Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 427: Đều mất tích

Cập nhật lúc: 2025-11-23 07:44:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thím Úc tự sát đột ngột. Vu Đại Khang đạo mạo giả tạo. Vu Kiến Quân đen trắng phân biệt. Cả nhà bọn họ tụ , những khác căn bản dám chọc, càng dính chuyện xui xẻo. Mọi thấy Tần Du và Quách Quế Trân rời , cũng tản hết. Sau khi nhà họ Vu lo liệu xong việc tang lễ, họ về cuộc sống thường ngày. Trong lòng tuy tiếc hận và đồng tình với thím Úc, nhưng chồng , con trai con gái đều ở đó, chính họ còn thấy tiếc cho thím Úc, lên tiếng, thì ngoài càng khó mà gì. Ngay cả việc bàn tán cũng cảm thấy phiền phức.

 

"Ba, tại ba cho con đ.á.n.h tên mặt trắng đó?" Vu Kiến Quân ở nhà chính, đốt tiền giấy cho thím Úc, cam lòng hỏi.

 

"Nó phế truất chuyên ủy viên Lôi của trấn . Lôi hồng vệ binh, vinh quang ai bằng, lục soát nhà ai là lục soát nhà đó. lúc Tần Du buôn bán đầu cơ, ông đến tra, Cố Cẩn đ.á.n.h cho một trận, tay phế. Người của trấn giam Cố Cẩn mấy ngày thả , một lời giải thích nào."

 

"Tên mặt trắng chút bản lĩnh, từ kinh đô đến, bối cảnh lớn. Cứng đối cứng với nó, con sẽ chịu thiệt." Vu Đại Khang kể cho Vu Kiến Quân những chuyện xảy ở công xã đây.

 

"Thanh niên trí thức xuống nông thôn, thể vô pháp vô thiên như , chúng cứ thế bắt nạt ?" Vu Kiến Quân phẫn nộ hỏi. Hắn ở bộ đội bây giờ tuy là quản lý hậu cần, nhưng cũng thể diện, vì quen lãnh đạo. Lần về nhà, những chuyện hèn nhát , tức chịu nổi.

 

"Kiến Quân, Tần Chấn Bân che chở nó, của trấn che chở nó, nhưng sẽ luôn thu thập nó!" Khóe miệng Vu Đại Khang nhếch lên, đôi mắt hiện lên hàn quang, đuôi mắt là vẻ ác độc: "Không báo, thời điểm tới. Chúng cứ từ từ chờ xem!"

 

Nơi của bọn họ, lúc bình yên thì bình yên, nhưng nếu bình yên, thì cũng yên . Cố Cẩn và Tần Du gieo thù chuốc oán khắp nơi, còn là kẻ thù lớn của nhiều , sợ ai thu thập bọn họ.

 

...

 

Tần Du lo lắng chạy lên trại lợn. Hứa Tiểu Cầm đứa trẻ lời, thấy cô bé, lòng cô lập tức thấp thỏm.

 

Trên trại lợn thấy Lý Chấn Vũ, cũng thấy Lý Chi Minh. Cảm giác bất an ngày càng mãnh liệt.

 

Tần Du các phòng trong trại lợn, thấy một ai. Phòng bếp . Chuồng lợn, chín con lợn con lớn tới tám, chín mươi cân, khỏe mạnh.

 

"Ư... ư... ư..." Giữa tiếng lợn ăn cám, lẫn một vài âm thanh cực kỳ hài hòa.

 

Tần Du chậm rãi qua, thấy Lý Chi Minh và Lý Chấn Vũ tay chân trói, trong chuồng lợn. Thấy cô về phía họ, họ cố gắng lắc đầu, hiệu cô đừng qua đây.

 

"Ngô..." Tần Du phát hiện , chuẩn về tìm Cố Cẩn giúp đỡ, thì miệng đột nhiên từ phía bịt , gáy chặt một cú, cả nặng nề ngã xuống.

 

...

 

Cố Cẩn nhanh chóng qua bên nhà Thẩm Hồng Mai, bên đó cũng Hứa Tiểu Cầm.

 

Thím Úc tự sát, cả công xã chìm trong khí u ám, sợ hãi, tiếc hận, bi phẫn. Hứa Tiểu Cầm biến mất ngay lúc , Cố Cẩn giờ phút cũng cảm thấy y như Tần Du ban nãy, bất an thấp thỏm, và cảm giác càng lúc càng rõ ràng.

 

"Tiểu Cầm chừng là tự chạy về trấn tìm , đừng vội." Tần Chấn Bân an ủi Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn cố nén sự nôn nóng và cuồng loạn trong lòng, gật đầu: " đưa Tần Du xuống núi, cùng lên trấn ."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Anh nhanh chóng chạy về nhà, khi tách khỏi Tần Du, càng đột nhiên sợ hãi Tần Du cũng biến mất. Sợ cái gì thì cái đó đến. Trong sân Tần Du. Trại lợn Tần Du.

