Cơn sốc như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt Tư Dung. Cô ngồi bất động trong phòng làm việc, những ngón tay run rẩy bấu chặt lấy cạnh bàn. Tất cả những mảnh ghép cuối cùng đã khớp vào nhau, tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh, nhưng cũng đầy rẫy sự phản bội và toan tính. Thẩm Kha, người đàn ông mà cô đã trao trái tim, lại chính là kẻ chủ mưu đằng sau tất cả.
Cô nhớ lại những lời đường mật, những cử chỉ quan tâm, những ánh mắt trìu mến mà Thẩm Kha đã dành cho cô. Tất cả chỉ là giả tạo, là một màn kịch được diễn xuất hoàn hảo để đánh lừa cô, để lợi dụng cô.
Tư Dung đứng bật dậy, bước nhanh ra khỏi phòng làm việc. Cô cần phải đối mặt với Thẩm Kha, cần phải vạch trần bộ mặt thật của anh ta.
Cô lái xe đến thẳng văn phòng của Thẩm Kha. Khi đến nơi, cô không báo trước mà xông thẳng vào phòng làm việc của anh ta.
Thẩm Kha đang ngồi ung dung trên chiếc ghế da, nhấp một ngụm cà phê. Khi thấy Tư Dung, anh ta khẽ nhíu mày.
"Tư Dung, em đến đây có việc gì vậy?" Thẩm Kha hỏi, giọng bình thản.
"Tôi biết tất cả rồi," Tư Dung nói, giọng run lên vì tức giận. "Tôi biết anh là người đứng sau vụ rò rỉ thông tin."
Thẩm Kha im lặng một lúc, rồi bật cười. "Em nói gì vậy? Anh không hiểu."
"Đừng giả vờ nữa," Tư Dung nói. "Tôi đã có bằng chứng. Anh đã lợi dụng tôi, lợi dụng công ty của tôi để đạt được mục đích của anh."
Thẩm Kha đứng dậy, bước đến gần Tư Dung. "Tư Dung, em hiểu lầm rồi. Anh không hề có ý định làm hại em hay công ty của em."
"Vậy anh giải thích chuyện này thế nào?" Tư Dung nói, ném tập tài liệu chứa những bằng chứng mà cô đã thu thập được lên bàn.
Thẩm Kha cầm tập tài liệu lên, xem qua một lượt. Gương mặt anh ta không còn vẻ bình thản như trước, thay vào đó là sự lo lắng và hoảng sợ.
"Đây là..." Thẩm Kha lắp bắp.
"Đừng chối cãi nữa," Tư Dung cắt ngang. "Tôi biết tất cả. Anh đã tạo ra scandal để giảm giá cổ phần của công ty tôi, sau đó thâu tóm nó. Anh đã lợi dụng tình cảm của tôi để đạt được mục đích của anh."
Thẩm Kha im lặng một lúc, rồi thở dài. "Được thôi," anh ta nói. "Tôi không chối cãi. Tôi đã làm tất cả những điều đó."
"Tại sao?" Tư Dung hỏi, giọng đau khổ. "Tại sao anh lại làm như vậy?"
"Ban đầu là lợi dụng, nhưng giờ tôi thật lòng," Thẩm Kha nói. "Khi tiếp cận cô, tôi chỉ muốn lợi dụng cô để đạt được mục đích của mình. Nhưng sau khi ở bên cô, tôi đã thực sự yêu cô."
"Anh có biết cảm giác yêu một người... rồi nhận ra tất cả chỉ là kịch bản, nó đau thế nào không?" Tư Dung hỏi lại, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má.
Thẩm Kha câm lặng. Anh ta không thể trả lời câu hỏi của Tư Dung. Anh ta biết, mình đã gây ra một vết thương quá lớn trong trái tim cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguoi-em-gai-ay-chua-bao-gio-dien/5.html.]
"Tôi đã tin anh," Tư Dung nói, giọng nghẹn ngào. "Tôi đã nghĩ anh là người tốt. Nhưng tôi đã sai lầm. Anh chỉ là một kẻ diễn kịch, một kẻ lợi dụng."
"Tôi xin lỗi," Thẩm Kha nói, giọng hối hận. "Tôi biết tôi đã làm tổn thương em. Tôi chỉ mong em có thể tha thứ cho tôi."
"Tha thứ?" Tư Dung cười chua chát. "Anh nghĩ tôi có thể tha thứ cho anh sau những gì anh đã làm sao? Anh đã phá hủy tất cả. Anh đã phá hủy niềm tin của tôi, phá hủy tình yêu của tôi."
Tư Dung quay lưng bước đi, bỏ lại Thẩm Kha một mình trong phòng làm việc. Cô cảm thấy trái tim mình tan nát. Cô đã từng yêu Thẩm Kha rất nhiều, nhưng giờ đây, cô chỉ còn cảm thấy căm hận và ghê tởm.
Khi Tư Dung rời khỏi văn phòng của Thẩm Kha, cô nhận được một cuộc gọi từ An Nhi.
"Chị Tư Dung, chị đang ở đâu vậy?" An Nhi hỏi, giọng lo lắng. "Em nghe nói có chuyện gì đó xảy ra."
"Chị không sao," Tư Dung nói, cố gắng giữ bình tĩnh. "Chị đang trên đường về."
"Để em đến đón chị," An Nhi nói. "Em lo cho chị lắm."
"Không cần đâu," Tư Dung nói. "Chị tự về được."
Nhưng An Nhi không nghe lời Tư Dung. Cô đến đón Tư Dung tại nhà. Khi nhìn thấy Tư Dung, An Nhi đã ôm chầm lấy cô.
"Chị Tư Dung, có chuyện gì vậy?" An Nhi hỏi, giọng run rẩy.
Tư Dung ôm chặt An Nhi, bật khóc. Cô kể cho An Nhi nghe tất cả mọi chuyện, về âm mưu của Thẩm Kha, về sự phản bội của anh ta.
An Nhi lắng nghe Tư Dung, không ngắt lời. Khi Tư Dung kể xong, cô ôm chặt Tư Dung hơn.
"Chị đừng buồn," An Nhi nói. "Em luôn ở bên cạnh chị."
Tư Dung cảm thấy ấm lòng khi có An Nhi bên cạnh. Cô biết, An Nhi là người duy nhất mà cô có thể tin tưởng.
Đêm đó, Tư Dung không ngủ được. Cô nằm trằn trọc trên giường, suy nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra. Cô tự hỏi, tại sao mình lại ngốc nghếch đến vậy, tại sao mình lại tin vào Thẩm Kha.
Nhưng rồi, cô nhận ra, mình không có lỗi. Cô chỉ là một người phụ nữ yêu hết mình, tin hết mình. Thẩm Kha mới là người có lỗi. Anh ta đã lợi dụng tình cảm của cô để đạt được mục đích của anh ta.
Tư Dung quyết định, cô sẽ không để Thẩm Kha chiến thắng. Cô sẽ vạch trần bộ mặt thật của anh ta, và khiến anh ta phải trả giá cho những gì anh ta đã làm.