Tiên Tâm Vô Đạo - 1
Cập nhật lúc: 2025-05-06 02:57:28
Lượt xem: 17
Tiếng rao lanh lảnh xé toạc màn sương sớm ẩm ướt, len lỏi qua những mái nhà lụp xụp của trấn nhỏ An Bình. “Giấy đây! Giấy viết chữ, giấy gói hàng, giấy lau bàn! Ai mua giấy đây!” Ngụy Kha vừa đẩy chiếc xe cút kít cũ kỹ, vừa cất tiếng rao quen thuộc, thanh âm đều đều như tiếng chuông chùa gõ chậm.
An Bình trấn là một nơi buồn tẻ. Nằm lọt thỏm giữa những ngọn đồi trọc lốc và cánh đồng lúa xác xơ, nơi này chẳng có gì đặc biệt ngoài sự bình lặng đến phát ngán. Ngụy Kha cũng chẳng có gì đặc biệt. Hắn là một gã bán giấy dạo bình thường đến mức người ta có thể dễ dàng lướt qua mà không để lại bất kỳ ấn tượng nào. Gương mặt hắn rám nắng, gầy gò, đôi mắt đen láy luôn ánh lên vẻ mệt mỏi. Quần áo hắn sờn rách, vá chằng vá đụp. Cuộc sống của hắn cứ thế trôi qua, ngày này qua ngày khác, như một dòng nước tù đọng.
Hôm nay cũng không khác gì mọi ngày. Ngụy Kha dừng xe trước một quán trà nhỏ ọp ẹp, nơi mấy lão nông quen mặt thường tụ tập để g.i.ế.c thời gian.
“Này, Kha nhi! Hôm nay có giấy mới không?” Lão Trương nhả một ngụm nước trà đặc quánh xuống đất, giọng khàn khàn hỏi.
Ngụy Kha cười trừ, lắc đầu: “Vẫn là giấy cũ thôi lão Trương. Đợt này mưa nhiều, đường xá khó đi, tôi chưa lên núi lấy giấy mới được.”
“Haizz, cái thằng này! Làm ăn chán chết!” Lão Trương vỗ đùi kêu ca, nhưng vẫn lôi ra mấy đồng tiền đồng gỉ sét mua vài tờ giấy gói thuốc lào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/tien-tam-vo-dao/1.html.]
Ngụy Kha tiếp tục đẩy xe đi. Hắn đi qua một con hẻm nhỏ tối tăm, nơi gã đồ tể béo ú đang mài con d.a.o sáng loáng. Hắn đi qua một cửa hàng tạp hóa, nơi bà chủ béo tốt đang cằn nhằn về giá cả leo thang. Hắn đi qua một ngôi miếu đổ nát, nơi một ông thầy bói mù đang lẩm bẩm những lời tiên tri vô nghĩa.
Cuộc sống ở An Bình trấn cứ thế diễn ra, chậm rãi và nhàm chán. Nhưng hôm nay, sự bình lặng ấy đã bị phá vỡ.
Một tiếng nổ lớn vang lên, xé tan bầu không khí tĩnh mịch. Ngụy Kha giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh. Đó là một khoảng đất trống ở ngoại ô trấn, nơi thường được dùng làm bãi tập võ cho đám thanh niên.
Khói bụi mù mịt bốc lên, che khuất tầm nhìn. Tiếng la hét, tiếng chửi rủa vang vọng. Ngụy Kha tò mò tiến lại gần.
Khi khói bụi tan đi, hắn nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Mặt đất bị cày nát, tạo thành một cái hố sâu hoắm. Mấy thanh niên trẻ tuổi nằm la liệt, người thì bất tỉnh, người thì ôm tay ôm chân rên rỉ. Ở giữa cái hố, một người đàn ông mặc đạo bào đang quỳ gối, run rẩy như cầy sấy. Khuôn mặt hắn tái mét, mồ hôi nhễ nhại.