới xem mắt, em nói em không trưởng thành cho lắm, em thích làm nũng, thích bám lấy người yêu, thi thoảng sẽ giận hờn vô cớ. Tôi nói rằng tôi cũng thích kiểu người yêu luôn quấn lấy tôi. Tôi cảm thấy ngày hôm đó em vô cùng đáng yêu, mỉm cười một cách rất ngọt ngào. Giận hờn vô cớ thì con gái ai chẳng vậy, tôi có thể bao dung. Đến tận bây giờ, tôi vẫn còn hoài niệm lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Đến tận bây giờ, mỗi khi về nhà nhìn thấy em, tôi chỉ hy vọng em cười với tôi một lần, cười giống như lần đầu tiên mà chúng tôi gặp mặt. Thế nhưng, hoàn toàn không có. Em không yêu tôi, em sẽ không ở trước mặt tôi mà thể hiện ra con người chân thật nhất của em. Em không cãi cọ, cũng chẳng ồn ào. Em không bắt lỗi, cũng chẳng bao giờ kiểm tra điện thoại của tôi. Em cũng chưa bao giờ ở trước mặt tôi mà khóc, mặc dù tôi biết, em chẳng phải một cô gái quá kiên cường. Em ấy không yêu tôi, vậy nên em rất hiếm khi chủ động quan tâm tôi.

Chúng tôi yêu nhau 1 năm thì kết hôn, vào ngày cưới, em tỏ rõ sự mệt mỏi, thi thoảng em gắng nặn ra một nụ cười, miễn cưỡng đè nén nét u sầu. So với quan khách xung quanh đang hò reo vui vẻ, dáng vẻ em có phần không phù hợp. Dường như em không quan tâm hôm nay mình có xinh đẹp hay không, cũng không quan tâm hôm nay mình có phải là nhân vật chính. Vào lúc bố em đặt tay em vào tay tôi, rõ ràng có thể nhìn ra, em nắm chặt tay bố một lúc, dường như không muốn buông ra, không muốn nắm lấy tay tôi. Khi người chủ trì vẫn còn đang nói, ánh mắt em đột nhiên dừng lại tại 1 điểm, ngây người khoảng 3-4 giây, rồi bỗng chốc nước mắt lăn dài. Mấy giây sau em định thần lại, nở ra một nụ cười gượng, cười như không cười.

Về việc người mà em nhìn là ai, tôi chưa từng hỏi. Ở bên nhau lâu như vậy, tôi cũng chưa từng truy hỏi về quá khứ của em, dù sao thì ngày tháng bên nhau cũng là chuyện tương lai. Nhưng tôi thực sự vẫn có cảm giác khó chịu ở trong lòng, có lẽ yêu là ích kỉ.

Sau khi kết hôn thì em sống ở nhà tôi, việc em không yêu tôi thể hiện ra càng ngày càng rõ.

Em không quan tâm tôi mấy giờ tan làm, cũng không quan tâm sau khi tan làm tôi đã làm gì.

Em không muốn quản lý tiền của tôi, em nói trong nhà có chuyện gì cần chi trả thì tôi chi trả là được rồi.

Em nói chuyện với tôi dường như càng ngày càng mất kiên nhẫn, nếu có thể nói hai từ thì tuyệt đối sẽ không nói hai câu.

Khi tôi bảo em nói yêu tôi, tôi còn chưa nói hết câu, em đã quẳng cho tôi 2 từ “Yêu anh”, mặt không chút biểu cảm, tim chẳng chút rung động, dường như tâm trí còn không ở nơi đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/14-cau-chuyen-bi-kich-lay-mot-nguoi-ma-minh-khong-yeu.html.]

Em ấy nói chuyện với mẹ tôi có khi thái độ còn tốt hơn đối với tôi, ít nhất thì còn cười.

Phần lớn thời gian em không cho tôi đụng vào người, thực ra tôi có ham muốn cao, mà em thì lại chưa từng chủ động đòi hỏi. Mỗi lần ân ái, em như một khúc gỗ. Tôi vốn tưởng em bị lãnh cảm tình dục, cho đến 1 ngày tôi phát hiện trong tủ của em có 1 chiếc sextoy.

Em ấy thậm chí, lười cãi nhau với tôi.

Điều này thật đáng sợ, em thậm chí không muốn thay đổi bất kì điều gì vì tôi cả.

Có 1 lần khi tôi đang ở công ty, em ấy nhắn tin nói rằng nếu hôm nay tan làm xong không có việc gì thì về nhà sớm chút, có bạn thân của em tới chơi, em sẽ đích thân xuống bếp. Tối nay bạn thân sẽ ngủ lại ở nhà tôi 1 đêm, tôi chỉ đành ấm ức ngủ sofa vậy.

Nghe em nói sẽ nấu cơm, tôi vui mừng khôn xiết, xin sếp cho về sớm. Về đến nhà, thấy em đeo tạp dề bận bịu trong bếp, tôi phấn khởi lắm. Trước giờ em chưa từng nấu cơm cho tôi lần nào cả. Ngày hôm đó tâm trạng em tốt hơn nhiều, em và bạn thân như chim sẻ ríu rít. Tôi cứ ngỡ, nhìn thấy em cười vui thì mình cũng sẽ vui theo. Ấy vậy nhưng, ngày hôm đó lại là ngày đau lòng nhất.

Bởi vì tôi trước giờ chưa từng thấy em vui vẻ như thế.

Thì ra em là một người hướng ngoại, chỉ là em không muốn cùng tôi nói cười.

Thì ra em là một người thích nhõng nhẽo, chỉ là em không thích dở tính trẻ con ra với tôi.

Thì ra em cũng là một người có ham muốn tình dục, chỉ là đối với tôi thì không có hứng.

Thì ra em cũng là một người nói nhiều, chỉ là em không muốn cùng tôi nói chuyện.

Gả cho một người đàn ông mà mình không yêu là cảm giác ntn, tôi nghĩ, có lẽ em còn bị giày vò dằn vặt nhiều hơn tôi.

Tôi vốn sợ một ngày em sẽ rời xa tôi, nhưng sau tối hôm đó, tôi nghĩ, nếu có một ngày em rời xa, tôi cũng sẽ không trách cứ.

Ngân hà lấp lánh

Tôi hi vọng em sống tốt.

Loading...