ngọn lửa và tro tàn - chap 8 :
Cập nhật lúc: 2025-10-09 17:30:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điện thoại ngắt, kịp thêm gì, chuông báo từ bộ đàm của Sở Vy vang lên, giọng căng thẳng của Hạo Khiêm vọng :
– “Sở Vy, đội tập trung ngay. Có vụ án mới, nạn nhân tử vong bất thường tại một khách sạn trung tâm thành phố. Khả năng án mạng.”
Sở Vy lập tức nghiêm giọng:
– “Rõ, về ngay.”
Cô sang Dật Phong, ánh mắt nghiêm nghị nhưng cũng xen chút lúng túng:
– “Xin , về trụ sở ngay lập tức.”
Dật Phong im lặng vài giây, gật đầu:
– “Vậy để đưa cô về’’
Chiếc xe rẽ ngoặt con đường lớn, lao giữa màn mưa mịt mùng. Bầu khí trong xe còn vương chút dịu dàng, nay thế bằng sự khẩn trương, căng thẳng.
Tại trụ sở cảnh sát.
Cả tổ trọng án tập trung trong phòng họp. Trịnh Hạo Khiêm đầu bàn, trải tấm ảnh hiện trường : một phòng khách sạn sang trọng, nhưng bừa bộn. Trên giường, nạn nhân nam bất động, khuôn mặt méo mó vì ngạt thở.
Hạo Khiêm giọng trầm:
– “Báo cáo ban đầu từ pháp y: nạn nhân c.h.ế.t do siết cổ, thời gian tử vong 2–3 giờ . Hiện trường dấu hiệu giằng co.”
Gia Nghi nhíu mày:
– “Danh tính?”
Phùng Thế Hiên nhanh nhảu trả lời, tay gõ laptop:
– “Tên trần quốc vinh , 35 tuổi, doanh nhân. Thuê phòng từ sáng, nhưng đến chiều thì nhân viên phát hiện thi thể.”
Gia Nghi chau mày:
– “Doanh nhân … khéo dính đến nợ nần hoặc ăn khuất tất.”
Ngay lập tức, Thế Hiên bật mỉa mai:
– “Cô lúc nào cũng suy đoán nhanh hơn cả dữ liệu. Để kiểm tra chứng cứ cái .”
– “Anh thì lúc nào cũng cắm mặt máy, c.h.ế.t mắt mà vẫn năng khô khan.” – Gia Nghi trừng mắt đáp trả.
Không khí trong phòng bắt đầu nảy lửa.
Hạo Khiêm bất lực giơ tay ngăn hai :
– “Đủ ! Hai định biến hiện trường thành sàn đấu võ mồm ? Một bên pháp y, một bên kỹ thuật… đau đầu lắm .”
Cả phòng bật nhẹ, khiến khí nặng nề dịu đôi chút.
Hạo khiêm :
‘ thôi chuẩn chúng đến hiện trường 1 chuyến’
Tại Khách sạn “Thiên Hòa” toạ lạc ngay trung tâm thành phố, sang trọng nhưng sáng nay bao phủ bởi khí nặng nề. Dãy hành lang tầng 12 sáng choang ánh đèn, chằng chịt dây phong toả, cảnh sát túc trực khắp nơi. Mùi nước hoa đắt tiền lẫn với mùi khói t.h.u.ố.c và thứ mùi ngai ngái khó chịu từ phòng 1203 khiến thấy bức bối.
Tổ trọng án bước hiện trường. Trịnh Hạo Khiêm đầu, ánh mắt quét qua khung cảnh: căn phòng rộng, cửa sổ mở hé, rèm bay phần phật trong gió. Trên sàn, một đàn ông trung niên bất động, m.á.u loang đỏ tấm t.h.ả.m xám nhạt.
Phùng Thế Hiên cúi , nhíu mày:
– “Khóa cửa cạy phá. Vậy khả năng cao hung thủ quen nạn nhân hoặc chính nạn nhân tự mở cửa cho .”
Lý Gia Nghi nhanh nhẹn trải túi dụng cụ, cùng Sở Vy chuẩn công tác khám nghiệm. Cô găng tay, liếc sang đồng nghiệp:
– “Anh đừng như thám tử rẻ tiền trong tiểu thuyết. Để chị Vy kiểm tra mới rõ .”
Thế Hiên hừ một tiếng:
– “Ờ, cứ chờ xem kết quả của em đoán trùng với pháp y lạnh lùng nhà em .”
