Sau màn vạch mặt Tô Mỹ trước báo giới, Tô Dung tập trung vào Liễu Phương, người mẹ kế luôn tỏ ra hiền lành nhưng ẩn sau nụ cười là cả một bầu trời mưu mô. Cô biết rằng Liễu Phương không chỉ là đồng phạm mà còn là kẻ chủ mưu, người đã âm thầm thao túng mọi chuyện để đẩy cô vào viện tâm thần.
Tô Dung bắt đầu lần theo những dấu vết cũ, tìm kiếm bằng chứng về vai trò của Liễu Phương trong việc hối lộ bác sĩ tâm thần. Cô thuê thám tử tư để theo dõi Liễu Phương, thu thập thông tin về những mối quan hệ mờ ám của bà ta.
Cuộc điều tra diễn ra vô cùng khó khăn. Liễu Phương là một người đàn bà xảo quyệt và kín tiếng. Bà ta luôn cẩn trọng trong mọi hành động và không để lại bất kỳ dấu vết nào. Nhưng Tô Dung không nản lòng. Cô tin rằng, dù có che giấu kỹ đến đâu, kẻ ác cũng sẽ để lộ sơ hở.
Sau nhiều tuần theo dõi, thám tử tư đã thu thập được những thông tin quan trọng. Họ phát hiện ra rằng Liễu Phương đã bí mật chuyển một khoản tiền lớn vào tài khoản của bác sĩ Trần, người trực tiếp điều trị cho Tô Dung trong viện tâm thần. Họ cũng thu thập được những đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa Liễu Phương và bác sĩ Trần, trong đó Liễu Phương yêu cầu bác sĩ Trần kê những loại thuốc an thần mạnh cho Tô Dung, khiến cô mất trí nhớ và không thể tự bảo vệ mình.
Tô Dung không khỏi rùng mình khi nghe những đoạn ghi âm này. Cô không thể tin được rằng người phụ nữ mà cô từng gọi là mẹ lại có thể nhẫn tâm đến như vậy.
Cô quyết định tung ra những bằng chứng này để vạch trần bộ mặt thật của Liễu Phương trước công chúng. Cô liên hệ với một tờ báo điều tra uy tín và cung cấp cho họ những thông tin mà cô có được.
Sáng hôm sau, một bài báo gây chấn động được đăng tải trên trang nhất của tờ báo. Bài báo tiết lộ về việc Liễu Phương đã hối lộ bác sĩ tâm thần để đưa Tô Dung vào viện trái phép. Bài báo cũng đăng tải những đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa Liễu Phương và bác sĩ Trần, khiến dư luận phẫn nộ.
Mọi người bàn tán, chỉ trích Liễu Phương thậm tệ. Họ không thể tin được rằng một người phụ nữ có vẻ ngoài hiền lành và đạo đức lại có thể làm ra những chuyện tàn ác như vậy.
Tô Phát tức giận đến tím mặt khi đọc bài báo. Ông ta triệu tập Liễu Phương đến chất vấn.
"Cô giải thích thế nào về những chuyện này?" Ông ta gầm lên. "Có phải cô đã hối lộ bác sĩ Trần để đưa Tô Dung vào viện không?"
Liễu Phương khóc lóc, chối tội. "Ông đừng tin những lời vu khống đó. Tôi không làm gì cả."
"Cô còn chối cãi sao?" Tô Phát quát lớn. "Tôi đã đọc những đoạn ghi âm rồi. Cô không thể trốn thoát được đâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/toi-khong-con-la-con-gai-ngoan-cua-nha-cac-nguoi/5.html.]
Liễu Phương biết rằng mình đã bị lộ tẩy. Bà ta quỳ xuống, ôm lấy chân Tô Phát và cầu xin ông ta tha thứ.
"Tôi xin ông. Tôi làm tất cả chỉ vì muốn tốt cho gia đình chúng ta. Tô Dung quá thông minh và sắc sảo. Cô ta sẽ cản trở Tô Mỹ thừa kế công ty. Tôi không còn cách nào khác."
Tô Phát đẩy Liễu Phương ra. Ông ta nhìn bà ta bằng ánh mắt khinh bỉ và ghê tởm.
"Cô là một người đàn bà độc ác và tàn nhẫn." Ông ta nói. "Tôi không thể tin được rằng tôi đã chung sống với cô bao nhiêu năm qua."
Tô Phát gọi điện cho luật sư và yêu cầu ông ta chuẩn bị thủ tục ly hôn. Ông ta quyết định sẽ ly hôn với Liễu Phương và giao bà ta cho pháp luật xử lý.
Trong khi đó, cơ quan điều tra đã vào cuộc. Họ tiến hành khám xét nhà của Liễu Phương và thu thập được nhiều bằng chứng quan trọng. Họ cũng triệu tập bác sĩ Trần đến để lấy lời khai.
Dưới áp lực của cơ quan điều tra, bác sĩ Trần đã thú nhận tất cả. Ông ta khai rằng Liễu Phương đã hối lộ ông ta một khoản tiền lớn để ông ta kê những loại thuốc an thần mạnh cho Tô Dung và chẩn đoán cô bị rối loạn tâm thần.
Liễu Phương bị bắt giữ và tạm giam để điều tra. Bà ta phải đối mặt với tội danh hối lộ, vu khống và cố ý gây thương tích cho người khác.
Tô Dung đã thành công trong việc vạch trần bộ mặt thật của Liễu Phương và đưa bà ta ra trước pháp luật. Nhưng cô không hề cảm thấy vui mừng hay hả hê. Cô chỉ cảm thấy trống rỗng và cô đơn. Gia đình cô đã tan nát. Tất cả những người thân yêu của cô đều đã phản bội cô.
Nhưng cô không cho phép mình gục ngã. Cô biết rằng cô phải mạnh mẽ hơn nữa để đối phó với những thử thách phía trước. Cô phải tiếp tục chiến đấu để lấy lại công bằng cho bản thân và cho mẹ cô, người đã khuất.
Đêm đó, Tô Dung đứng trước cửa sổ, nhìn ra thành phố lung linh ánh đèn. Cô hít một hơi thật sâu và tự nhủ: "Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu. Tôi sẽ không dừng lại cho đến khi trả được hết tất cả những ân oán."