Phúc Bảo Có Không Gian: Xuyên Năm Đói Kém, Thịt Cá Đầy Kho - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-11-26 01:55:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy bà nương chồng xin ăn, Châu Quế Trân cũng bà nương chồng đây là ôm đứa bé xin sữa, "Nương, hai năm nay mùa màng thất bát, cơ bản chẳng nhà nào sinh con. Trong thôn chỉ nhà họ Lưu sinh con, nhưng mà. "
Trần Nhị Anh xua xua tay: "Con yên tâm sẽ nhà họ Lưu, nhà họ Lưu chẳng nào, cho dù cũng chắc xin miếng ăn cho Uyển Bảo. Ta tìm Kim Châu!"
Châu Quế Trân ngẩn một lát: "Kim Châu? ! Sao nghĩ nhỉ, Nguyên Hương nhà Kim Châu tháng tròn một tuổi, bây giờ vẫn còn đang b.ú sữa."
Nhan Đại Xương cũng dậy: "Lão bà tử, cùng nàng, tiện thể chuyện Uyển Bảo nhập hộ tịch với Vĩnh Quý luôn."
Trần Nhị Anh liếc Nhan Đại Xương một cái: "Chân lão còn đau nữa ? Ta thấy lão là ngoài khoe khoang đây mà, việc hộ tịch khi nào đăng ký cũng , chờ Phúc Minh về bảo Phúc Minh với thôn trưởng là , lão cứ thành thật ở nhà nghỉ ngơi ."
Nhan Đại Xương vội vàng mấy bước đất: "Không đau, nàng xem, một chút cũng đau. Ta cảm thấy Uyển Bảo nhà chính là một tiểu phúc bảo, từ khi nàng đến nhà , liền cảm thấy bệnh tật dường như đỡ hơn nhiều. Qua một thời gian nữa, lẽ sẽ nhẹ nhàng như bay."
Cặp chân của Nhan Đại Xương thương từ nhiều năm , chữa trị đến nơi đến chốn cũng chẳng chăm sóc , đây cứ hễ trời âm u mưa gió là đau, nay thì ngày nào cũng đau, đặc biệt là hai đầu gối.
hôm nay là do tác dụng tâm lý chuyện gì, y cứ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, còn đau như nữa.
Trần Nhị Anh thấy sắc mặt lão bạn nhà quả thật hơn nhiều, cũng thêm gì nữa: "Lão thì cứ , nhưng lão tự liệu sức mà , thể thì đừng . Tục ngữ câu 'Tay lớn thì bưng bát lớn, bát lớn thì ăn nhiều cơm.' Chân lão thế nào tự lão rõ. Ta đấy, nếu ban ngày ngoài nhiều quá mà tối đến lão rên rỉ giường thì mặc kệ lão đó."
Nhan Đại Xương gật đầu: "Yên tâm , chỉ cần tiểu tôn nữ, mỗi ngày đều sẽ thần thanh khí sảng. Đi thôi, chúng tìm đồ ăn cho Uyển Bảo nhà chúng ."
"Đi thôi, tìm đồ ăn cho ."
Trần Nhị Anh ôm Uyển Bảo, Nhan Đại Xương bên cạnh nàng, phía hai vợ chồng già là Nhan Phú Lượng và một hàng dài những đứa trẻ con trai.
Châu Quế Trân đoàn bước ngoài, bất đắc dĩ khẽ, tuy nàng cũng , nhưng nàng vẫn nhịn .
Bởi vì nàng nhiều việc lo, trong nhà thêm một đứa bé, nàng nhiều thứ chuẩn , đặc biệt là tiểu nữ oa càng chăm sóc tỉ mỉ hơn.
Châu Quế Trân liền trực tiếp về phòng lật tung hòm tủ, tìm tất cả quần áo nhỏ, chăn quấn trẻ con nhỏ và tã lót mà Nhan Thanh Kì từng mặc hồi nhỏ.
Những thứ khi đó nàng đều giặt sạch, nhất là bây giờ nên lấy giặt và phơi , đáng tiếc hiện tại ngay cả nước uống còn , gì đến chuyện giặt quần áo.
Bây giờ họ cũng chẳng còn kén chọn sạch sẽ , thể sống là phúc khí lớn nhất , quần áo nếu quá bẩn thì họ sẽ giặt.
Hết cách , bởi vì nước giặt quần áo khi còn sạch bằng quần áo.
Châu Quế Trân đem tất cả những thứ Uyển Bảo thể dùng đến phơi.
Dù thì trong những ngày đại hạn , thứ gì cũng thiếu, chỉ thiếu ánh nắng.
Bên khác, Trần Nhị Anh và đoàn bước khỏi cửa gặp mấy phụ nhân đang trò chuyện gốc cây hòe lớn trong thôn.