– “Anh…” – Gia Nghi bặm môi, sắp sửa cãi, thì Hạo Khiêm chặn ngang, thở dài:
– “Hai yên lặng cho nhờ. Ở đây là hiện trường, chợ.”
Cả hai im thin thít, nhưng ánh mắt vẫn như “bắn” qua . Hạo Khiêm chỉ lắc đầu, cảm thấy bất lực nhưng sâu trong lòng bật . Cứ mỗi họ đấu khẩu, thấy bầu khí căng thẳng của vụ án giảm đôi chút.
Sở Vy lúc xuống bên thi thể, bàn tay trắng muốt lật cổ tay nạn nhân, ánh mắt nghiêm nghị. Cô chạm nhẹ vết thương ở n.g.ự.c – một đường d.a.o gọn gàng, sâu, chuẩn xác.
– “Một nhát d.a.o trí mạng, trực tiếp xuyên tim.” – Vy , giọng chắc nịch. – “Không dấu hiệu giằng co mạnh, nghĩa là hung thủ tấn công bất ngờ hoặc nạn nhân phòng .”
Gia Nghi nhanh chóng bổ sung:
– “Trong phòng dao. Vũ khí gây án mang .”
Thế Hiên kiểm tra camera hành lang, báo cáo:
– “Khoảng 10 giờ tối qua, camera ghi nhận một phụ nữ bước phòng . Khoảng một tiếng , rời . Hình ảnh rõ mặt vì đội mũ và khẩu trang, nhưng dáng khá cao, mặc váy dài.”
Không khí trong phòng như đặc quánh lạị
Hạo Khiêm tiếp tục tổng kết:
– “Danh tính nạn nhân là Trần Quốc Vinh, giám đốc một công ty bất động sản. Hồ sơ tài chính dấu hiệu nợ nần. Hiện giờ, chúng cần tập trung các mối quan hệ gần gũi, đặc biệt là phụ nữ cận với ông .”
Sở Vy dậy, tháo găng, giọng điềm tĩnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ngon-lua-va-tro-tan/chap-8.html.]
– “Tạm thời, nguyên nhân tử vong: mất m.á.u do vết thương xuyên tim. Thời gian tử vong từ 10 giờ đến 11 giờ tối qua. Để chính xác hơn, cần đưa t.h.i t.h.ể về phòng pháp y.”
Khi khám nghiệm hiên trường xong , các thành viên lượt xuống sân khách sạn và bắt gặp đội cứu hỏa 3 của Thẩm Dật Phong cũng mặt gần đó để xử lý đám cháy phía tòa nhà.…
Tại đó , nơi xe cứu hỏa vẫn còn đỗ, khói mỏng vẫn vương trong khí. Cô bất chợt dừng khi thấy Thẩm Dật Phong đang tháo găng, đồng phục còn vương tro bụi.
Ánh mắt hai chạm giữa làn khói xám, lời chào, tiếng — chỉ thoáng nhận , một chút tĩnh lặng giữa hỗn độn.
Dật Phong khẽ gật đầu, ánh trầm nhưng ấm. Sở Vy đáp bằng cái gật nhẹ, .
Khoảnh khắc ngắn ngủi , dù Sở Vy nhưng trong đôi mắt của Dật Phong vô cùng ấm áp , ánh mắt của luôn theo dõi cô lâu ….. Đến nỗi đồng đội của nhịn cũng trêu vài câu .
Chu Thiên Lạc – lính trẻ đội cứu hoả cùng với vai trò hỗ trợ – bất ngờ huých vai Ngô Dịch Phong, thì thầm:
– “Ê, đội trưởng nhà nãy giờ bác sĩ Sở chớp mắt. Chuẩn đó, chắc gì !”
Ngô Dịch Phong gian, đáp nhỏ:
– “Ừ, thấy còn căng hơn lửa trong nhà kho. Mà bác sĩ Sở lạnh lùng thế thôi, chắc cũng dễ .”
Tiếng họ thì thầm vang đủ để Lâm Trí Hàn thấy. Anh khẽ hắng giọng, trừng mắt:
– “Đừng tám nhảm ở hiện trường. Làm việc .”
khi , Trí Hàn giấu nụ . Đồng đội lâu năm, là hiểu – Dật Phong, luôn đặt tính mạng khác lên hết, cuối cùng cũng điều gì đó để khiến trái tim xao động.
