
QUẬN VƯƠNG-XIN ĐỪNG TRÊU CHỌC TA
- Cập nhật
- 4 tháng trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- SủngCung ĐấuTruy ThêDưỡng Thê
- Tác giả
- TUYẾT VÂN NHii
- Lượt xem
- 0
- Yêu thích
- 0
- Lượt theo dõi
- 1
- Trạng thái
- Đang phát hành
QUẬN VƯƠNG XIN ĐỪNG TRÊU CHỌC TA
Ta là đích nữ phủ Thái Phó -Chu An Nhi , mẫu là quận chúa đương triều mối quan hệ thiết mới Hoàng Thái Hậu . Vì thế khi sinh định sẵn cung Thái Tử Phi tương lai.
biến cố lớn ập đến, mẫu lâm trọng bệnh khi 5 tuổi, phụ liền cưới mới- Lý Thi Mạn. Sau 2 năm bà lên chính thê và thêm một thứ nữ cho phủ Thái Phó- Chu Yến Vân , điều đều đem cho của , chèn ép đủ thứ. Đích nữ phủ Thái Phó cơm đủ ăn, áo đủ mặc, lớn hơn chút như nô tì trong phủ, từ giặt giũ , cơm nước, cha hề để tâm đến đứa con gái .
Còn của , ngày ngày chăm chút từng chút một, để trở thành hoàng hậu tương lai.
Ngày thánh chỉ hứa hôn đến, nắm chặt vạt áo nhàu cũ đợi chờ… cuối cùng ngoài dự đoán, tiến cung là Thái tử Phi từ đích nữ thành Thứ nữ- Chu Yến Vân đoan trang, hiền hậu. 5 ngày sẽ triệu cung học các nghi thức trong cung, mồng 2 tháng cử hành tiến cung như định.
Ta cũng “ thơm lây” định hôn với Quận Vương - Tống Vân Đình . Nổi tiếng bạo quân, ai giám động đến , cô nương nào giám ý định trèo cao đều Quận Vương trừng trị, hai cố ý phủ Quận Vương đều chết.… nên từ đó cô nương nào giám ý định đó .
khi xưa màng danh lợi, gò bó mà nhường ngôi cho cháu trai - là vị vua bây giờ - Tống An Vĩnh . Nên lời của trọng lượng trong triều, ai giám ý kiến hành động bất kính với . Đến vua còn kính nể vài phần.
Nghe đồn năm xưa chinh chiến trọng thương nên lui về tranh quyền đoạt vị. Tống An Vĩnh nâng lên từ thuở thiếu niên đến bây giờ nên coi trọng. Tống Vân Đình sợ trời, sợ đất, ai với đều diệt gọn.
Ai cũng chúc mừng đầy mỉa mai , nhưng đầu thể rơi bất cứ lúc nào, nghĩ mà rùng … nếu thế thật sẽ xin cho chết nguyên vẹn. Thì cũng mãn nguyện.
Ngày thành hôn, đơn giản mặc hỷ phục đợi chờ, cả phủ đang tất bật chuẩn cho của cũng thành hôn hôm nay.
Ta nắm chặt di vật của mẫu an ủi bản , “ mẫu con chắc sắp gặp ”.
Đợi mãi thì giờ lành cũng đến, đưa lên kiệu hoa, một lời dặn dò chúc phúc, nhẹ nhàng bước qua cánh cửa… là từ nay sắp giải thoát , thoát khỏi địa ngục nhân gian … thà dấn chỗ chết thì cũng mãn nguyện .
Nghi thức cũng xong xuôi, đợi chờ “Phu quân” đến mở khăn che. Đợi đói quá, lén cầm một nắm hạt bóc ăn , đang ăn dở thì tiếng mở cửa, vội giấu hạt chăn, kéo khăn trùm đầu .
Tiếng bước chân càng lúc càng gần khiến khỏi thấp thỏm. Chợt lưỡi kiếm sắc lẹm lật tấm khăn lên, thót tim nhắm nghiền mắt , lẩm bẩm “ tiêu .. tiêu … chẳng lẽ chết ngay ngày đầu tiên thành hôn như …”
Không thấy động tĩnh gì, hé mắt , đập mắt khuôn mặt trắng trẻo, hết cỡ, nghi ngờ liệu đây Quận Vương như lời đồn . Thấy chằm chằm, nhếch chĩa kiếm cổ
, gả cho khiến ngươi thất vọng
Ta vội xua tay giải thích:
- ạ… chỉ là chút quen, Quận Vương yên tâm ạ
, ngươi hôn ước với Thái Tử
là do từ nhỏ hiểu chuyện, do phụ mẫu sắp đặt ạ. Đến giờ lệnh ban xuống đổi ạ .
Hắn bóp cằm cau mày
— ý ngươi gả cho khiến ngươi uỷ khuất
… gả cho ngài còn giám mơ nữa là.
Hừ
“Xoẹt” một tiếng nhanh, y phục của tuột , hốt hoảng giữ ngực, càng lùi về , càng cúi áp sát, thở ấm nóng thoang thoảng mùi rượu khiến nóng hết mặt, vội vàng giám thẳng.
Tống Vân Đình chặn ngay mặt , cho nhúc nhích, càng sợ hãi giữ ngực lắp bắp, một tay giữ vai Tống Vân Đình để gần hơn:
Quận …Quận Vương…khoan
Hắn hừ mũi vui trừng
— đêm xuân đáng giá, ngươi đừng hỏng chuyện
Hắn gần hơn, cánh tay mạnh mẽ kéo gần, bàn tay lạnh lẽo luồn lưng khiến lạnh sống lưng, thở nóng bỏng phả bên tai nóng rực :
ngươi thích mà trốn kĩ
Quận Vương tha tội… ..
Hắn vui thôi trêu ghẹo , phất áo dậy ngoài. Ta ở trong phòng thở phào, thật sự giết , coi như may một kiếp.huhu