 

Cố Cẩn phát hiện hai ông cháu Lý Chi Minh và Lý Chấn Vũ dây thừng trói chặt, miệng giẻ lau nhét, cả lấm lem phân lợn, lăn lộn thê t.h.ả.m trong chuồng lợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-427-deu-mat-tich.html.]

 

"Anh rể, Tiểu Cầm bắt ." "Bọn họ bắt chị Tiểu Cầm xong, trói em với ông nội ." "Sau đó chị Tần Du tới, chị định cứu bọn em, cũng bắt luôn!" Giẻ lau kéo khỏi miệng, Lý Chấn Vũ lập tức với Cố Cẩn. Cậu bé , đến khó chịu, bé đưa tay dụi mặt, quệt một vệt phân lợn bẩn thỉu.

 

Sắc mặt Cố Cẩn u ám, tim gần như nổ tung. "Lý Chấn Vũ, bọn họ trông thế nào?" Cố Cẩn cố gắng giữ bình tĩnh.

 

Lý Chấn Vũ trí nhớ : "Chúng gặp , hôm qua ở tiệc cưới của Lương Quân, đó xổm bên ngoài nhà lâu, đó Lương Quân cho đồ ăn... là gã Đại Hùng!"

 

Cố Cẩn siết chặt nắm đấm, gân xanh nổi lên, cơ thể căng cứng, phẫn nộ tột độ.

 

"Bọn họ từ lối xuống..." Lý Chấn Vũ dắt Cố Cẩn sân nhỏ bên ngoài trại lợn, chỉ con đường mòn mà Tần Du từng phát hiện, con đường thẳng khỏi công xã. " em bọn họ đưa chị Tần Du và chị Tiểu Cầm ." Lý Chấn Vũ lóc .

 

Đôi mắt sâu thẳm của Cố Cẩn lặng lẽ con đường nhỏ, đầu , trấn tĩnh với Lý Chấn Vũ: "Rửa mặt . Nam t.ử hán đừng , sẽ tìm chị của em."

 

"Vậy chúng tìm thế nào ạ?" Lý Chấn Vũ nức nở hỏi.

 

Cố Cẩn huýt một tiếng sáo, Hắc Ha từ trong sân lao vút lên.

 

"Hắc Ha, , tìm chị của mày!" Cố Cẩn bế Hắc Ha lên, vỗ nhẹ cổ nó.

 

Tần Du mang Hắc Ha về, nuôi nó như ch.ó cỏ. rằng, Hắc Ha căn bản ch.ó cỏ, nó một cái mũi cực kỳ nhạy bén, là ch.ó nghiệp vụ bẩm sinh. Công xã và các công xã lân cận đều giống ch.ó đen thuần chủng , khả năng duy nhất là bộ đội ngang qua đây và lạc mất Hắc Ha.

 

"Gâu..." Hắc Ha đáp một tiếng. Thân hình nhỏ bé nhanh nhạy chui con đường nhỏ mà Lý Chấn Vũ chỉ.

 

Khuôn mặt căng thẳng của Cố Cẩn thoáng hiện lên một tia ôn hòa. Mấy ngày nay huấn luyện Hắc Ha uổng công. Họ tăng tốc, hy vọng thể tìm thấy Tần Du ngay đường.

 

Tin tức Tần Du và Tiểu Cầm mất tích nháy mắt lan truyền khắp công xã, đổ tìm giúp. Lương Quân đạp xe lên trấn tìm Hứa Trụ. Hứa Trụ vội lo, theo sự sắp xếp của Cố Cẩn, âm thầm tập hợp các tiểu thương khác ở chợ.

 

Thẩm Hồng Mai lo lắng . Mấy ngày nay, chuyện cứ xảy liên miên, hết vụ đến vụ khác! " lên trấn tìm cảnh sát giúp đỡ." Tần Chấn Bân an ủi Thẩm Hồng Mai, vội vàng đ.á.n.h xe ngựa của công xã lên trấn.

 

...

 

"Ba, Tần Du và con nhỏ câm nhà họ mất tích ?" Vu Kiến Quân đang ở nhà đốt tiền giấy cho thím Úc, tin tức cả khoan khoái.

 

Vu Đại Khang khẽ, cao thâm khó đoán : "Ác nhân tự trời thu."

 

Vu Kiến Quân nháy mắt tò mò, hỏi nhỏ: "Ba, ba chuyện từ sáng sớm, đúng ?"

 

Vu Đại Khang vội tránh né: "Chuyện thể bừa."

 

Đôi mắt Vu Kiến Quân cứ chằm chằm Vu Đại Khang, càng càng cảm thấy Vu Đại Khang chuyện giấu .

 

"Trong nhà đang rối ren, chúng bớt quản chuyện bao đồng. Kiến Quân , con bỏ chúng , là một phút cũng thấy chúng . Vẫn là nên sớm hạ táng ." Vu Đại Khang mặt trời bên ngoài ló lên mây đen che khuất, khóe miệng thoáng qua một nụ đắc ý và vui sướng khó phát hiện.

Loading...