…
Trên đường trở về, trời ngả chiều, ánh nắng cuối ngày loang vàng khắp phố. Trong xe, khí im ắng. Gia Nghi tranh thủ xem giấy tờ, Thế Hiên ngó cửa kính, còn Hạo Khiêm thì lái xe tập trung. Sở Vy ghế phụ, tay ôm chặt tập hồ sơ. Mọi ai cũng đang nghiêm túc , cố gắng tập trung vụ án , vẻ vụ án cũng khá khó nhằn
hôm , tổ trọng án tập trung tại phòng họp. Tường dán kín hình ảnh hiện trường, sơ đồ di chuyển, và phóng to khung hình từ camera hành lang.
Trịnh Hạo Khiêm gõ tay xuống bàn:
– “Nhân chứng khách sạn xác nhận: 10 giờ tối qua, tiếng tranh cãi trong phòng 1203, nhưng nhanh đó im bặt. Người phụ nữ xuất hiện trong camera chính là đầu mối quan trọng.”
Phùng Thế Hiên khoanh tay, nheo mắt:
– “Dáng cao, bước khập khiễng. nghĩ thể hung thủ mang giày cao gót nhưng quen .”
Lý Gia Nghi liếc sang, bật :
– “Tưởng chỉ phá đám, ngờ quan sát cũng tinh thật đấy.”
– “ mà tay thì chuẩn khỏi bàn.” – Thế Hiên hất mặt, quên “đắc chí”.
Không khí nguy cơ nổ tung, may mà Hạo Khiêm lên tiếng:
– “Đủ . Gia Nghi, em kiểm tra danh sách phụ nữ quan hệ gần gũi với Trần Quốc Vinh. Thế Hiên, phối hợp khách sạn lấy thêm camera từ sảnh phụ.”
primrose
Trong khi rời phòng, Sở Vy vẫn , ánh mắt dừng bức ảnh vết thương. Gia Nghi vẫn ở cùng với Sở Vy và tò mò hỏi :
– “chị kỹ thế, gì phát hiện ?”
Sở Vy khẽ giật , bình tĩnh đáp:
– “Vết d.a.o gọn, nhưng góc đ.â.m chếch xuống. Hung thủ khả năng cao là phụ nữ thuận tay , cao quá 1m65. Người đàn ông cao lớn như Trần Quốc Vinh thể để đ.â.m trúng tim dễ dàng… trừ khi ông tin tưởng đối phương.”
…
Chiều hôm đó, báo cáo từ Hạo Khiêm gửi về: trong những phụ nữ thiết với Trần Quốc Vinh, nổi bật nhất là Lâm Yến Nhi – thư ký riêng, từng nhiều cùng ông đến khách sạn . Đặc biệt, cô tiền sử nợ nần cờ bạc.
Thế Hiên lập tức phản ứng:
– “Chuẩn , mấy vụ kiểu thì thư ký là tình nhân kiêm hung thủ. Quá đơn giản.”
– “Anh bớt hồ đồ .” – Gia Nghi liếc sắc. – “Có bằng chứng gì ? Hay đoán mò?”
lúc đó, cuộc gọi khẩn từ trinh sát:
– “Đã tìm thấy váy dài dính m.á.u trong thùng rác khách sạn. Xác nhận là váy của Lâm Yến Nhi.”
Cả phòng sững . Hạo Khiêm trầm giọng:
– “Triệu tập cô ngay.”
…
Tại phòng thẩm vấn, Lâm Yến Nhi co ro, gương mặt trang điểm nhòe nhoẹt. Cô run rẩy:
– “… chỉ đến gặp giám đốc Vinh để đòi tiền. Ông hứa sẽ cho mượn, nhưng nổi giận, còn đe sẽ bỏ … tức quá bỏ , g.i.ế.c ông !”
Gia Nghi thẳng:
– “Thế còn chiếc váy dính máu? Tìm thấy khách sạn, chính xác kiểu dáng cô mặc.”
– “… ! bỏ nó vì rách, chứ g.i.ế.c !” – Yến Nhi bật .
Trong khi nghi hoặc, Sở Vy bất ngờ lên tiếng:
– “Nếu là hung thủ, cô sẽ ngu ngốc vứt bằng chứng ngay cạnh hiện trường. Vết m.á.u váy cần kiểm tra, chắc là của nạn nhân.”
Hạo Khiêm gật:
– “. Không loại trừ đổ tội cho Yến Nhi. Chúng tìm kẻ .”
Ánh mắt đều trở nên nặng nề. Vụ án tưởng như đơn giản rẽ sang một hướng phức tạp hơn.