Thanh Xuân của ai? Của tôi!!! - Chương 2.

Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:53:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đó...

tin nhắn hiển thị màn hình điện thoại, bàn tay vô thức run lên, tim cũng tự chủ mà đập nhanh hơn vài nhịp, chút do dự, chút mong chờ.

-" Này, dạo gần đây vui ?"

Vì mải suy nghĩ, để ý rằng hôm nay, mà là dạo gần đây, chỉ thấy đúng là ủ dột lâu .

-" Ừ "

trả lời, vỏn vẹn một chữ, cũng gì.

Bên hiện lên dòng đang nhập, đó một tin nhắn nữa gửi đến

-" Gọi điện ?"

Nhìn chằm chằm điện thoại, bao lâu chuyện với Bạch Đình Thiên, chỉ vẫn ở nhà nghề nông của gia đình. Mà, trắng , từ lúc lên thành phố , gần như còn liên lạc với ai nữa, chỉ tập trung việc, bạn bè ai cũng lập gia đình, ai cũng cuộc sống riêng.

Suy nghĩ vẩn vơ một lát, trả lời tin nhắn

-" Được "

Sau đó, Bạch Đình Thiên thực sự gọi cho . Trái với suy nghĩ sẽ là một màn gượng gạo của thì Bạch Đình Thiên ngừng về đủ thứ chuyện, hỏi những năm nay , lúc đó, mơ hồ cảm nhận đang dẫn dắt cảm xúc của khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, cũng kể về những bất công trong môi trường việc.

-" Ngày mai rảnh ?"

Bạch Đình Thiên im lặng một lúc hỏi.

suy nghĩ, bây giờ nghỉ việc , rảnh cho

-" Có "

-" Vậy chiều tối xong việc ở nhà, chạy lên chở hóng gió, ?"

Ban đầu nghĩ chỉ là một cuộc gọi, bây giờ trực tiếp hẹn . Dù cũng , cũng Bạch Đình Thiên bao năm sẽ trông thế nào.

Bíp bíp

Còn đang mải suy nghĩ chuyện cũ thì tiếng còi xe ở nhà, ngó , thấy một chiếc xe lạ hoắc dừng cổng, lấy điện thoại, gọi một cuộc, bên nhanh chóng máy

-" Đại gia, mua xe ?"

Đầu dây bên vang lên tiếng tạch tạch

-" Ừ, xong ?"

-" Rồi đây, mà ăn gì ?"

-" Chưa "

cau mày, tên dạo gần đây ăn uống thất thường

-" Vào đây một lát "

Bạch Đình Thiên đậu xe, mở cổng mở cửa nhà.

bếp, bưng chén canh múc bàn.

-" Ăn "

Bạch Đình Thiên lễ phép chào xuống ghế. 

Mẹ một cái đầy ẩn ý lên lầu.

ở một bên dọn đồ, ánh mắt như như qua đang ăn ngon lành .

còn nhớ, lời hẹn đó, Bạch Đình Thiên lên tận thành phố chỉ để chở dạo, dáng vẻ lúc đó so với bây giờ khác là mấy, điểm khác biệt là cắt tóc ngắn hơn, gương mặt gầy.

Mặc dù con nhà nông, phơi nắng phơi sương, việc tay chân thường ngày nhưng giống lắm. Cơ bắp thì dạng cuồn cuộn lực điền nhưng rắn chắc, cơ tay cơ chân cũng rõ ràng. Còn ngũ quan thì một từ thôi - .

Mũi cao, da trắng, môi hồng, mắt hai mí, lúm đồng tiền gì đó đều , thêm một điểm nữa, dù phơi nắng thường xuyên, da của Bạch Đình Thiên vẫn trắng hồng tự nhiên, chẳng lấy chút đen sạm cháy nắng nào.

Có lẽ nhận ánh mắt của , Bạch Đình Thiên gõ gõ bàn, với vẻ vô cùng ngứa đòn

-" Thế nào, trai quá dứt nữa ?"

Có lẽ sợ đủ để ăn đòn, còn ngả , một tay hất hất tóc, mặt vênh lên.

trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/thanh-xuan-cua-ai-cua-toi/chuong-2.html.]

