Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 20: Mất Kiểm Soát (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-12 15:26:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lộc Kim Triều chỉ khẽ mỉm với cô gái mà trả lời, ánh mắt cô chuyển sang màn hình lớn trong phòng chờ.
Giống như , màn hình cũng hiển thị thông tin về nhiệm vụ tại sân ga.
Cấp độ đoàn tàu : Hạng Bính
Số hành khách : 10
Danh sách hành khách: Trương Tuấn Kiệt, Lý Hạo Dương, Vương Tư Viễn, Trần Vũ Hiên, Hoàng Nhã Văn, Ngô Tuyết, Từ Nhược Lâm, Lộc Kim Triều, Vệ Linh, Diệp Tĩnh Vân
Tên trạm dừng: Mất Kiểm Soát
Tương truyền, Cừ Hương là một vùng đất nổi tiếng linh dị, hằng năm dân làng đều tổ chức tế lễ để đảm bảo ác quỷ quấy phá. Một khi nghi lễ gặp trục trặc, thế lực tà ác trong làng sẽ mất kiểm soát...
Sống sót tại Cừ Hương trong 24 giờ, đó lên tàu hồi hương là thể thành nhiệm vụ.
Sau khi xem xong thông tin nhiệm vụ, Lộc Kim Triều cau mày.
Hai mươi bốn tiếng, thời gian quá dài. Hơn nữa, thông tin cung cấp còn mơ hồ hơn cả nhiệm vụ "Gọi Ma".
Tạm thời , vẻ nhiệm vụ là đảm bảo nghi lễ tế thần tại Cừ Hương tiến hành suôn sẻ. Có lẽ trong quá trình đó, ác quỷ sẽ xuất hiện để phá hoại, và chỉ khi nghi lễ thành công thì họ mới khả năng sống sót qua 24 giờ?
“Có vẻ quá phức tạp, tuyến nhiệm vụ chính cũng khá rõ ràng.” Một thanh niên cao to cất tiếng.
“Có lẽ nghi lễ đó tương đương với một hành vi trấn áp nào đó, mà ác quỷ trấn áp tại Cừ Hương chắc chắn đơn giản. Trong quá trình tế lễ cực kỳ cẩn trọng, thể khi nghi lễ bắt đầu, những hiện tượng kỳ lạ xảy .”
Trong phòng chờ, bắt đầu rôm rả thảo luận.
“Nếu thời gian là một ngày một đêm, thời điểm chúng tiến khả năng cao chính là ngày diễn lễ tế. Sau khi trong nhanh chóng nắm rõ quy trình nghi lễ. Nếu can thiệp, để dân làng tự thì chắc chắn sẽ chuyện.”
Điểm , Lộc Kim Triều cũng tán đồng.
, để hành khách tự tiến hành thì liệu thực sự xảy sự cố?
Cô nhớ đến nghi lễ trong nhiệm vụ “Gọi Ma”, việc thực hiện nghi lễ chính là mấu chốt gây c.h.ế.t ...
trong nhiệm vụ “Mất Kiểm Soát” lặp như thì cô cũng chắc. Đành từng bước mà ứng phó.
Mọi trong phòng chờ lượt đưa nhiều ý kiến vẻ hữu ích. Lộc Kim Triều ghi nhớ trong lòng nhưng lên tiếng, dù cô cũng chỉ là mới trải qua một trạm đầu tiên, nhất nên khoe mẽ.
“Dựa theo phân tích hiện tại, nguy hiểm nhất chính là quá trình tế lễ. Có thể khẳng định trong quá trình đó sẽ xuất hiện những biến cố đến từ con . Và cũng thể chắc chắn, một khi nghi lễ thất bại, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.”
“Vì , khi tiến , hãy chú ý đừng phạm những điều kiêng kỵ trong lúc tế lễ.”
Mọi đồng loạt gật đầu. Lộc Kim Triều nhận , cô gái tóc hồng vốn trông hoạt bát lúc khá im lặng, chỉ thỉnh thoảng ghé tai nhỏ vài câu với cô gái bên cạnh.
“Quả nhiên là cố tình...” Cố ý thu hút sự chú ý như , chắc chắn là tự tin riêng.
Nói cách khác, tay cô thể đang nắm giữ một món dị vật phòng tồi?
Nhất Tiếu Hồng Trần
Dường như nhận ánh mắt của Lộc Kim Triều, cô gái tóc hồng mỉm . Lộc Kim Triều chớp mắt, tự nhiên dời ánh chỗ khác.
Rất nhanh đó, tiếng tàu ga vang lên.
