ngọn lửa và tro tàn - chap 9 :

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-09 17:39:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chap 9 :

Một tuần trôi qua. Vụ án khách sạn lời giải. Không khí căng thẳng bám chặt tổ trọng án.

Trong phòng họp, Trịnh Hạo Khiêm chỉ tay sơ đồ hiện trường trải kín tường:

– “Chúng loại bỏ khả năng Lâm Yến Nhi là hung thủ trực tiếp. chắc chắn kẻ lợi dụng cô .”

Phùng Thế Hiên đặt laptop xuống bàn, mở đoạn video phục hồi từ camera sảnh phụ khách sạn:

– “Đây, 10 giờ 15 phút đêm đó. Một đàn ông mặc áo khoác dài, đội mũ che nửa mặt rời khỏi khách sạn. Dáng 1m80, nhanh. Camera che, nhưng xử lý góc .”

Hình ảnh hiện lên rõ hơn, để lộ sống mũi cao và một vết sẹo mờ nơi quai hàm.

Gia Nghi cau mày, búng tay:

– “Khoan… nhớ trợ lý riêng của Trần Quốc Vinh cũng vết sẹo như thế.”

– “Ý cô là Vương Chấn Hạo?” – Thế Hiên ngẩng lên, mắt ánh lên vẻ ngạc nhiên.

Cả phòng thoáng yên lặng. Hạo Khiêm nhíu mày:

– “Không thể vội kết luận. Chúng cần thêm chứng cứ.”

Bước ngoặt đến từ cuộc gọi.

Hệ thống viễn thông gửi về kết quả: lạ gọi cho Yến Nhi đêm hôm đó xuất phát từ một SIM rác. Vị trí kích hoạt ở khu chợ cũ.

Thế Hiên chiếu ảnh camera khu vực:

– “Đây là kẻ mua SIM. Hắn che mặt, nhưng dáng và tầm vóc giống trong đoạn video ở khách sạn.”

Hạo Khiêm lệnh:

– “Bắt Yến Nhi lên thẩm vấn . Có thể cô sẽ nhớ thêm chi tiết.”

Trong phòng thẩm vấn, Yến Nhi hai tay run rẩy:

– “ nhớ . Người gọi cho nhắc đến… ‘giám đốc Vinh sẽ dám từ chối’. Câu đó… từng Vương Chấn Hạo với cấp .”

Câu như lưỡi d.a.o c.h.é.m xuống. Cả đội lập tức kết nối manh mối.

Gia Nghi chậm rãi tổng hợp:

– “Một: video sảnh phụ cho thấy một đàn ông vết sẹo quai hàm. Hai: SIM rác mua gần chợ cũ, khớp thời gian và dáng . Ba: lời khai của Yến Nhi khẳng định giọng và thói quen dùng từ giống Vương Chấn Hạo.”

Hạo Khiêm đập hồ sơ xuống bàn, giọng trầm hẳn:

– “Đã đủ để khởi tố điều tra. Vương Chấn Hạo – trợ lý riêng của Trần Quốc Vinh – mới chính là kẻ dàn cảnh vụ án .”

Phùng Thế Hiên thêm , đôi mắt sáng rực:

– “Hắn còn thông thạo đường trong khách sạn, vì thường xuyên cùng Vinh dự tiệc. Đó là lý do dễ dàng tránh camera chính, chỉ lọt sảnh phụ.”

Tối hôm đó, cả tổ trọng án , bản kế hoạch vây bắt Vương Chấn Hạo trải bàn. Không khí ngột ngạt, căng như dây đàn.

Trong khi đó, ở trụ sở lính cứu hỏa, Dật Phong kết thúc một ngày huấn luyện dài. Anh lặng trong phòng, bàn tay siết chặt điện thoại. Một tuần … vẫn thể gặp Sở Vy. Tin tức về vụ án chỉ đến tai qua báo cáo sơ lược, khiến lòng nóng như lửa đốt. chỉ mong thể gặp cô sớm hơn .

Tại phòng thẩm vấn của đội trọng án chìm trong khí căng thẳng.

Ánh đèn huỳnh quang lạnh lẽo hắt xuống khuôn mặt Vương Chấn Hạo – một gã đàn ông tầm hơn ba mươi tuổi, dáng vẻ bình thường đến mức thể dễ dàng lẫn trong đám đông. ánh mắt sắc lạnh, thỉnh thoảng lóe lên tia bất an như thể một bí mật lớn đang phơi bày.

Sở Vy đối diện, giọng cô trầm và bình tĩnh:

– Anh Vương, hôm xảy vụ cháy nhà kho phía Tây, rằng đang ở quán rượu gần đó, đúng ?

Vương Chấn Hạo gật đầu, khoanh tay:

– Phải. , nhiều thể chứng cho .

Phùng Thế Hiên – kỹ thuật viên của đội – từ ngoài bước , đặt lên bàn một tập hồ sơ và chiếc USB:

– Đội trưởng, đây là đoạn camera giao thông chúng khôi phục .

Màn hình bật sáng. Trong đoạn video, hình ảnh Vương Chấn Hạo lái xe xuất hiện cách hiện trường vụ cháy chỉ mười phút khi ngọn lửa bùng phát. Điều đáng , xe của dừng ngay tại một kho chứa hàng gần đó, biến mất khỏi tầm .

Sở Vy chằm chằm :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ngon-lua-va-tro-tan/chap-9.html.]

– Vậy giải thích thế nào?

Vương Chấn Hạo thoáng giật , nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh:

– Chỉ là ngang thôi. Các đừng cố ép tội một công dân vô tội.