"Nhan tẩu, tẩu ôm một tiểu oa nhi ?"
Trần Nhị Anh : "Ồ, đây là tôn nữ của ."
"Tôn nữ ư? Quế Trân nhà tẩu sinh ? Không đúng, hôm qua còn thấy Quế Trân nàng bụng lớn!"
Trần Nhị Anh cũng giấu giếm, trực tiếp đáp: "Không Quế Trân nhà sinh, là do Thanh Văn và mấy đứa nhỏ nhà nhặt ở hậu sơn. Là một tiểu nữ oa, nhà chúng thiếu một bé gái nên liền quyết định nhận nuôi. Lão nhân gia nhà đặt tên cho nàng là Nhan Thanh Uyển, tiểu danh là Uyển Bảo."
Chuyện Uyển Bảo là do nhặt , Trần Nhị Anh định giấu giếm, Lưu lão thái nghênh ngang ôm đứa bé lên hậu sơn. Nàng tin ai thấy, nên cần giấu, hiểu thì đều sẽ hiểu.
Trần Nhị Anh nghĩ sai, mấy phu nhân mà các nàng gặp chính là những Lưu lão thái gặp.
Nghe Trần Nhị Anh , mấy , một trong đó cất cao giọng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/chuong-5.html.]
“Nói thật khéo, Lưu lão thái ném một đứa trẻ núi, còn nhà các vị nhặt một đứa trẻ từ núi về, hai việc liên quan gì .”
Nhan Đại Xương trợn mắt phu nhân ,
“Liên quan gì mà liên quan?
Hậu sơn là của chung, ai cũng thể . Bọn họ vứt thì bọn họ vứt, chúng nhặt thì chúng nhặt.
Dù thì chúng nhặt là đứa bé vô chủ. Sau , hài t.ử chính là con của lão Nhan gia chúng , là cháu gái ruột của Nhan Đại Xương .”
Vị phu nhân vốn còn thêm gì đó, nhưng nàng đầu thấy mấy đứa trẻ nhà họ Nhan trừng mắt như những con sói con.
Nàng đành ngậm miệng , dám thêm một lời nào nữa.
Sau khi đoàn nhà họ Nhan rời , chuyện nhà họ Nhan nhặt một bé gái ở hậu sơn liền truyền khắp nơi.
Mọi đều lão Nhan gia phát điên , hạn hán lớn ba năm , khi nào mới qua vẫn .
Nếu tình hình hạn hán tiếp tục tồi tệ hơn, e rằng sẽ tha hương cầu thực.
Trong những năm mất mùa, gia đình nào cũng khốn khó, con cái nhà còn nuôi nổi mà lão Nhan gia , còn ôm thêm đứa trẻ về nhà.
Vừa khi mấy nhà họ Nhan ngang qua, Lưu Mãn Chí đang cách đó xa, thấy nhà họ Nhan nhặt một đứa trẻ liền vội vã chạy về nhà.
Chạy đến cửa nhà, Lưu Mãn Chí chạy thẳng đến chỗ nương ,
“Nương, nương vứt đứa bé đó ở ?”
Lưu lão thái chỉ tay về phía hậu sơn,
“Đã vứt ở hậu sơn .”
“Nương, nhà họ Nhan nhặt một bé gái ở hậu sơn, nương xem là đứa bé đó .”
Lưu lão thái sững sờ một chút,
“Chắc , nửa đường, con nha đầu phiến t.ử đó còn thở nữa , liền vứt thẳng bụi cỏ lưng chừng núi.
Nhà họ Nhan thèm cháu gái đến mấy cũng sẽ nhặt một đứa bé c.h.ế.t về . Vả , chúng vứt thì vứt , ai nhặt là việc của họ.
Mau xem con trai ngươi sữa uống , một con nha đầu phiến t.ử sống c.h.ế.t cũng chẳng liên quan gì đến nhà chúng .”
Đoàn Trần Nhị Anh đến cổng nhà trưởng thôn Lý Vĩnh Quý, liền thấy tiếng của Lý Tông Hiền, cháu trai lớn tám tuổi của trưởng thôn, vọng từ sân nhà họ Lý:
“Gia, nãi, cháu Thanh Văn ca nhặt một .”
Tiếp đó là giọng của vợ trưởng thôn Hoàng Lan Hoa:
“Muội ? Nhặt ?
Hai năm nay đúng là ít bỏ con, nhưng thôn chúng vẫn , dù cuộc sống khó khăn một chút cũng ai bỏ con cả.”
Vương Kim Châu liếc nương chồng ,
“Nương, con mấy vị thẩm t.ử bóng cây đang Lưu lão thái vứt bỏ cháu gái ruột mới sinh của .”