Lần , cả mười đều mặt đầy đủ.
Thủ tục soát vé, Lộc Kim Triều trải qua một , nhưng khác với , cô rõ ràng cảm giác khi đối diện với một con quỷ ở cách gần. Vì khi nhân viên soát vé đưa tay lấy vé của cô, Lộc Kim Triều thể khẳng định—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-20-mat-kiem-soat-1.html.]
Nhân viên soát vé là một con quỷ.
“... Hơi thở , thể nhầm lẫn.”
“Chuyến tàu rốt cuộc là thứ gì? Dùng quỷ để soát vé ?”
“Đáng sợ hơn là... con quỷ đó thực sự chỉ đang công việc soát vé thôi ?”
Khi vé lấy , Lộc Kim Triều bất ngờ phát hiện tiền mua mạng tăng lên 500.
“Xem tuỳ theo độ khó của nhiệm vụ, tiền mua mạng do tàu đưa cũng sẽ đổi...”
Sau khi lên tàu, tiếp tục bàn luận như khi còn trong phòng chờ. Trong mắt Lộc Kim Triều, mười mơ hồ chia thành vài nhóm nhỏ. Dĩ nhiên cũng như cô, vẫn một một . thể thấy rõ, nhiều khi rời khỏi sân ga vẫn giữ liên lạc ngoài đời thực.
“Sau khi kết thúc trạm , hỏi thử xem còn ai khác từng tham gia .”
Lộc Kim Triều từng tra cái tên Cừ Hương trong thế giới thực. tàu, vị trí của nó chẳng khác gì Thái Lan, gần như trùng khớp về thời gian. Chuyến tàu chậm rãi dừng .
“Đến nơi , , cẩn thận nhé.”
Trong đợt hành khách xuất hiện ai giống như Lâm Sơ Nguyệt, thể thủ lĩnh. Lục Kim Triêu đoán rằng lẽ bọn họ đều từng trải qua vài nhiệm vụ ở trạm tàu, và trong các hành khách cũng ai thực sự mạnh mẽ nổi bật.
Điều đủ để cho thấy sự khác biệt so với . Lần đó, cho dù Lâm Sơ Nguyệt là mạnh nhất, nhưng vẫn thể khiến theo. Thậm chí, trong danh sách khi , chỉ một cô sở hữu một món đồ vật linh dị.
Còn , Lục Kim Triều đoán, ít nhất trong vài nhóm nhỏ, chắc chắn đều mang theo vật linh dị.
Cửa toa xe mở , Lục Kim Triều ngoài, nhưng phát hiện chẳng thể thấy gì.
Chỉ cách một cánh cửa, mà như ngăn cách hai thế giới. Bên ngoài, tối đen như mực.
Hoàn khác biệt với lúc ở khu phố Hoa.
Có lẽ, mỗi trạm tàu đều nét đặc thù riêng?
Cô chỉ nghĩ thoáng qua, bước theo những , khỏi toa xe.
Khoảnh khắc bước qua cửa, Lục Kim Triều phát hiện trong một gian phòng.
Cô bất ngờ, đầu — lưng là một cánh cửa gỗ hai cánh phần cũ kỹ, bên ngoài là con đường đất làng quê, thấy bóng dáng đoàn tàu nữa.
Trong lòng kinh ngạc, nhưng mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, bởi ngoài cô , ai tỏ vẻ ngạc nhiên.
“...Xem vẫn còn non kinh nghiệm quá.”
Lục Kim Triều thu hồi ánh , bắt đầu quan sát căn phòng .
Không khó để nhận đây là một ngôi từ đường.
Diện tích nhỏ, phong cách cổ kính. Bọn họ bước qua cửa là ngay đại sảnh của từ đường, thêm vài bước là thể thấy bài vị tổ tiên thờ phụng — nơi hẳn là từ đường của một thôn nhỏ họ Phùng, bởi tất cả bài vị đều khắc họ Phùng.
Tuy nhiên, xem chỗ lâu dọn dẹp. Bàn thờ trống trơn đồ cúng, nhang nến cháy hết từ lâu, tro nhang quét dọn gió thổi tung toé khắp nơi, chỉ một ngọn đèn trường minh bên cạnh bài vị vẫn còn le lói sáng.
Khi Lục Kim Triều còn đang quan sát bốn phía, cánh cửa từ đường khẽ động, đó, một ông lão bước .
Vừa thấy trong từ đường , ông lập tức nổi giận.
“Chẳng việc thì từ đường ? Mấy đây gì, còn đến giờ tế lễ cơ mà!”
“Mau ngoài! Một chút quy củ cũng giữ!”