Gia Nghi bên cạnh khẽ hừ, giọng sắc bén:

– Đi ngang? Vậy tại khi cháy, chúng tìm thấy dấu vết nhiên liệu chuyên dụng mà chỉ – một kỹ sư hóa chất – mới dễ dàng tiếp cận?

Không khí trở nên ngột ngạt. Vương Chấn Hạo bắt đầu đổ mồ hôi.

Hạo Khiêm hiệu ngừng, giọng ôn tồn nhưng cứng rắn:

– Chúng kết luận vội. nên hợp tác, vì tất cả bằng chứng đều đang chống .

Vài ngày .

Khi lệnh bắt giữ chính thức chuẩn thi hành, Vương Chấn Hạo đoán . Hắn bố trí sẵn đường lui. Lợi dụng lúc cảnh sát ập căn hộ, bất ngờ khống chế một hàng xóm – một cô gái trẻ – dí d.a.o cổ cô, lùi dần về phía cửa thoát hiểm.

– Đứng yên! Nếu , g.i.ế.c cô ! – giọng khàn khàn, ánh mắt hoảng loạn nhưng vẫn ranh mãnh.

Sở Vy cùng đồng đội lập tức bao vây, Gia Nghi siết chặt khẩu s.ú.n.g trong tay nhưng dám nổ súng. Hạo Khiêm thương lượng, giọng dứt khoát:

– Chấn Hạo, bình tĩnh . Nếu g.i.ế.c , tội sẽ chồng thêm tội. Anh vẫn còn đường sống, hãy thả con tin .

– Câm ! – gào, kéo con tin chạy một tòa nhà văn phòng bỏ hoang ngay gần đó.

Cảnh sát dồn theo, cả đội trọng án lập tức tiến hành bao vây. khi cuộc thương lượng đến hồi kết, một mùi khét lẹt bất ngờ lan . Chẳng mấy chốc, ngọn lửa bùng lên từ tầng .

– Không , giăng bẫy ! – Phùng Thế Hiên thốt lên, mắt trừng lớn.

Khói đen đặc quánh cuồn cuộn dâng, lửa lan nhanh đến mức ai ngờ tới. Vương Chấn Hạo vẫn giữ con tin, ho kéo lê cô gái về phía tầng cao hơn.

Gia Nghi cố lao nhưng Hạo Khiêm chặn , mặt căng thẳng:

– Không ! Càng sâu càng nguy hiểm. Chúng chờ cứu hỏa đến hỗ trợ.

Trụ sở lính cứu hỏa.

Chuông báo động vang dội. Địa chỉ: tòa nhà văn phòng trung tâm thành phố. Đội trưởng Thẩm Dật Phong lập tức bật dậy khỏi ghế, nắm chặt mũ bảo hộ.

– Lên xe! Tất cả chuẩn triển khai!

Đội phó Lâm Trí Hàn cau mày:

– Tin báo mắc kẹt ở tầng .

Dật Phong khựng một giây khi báo cáo chi tiết: “Trong đó đội trọng án cảnh sát đang nhiệm vụ, bao gồm Đội trưởng Sở Vy.”

Tim thắt . Một thoáng bối rối và sợ hãi lướt qua mắt, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh, hét lớn:

– Xuất phát!

Còi xe cứu hỏa rú vang, lao trong đêm. Trên cabin, Dật Phong siết c.h.ặ.t t.a.y lái, trong đầu chỉ một hình ảnh duy nhất – Sở Vy đang kẹt giữa biển lửa. Một ý nghĩ duy nhất vang vọng: “Bằng giá, cứu cô .”

Khi đó ở bên sở vy Khói đen cuộn trào lên từng tầng, đặc quánh đến mức mỗi thở như x.é to.ạc lồng ngực. Nhiệt độ tăng nhanh, từng mảng trần rơi xuống nổ “đùng đoàng” như sấm giáng, khiến cả đội gồng tránh né.

Gia Nghi ho sặc sụa cố che mặt, hét lớn trong làn khói:

– Không … để kéo con tin xa hơn!

Hạo Khiêm ôm lấy cánh tay cô, kéo :

primrose

– Bình tĩnh, lửa đang lan nhanh quá, nếu cứ cố lao là cả đội tiêu đời!

Sở Vy thì khác. Cô vẫn gắng gượng, mắt cay xè, từng thở khàn đặc. khói quá dày, oxy dần cạn kiệt. Cơ thể cô bắt đầu run rẩy, chân bước loạng choạng.

“Không… thể gục ở đây…” – Sở Vy siết chặt khẩu súng, nhưng ngón tay run đến mức còn chắc chắn.

Ý thức mờ , trong tâm trí cô hiện lên một khuôn mặt quen thuộc. Ánh mắt cương nghị, giọng trầm ấm từng dặn dò: “Khi gặp nguy hiểm, sẽ đến.”

– Dật Phong… – Cô khẽ thầm gọi trong cơn mê loạn, đôi môi mấp máy yếu ớt.

Trong tích tắc, bộ sự hỗn loạn xung quanh như nhòe . Chỉ còn niềm tin mong manh bám víu: sẽ đến… nhất định sẽ đến.

Một luồng ánh sáng từ khe cửa lửa lóe lên, như báo hiệu điều gì sắp xảy . Và giữa mớ hỗn loạn , sự chờ đợi của Sở Vy như ngọn lửa khác trong tim, níu giữ cô khỏi vực thẳm tuyệt vọng.

Loading...