-" Không ăn đòn thì ăn nhanh lên cho "

Bạch Đình Thiên còn cợt một lúc mới ăn xong, ngoan ngoãn dọn dẹp đấy mới .

để một tờ note dán tủ lạnh, dặn tối đừng đợi cơm.

Nhìn chiếc xe mới toanh của Bạch Đình Thiên, chút ngạc nhiên

-" Xe cũ của ?"

Bạch Đình Thiên sang chỉnh ghế cho , đưa cho một quả bơ bằng bông, mềm mềm

-" Ở nhà, thấy nó cũng cũ nên đổi "

Nếu nhớ nhầm, chiếc xe đó mới mua năm ngoái mà, chạy mấy

Đám bạn loanh quanh khu nhà nhiều khi trêu chọc công việc nông của nhà Bạch Đình Thiên, công việc định thì lấy vợ, một tháng kiếm bao nhiêu tiền. thì khác, thấy chẳng thiếu gì, mà kiếm nhiều ít cũng bình thường, vẫn khỏe mạnh .

Nhìn quả bơ ở trong lòng, gãi gãi mũi

-" Ở đấy ?"

Bạch Đình Thiên khởi động xe, chả buồn liếc , đáp:

-" Nhặt "

bĩu môi, khoan t.h.a.i ngả ghế, vòng tay ôm lấy quả bơ, mũi bất giác hít hít vài cái.

say xe, bình thường ghét xe, hồi ở thành phố chạy xe điện, về nhà loanh quanh cũng chỉ chạy xe điện, nếu xa thì cũng là xe quen, xe nhà, nhưng vẫn say, đau đầu mấy ngày liền.

Chỉ điều, chiếc xe mới của Bạch Đình Thiên chẳng mùi xe thông thường mà thơm thoang thoảng mùi hoa nhài, khi còn một ít mùi sả chanh, dễ chịu, nồng.

Ghế cũng êm ái, nghĩ ngợi thản nhiên nhún vài cái.

Bạch Đình Thiên ôm quả bơ nhún thì đưa tay tay

-" Này , gì đó ?"

nhe răng , nịnh nọt

-" Thiên Thiên yêu dấu, xe của thật đấy, đang nghĩ... "

Giờ gương, nếu , cũng dám cái biểu cảm nịnh nọt của .

Bạch Đình Thiên liếc một cái:

-" Nhìn mặt nghĩ lành, "

xun xoe gần, chọt chọt cánh tay

-" đang nghĩ, xe thế thì dùng thường xuyên, nhưng tìm tận hưởng... trân trọng nó, nghĩ thể điều đó, sẽ xem nó như bảo bối của , xa sẽ mượn một chút, thấy ?"

Bạch Đình Thiên mặt đen, khóe môi giật giật, nhưng chẳng lầm mà thấy vẻ mặt chút đắc ý:

-" Ai cần xem nó như bảo bối, xe của , dùng thường xuyên "

Vẫn giữ vẻ mặt nịnh bợ, khều khều tay Bạch Đình Thiên

-" Lịch việc một ngày của còn , thôi mà Thiên Thiên yêu dấu, cho mượn, nhé, nhé "

Mỗi một chữ nhé là một vuốt vuốt cánh tay Bạch Đình Thiên, thấy trán nổi gân xanh, tưởng chừng như đang nhẫn nhịn lắm .

Bạch Đình Thiên cứng , tay hất hất, vẻ mặt xua đuổi

-" Ghê quá Phượng Thanh Xuân, đem cái kiểu đó ở về thế hả, ghê c.h.ế.t . Xe cho mượn, với một tiếng, chở "

Vốn nghĩ mượn xe thôi là , ai mà ngờ hẳn tài xế kèm, vẻ mặt đổi liên tục của Bạch Đình Thiên khiến trong lòng dâng lên cảm giác khó tả, .

-" Là đấy nhé, nuốt lời đấy "

Vừa dứt lời thì xe dừng đèn đỏ, Bạch Đình Thiên đưa tay ghế lấy lên một cái chăn mỏng, ghét bỏ ném :

-" Biết , mau ngủ "

Không thèm so đo , hài lòng ôm quả bơ bằng bông đắp chăn lên, vui vẻ nhắm mắt ngủ.

 

 

 

Loading...