Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Người Dưới Cây Bồ Đề - 7

Cập nhật lúc: 2025-05-07 15:43:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vy tỉnh dậy trong căn phòng của mình. Đầu cô đau như búa bổ, toàn thân mỏi nhừ. Cô cố gắng ngồi dậy, nhưng cảm thấy cơ thể mình rã rời, không còn chút sức lực nào.

Cô nhìn quanh phòng. Mọi thứ vẫn như cũ, nhưng cô cảm thấy có một điều gì đó đã thay đổi. Cô không biết là gì, nhưng cô cảm thấy một sự khác biệt rõ rệt.

Cô nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua. Cô nhớ mình đã thực hiện nghi lễ phá giải lời nguyền, và rồi cô đã ngất đi.

"An đâu?" Vy tự hỏi.

Cô cố gắng đứng dậy và đi ra khỏi phòng. Cô đi ra ngoài sân, nhưng không thấy An đâu cả.

"An? Anh An?" Vy gọi.

Không ai trả lời.

Vy cảm thấy lo lắng. Cô đi đến gốc cây bồ đề, nhưng cũng không thấy An đâu.

Cô nhìn xung quanh, và cô nhận thấy rằng có một điều gì đó kỳ lạ. Vòng tròn muối mà cô đã vẽ đêm qua đã biến mất. Ngọn nến trắng cũng không còn nữa. Và cây bồ đề... trông có vẻ khác lạ.

Những chiếc lá cây bồ đề đã rụng gần hết, chỉ còn lại một vài cành trơ trọi. Thân cây cũng trở nên khô héo, xù xì hơn. Cây bồ đề trông như một cái xác khô, không còn chút sức sống nào.

Vy cảm thấy kinh hãi. Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Cô vội vàng chạy đi tìm ông Ba. Cô muốn hỏi ông Ba về những gì đã xảy ra đêm qua.

Cô tìm thấy ông Ba đang ngồi trước hiên nhà, uống trà. Cô tiến lại gần, cất tiếng hỏi:

"Ông Ba, chuyện gì đã xảy ra vậy? Đêm qua đã có chuyện gì xảy ra?"

Ông Ba ngẩng đầu lên nhìn Vy, ánh mắt ông đầy sự lo lắng.

"Cô đã tỉnh rồi à?" Ông Ba nói.

"Vâng. Nhưng chuyện gì đã xảy ra vậy? An đâu? Cây bồ đề... nó bị sao vậy?" Vy hỏi.

Ông Ba thở dài. "Đêm qua, cô đã thực hiện nghi lễ phá giải lời nguyền. Nhưng cô đã thất bại."

"Thất bại? Ý ông là sao?" Vy hỏi.

"Cô đã không thể phá vỡ lời nguyền. Thay vào đó, cô đã kích hoạt nó. Lời nguyền đã trở nên mạnh mẽ hơn, và nó đã gây ra những hậu quả nghiêm trọng." Ông Ba nói.

"Hậu quả nghiêm trọng? Hậu quả gì?" Vy hỏi.

"Cây bồ đề... nó đã hấp thụ toàn bộ năng lượng của cô. Nó đã trở nên khô héo và mất hết sức sống." Ông Ba nói.

Vy kinh hoàng. "Vậy... vậy là tại cháu? Tại cháu mà cây bồ đề bị như vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nguoi-duoi-cay-bo-de/7.html.]

Ông Ba gật đầu. "Đúng vậy. Cô đã quá mạo hiểm. Cô đã cố gắng phá vỡ một lời nguyền mà không có đủ sức mạnh. Và giờ đây, cô phải chịu trách nhiệm cho những gì mình đã gây ra."

Vy cảm thấy tội lỗi và hối hận. Cô không ngờ rằng hành động của mình lại gây ra những hậu quả nghiêm trọng đến như vậy.

"Còn An? An đâu rồi?" Vy hỏi.

Ông Ba im lặng một lúc rồi nói: "An... cậu ấy đã biến mất."

"Biến mất? Ý ông là sao? Anh ấy đi đâu rồi?" Vy hỏi.

"Tôi không biết. Từ đêm qua, tôi không còn nhìn thấy cậu ấy nữa. Có lẽ... cậu ấy đã được giải thoát." Ông Ba nói.

Vy cảm thấy một nỗi buồn vô tận trào dâng trong lòng. Cô không biết An đã đi đâu, nhưng cô linh cảm rằng cô sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.

Cô đã cố gắng giúp An, nhưng cuối cùng cô lại gây ra những hậu quả tồi tệ hơn. Cô đã phá hủy cây bồ đề, và cô đã khiến An biến mất.

Cô là một kẻ thất bại.

Tuyệt vọng, Vy quay trở về phòng và nằm xuống giường. Cô khóc nấc lên, cảm thấy hối hận và tội lỗi.

Nhưng rồi, cô chợt nhớ lại những lời nói của An. Anh đã nói rằng anh không muốn cô phải hy sinh vì anh. Anh đã nói rằng cô xứng đáng được hạnh phúc.

Vy lau nước mắt và ngồi dậy. Cô biết rằng mình không thể cứ mãi chìm đắm trong đau khổ và tuyệt vọng. Cô phải mạnh mẽ lên, và cô phải tiếp tục sống.

Cô quyết định rời khỏi quán trọ An Nhiên. Cô biết rằng cô không thể ở lại nơi này được nữa. Cô cần phải tìm một nơi khác để bắt đầu lại cuộc sống.

Cô thu dọn hành lý và ra ngoài. Cô chào tạm biệt ông Ba và cảm ơn ông vì tất cả những gì ông đã làm cho cô.

"Cô định đi đâu?" Ông Ba hỏi.

"Cháu cũng không biết nữa. Cháu chỉ biết là cháu cần phải rời khỏi nơi này." Vy trả lời.

Ông Ba gật đầu. "Tôi hiểu. Hãy cẩn thận nhé. Và đừng bao giờ quên những gì cô đã trải qua ở nơi này."

Vy gật đầu và quay đi. Cô đi về phía con đường dẫn ra khỏi quán trọ, bỏ lại phía sau những kỷ niệm buồn vui.

Khi Vy đi ngang qua gốc cây bồ đề, cô dừng lại và nhìn nó lần cuối. Cô cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy cái cây khô héo và trơ trụi.

"Tạm biệt anh, An." Vy nói khẽ. "Em sẽ không bao giờ quên anh."

Vy quay đi và tiếp tục bước đi. Cô bước đi trong ánh hoàng hôn, với hy vọng rằng một ngày nào đó, cô sẽ tìm thấy hạnh phúc.

Nhưng dù ở đâu, Vy cũng sẽ không bao giờ quên An, người thanh niên áo trắng đã chiếm trọn trái tim cô. Cô đã yêu một hồn ma, và tình yêu đó sẽ theo cô đến suốt cuộc đời.

Ngay cả khi biết sự thật, Vy vẫn không rời đi. Cô tin rằng An không còn muốn hiến tế cô nữa – ánh mắt anh đã đổi khác. Họ dành từng hoàng hôn bên nhau, dù ngắn ngủi. Vy cảm nhận rõ: cô đã yêu một hồn ma. Tình yêu đó không cần chạm vào để tồn tại, nó chỉ cần được nhớ đến.

 

Loading...