Sau chiến thắng vĩ đại trước thế lực tà phái, Lâm Mặc Nguyệt cùng Thẩm Hàn trở thành những anh hùng được cả giới tu tiên ngưỡng mộ. Môn phái của cô ngày càng lớn mạnh, thu hút vô số nhân tài, trở thành ngọn hải đăng dẫn đường cho những người tu hành chính đạo. Hòa bình dường như đã trở lại với thế giới.
Tuy nhiên, Lâm Mặc Nguyệt vẫn luôn cảm thấy một sự bất an mơ hồ. Cô linh cảm rằng bóng tối vẫn chưa hoàn toàn bị đẩy lùi, và một nguy cơ tiềm ẩn đang rình rập đâu đó.
Một ngày nọ, một tin tức kinh hoàng lan truyền khắp giới tu tiên: những di tích cổ xưa, nơi từng giam giữ những tà vật và ma đầu đáng sợ, bắt đầu rung chuyển và có dấu hiệu giải phong ấn.
"Chuyện này là thế nào?" Lâm Mặc Nguyệt nhíu mày, cảm thấy lo lắng. "Chẳng lẽ thế lực tà phái vẫn còn sót lại, đang âm mưu hồi sinh những thế lực hắc ám?"
Cô cùng Thẩm Hàn quyết định tự mình đi điều tra những di tích cổ. Họ đến những nơi từng được xem là an toàn tuyệt đối, nhưng nay lại tràn ngập khí tức quỷ dị và c.h.ế.t chóc.
Tại một di tích cổ, họ tìm thấy những dấu vết của một nghi lễ tà ác. Những pháp trận phức tạp được vẽ bằng máu, những xác người bị hiến tế và những lời nguyền rủa đáng sợ.
"Đây là một âm mưu lớn." Thẩm Hàn nói, giọng anh trầm trọng. "Có kẻ đang cố gắng hồi sinh những thế lực hắc ám đã bị phong ấn từ lâu."
"Chúng ta phải ngăn chặn chúng." Lâm Mặc Nguyệt đáp, ánh mắt cô kiên định. "Chúng ta không thể để bóng tối một lần nữa bao trùm thế giới này."
Họ tiếp tục điều tra và lần theo những dấu vết của nghi lễ tà ác. Họ phát hiện ra rằng kẻ chủ mưu đứng sau tất cả là một bóng ma quen thuộc: Lâm Mộng Dao.
"Lâm Mộng Dao? Ả ta vẫn chưa chết?" Lâm Mặc Nguyệt ngạc nhiên. Cô tưởng rằng ả ta đã bị tiêu diệt hoàn toàn trong trận chiến trước.
"Ả ta đã trốn thoát và ẩn mình trong bóng tối." Thẩm Hàn nói. "Ả ta đã lợi dụng những bí thuật tà ác để hồi sinh, và đang âm mưu trả thù chúng ta."
"Ả ta muốn gì?" Lâm Mặc Nguyệt hỏi.
"Ả ta muốn hồi sinh những thế lực hắc ám và gieo rắc hỗn loạn cho thế giới này." Thẩm Hàn đáp. "Ả ta muốn chúng ta phải chịu đựng những gì ả ta đã từng trải qua."
"Chúng ta không thể để ả ta thực hiện được kế hoạch." Lâm Mặc Nguyệt nói. "Chúng ta phải tìm ra ả ta và tiêu diệt ả ta một lần nữa."
Lâm Mặc Nguyệt và Thẩm Hàn bắt đầu truy tìm Lâm Mộng Dao. Họ sử dụng mọi mối quan hệ và nguồn lực mà họ có, nhưng vẫn không thể tìm ra ả ta.
"Ả ta ẩn mình quá kỹ." Lâm Mặc Nguyệt nói, cảm thấy sốt ruột. "Chúng ta không có nhiều thời gian."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thien-ha-vo-song-nu-chu-phan-cong/16.html.]
Trong lúc tuyệt vọng, Lâm Mặc Nguyệt chợt nhớ đến một người. Đó là một vị ẩn sĩ sống ẩn dật trong một khu rừng sâu, được đồn đại là có khả năng nhìn thấy tương lai.
"Chúng ta có thể tìm đến vị ẩn sĩ đó." Lâm Mặc Nguyệt nói với Thẩm Hàn. "Có lẽ ông ta có thể giúp chúng ta tìm ra Lâm Mộng Dao."
Họ quyết định tìm đến vị ẩn sĩ. Họ vượt qua những ngọn núi hiểm trở, khu rừng rậm rạp và những vùng đất hoang vu để đến được nơi ở của ông ta.
Khi đến nơi, họ gặp một ông lão có mái tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ và đôi mắt sáng ngời.
"Các ngươi là những người được chọn." Ông lão nói, giọng ông ta vang vọng giữa không gian tĩnh mịch. "Các ngươi đã đến đây để tìm ta, và ta sẽ giúp các ngươi."
Lâm Mặc Nguyệt và Thẩm Hàn kể cho ông lão nghe về những gì đã xảy ra. Họ nói về Lâm Mộng Dao, về âm mưu hồi sinh những thế lực hắc ám và về sự nguy hiểm đang rình rập thế giới.
"Ta đã nhìn thấy tương lai." Ông lão nói. "Lâm Mộng Dao đang ở một nơi mà các ngươi không thể ngờ tới. Ả ta đang lợi dụng sức mạnh của một cổ vật để thực hiện nghi lễ hồi sinh."
"Cổ vật nào?" Lâm Mặc Nguyệt hỏi.
"Chiếc gương phản chiếu." Ông lão đáp. "Nó có khả năng phản chiếu linh hồn và hồi sinh những người đã chết."
"Chiếc gương phản chiếu?" Lâm Mặc Nguyệt ngạc nhiên. Cô đã từng nghe nói về cổ vật này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy nó.
"Chiếc gương đang ở đâu?" Thẩm Hàn hỏi.
"Nó đang ở trong một di tích cổ bị lãng quên." Ông lão đáp. "Di tích đó nằm ở biên giới giữa hai thế giới, nơi ánh sáng và bóng tối giao thoa."
Ông lão cho Lâm Mặc Nguyệt và Thẩm Hàn biết vị trí của di tích cổ và những nguy hiểm mà họ sẽ phải đối mặt. Ông ta cũng trao cho họ một lá bùa hộ mệnh, giúp họ chống lại những tà khí và lời nguyền.
"Hãy cẩn thận." Ông lão nói. "Con đường phía trước sẽ rất gian nan. Nhưng ta tin rằng các ngươi sẽ thành công."
Lâm Mặc Nguyệt và Thẩm Hàn cảm ơn ông lão và lên đường đến di tích cổ bị lãng quên. Họ biết rằng, họ đang đối mặt với một thử thách vô cùng lớn. Nhưng họ quyết tâm không lùi bước, vì hòa bình của thế giới và vì những người mà họ yêu thương.