, tập thể lớp đó, thể ngày hôm nay.
Lên đại học, chọn ngành luật. hy vọng thể trở nên mạnh mẽ, thể bảo vệ những bảo vệ.
Truyền thông mạng xã hội bắt đầu phát triển, thử chia sẻ câu chuyện của lên mạng, chủ yếu là về cách thoát khỏi ảnh hưởng của gia đình gốc, cách tự lập tự cường. Không ngờ, nhận phản hồi lớn.
Rất nhiều câu chuyện của truyền cảm hứng. Cũng từ những manh mối, đào vụ mua bán thành mấy năm .
Nhiều hơn bắt đầu quan tâm đến vấn đề phụ nữ và trẻ em lừa bán và vấn đề gia đình thật sự của họ.
Nhờ sự quan tâm , với sự giúp đỡ của các tình nguyện viên và cảnh sát, dựa những thông tin rời rạc mà thỉnh thoảng nhớ lúc tỉnh táo, thật sự tìm gia đình của bà.
Thì quê ở một thành phố phía Nam xa. Năm đó bà là sinh viên đại học, lừa bán khi mới hai mươi tuổi. Ông bà ngoại bao nhiêu năm qua bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm bà.
Giây phút nhận điện thoại của , bà ngoại ở đầu dây bên đến gần như ngất .
Họ bay đến đây ngay trong đêm.
Cách biệt gần hai mươi năm, nữa gặp cha ruột của . Trong đôi mắt vẩn đục của bà, đầu tiên ánh lên sự trong trẻo. Bà nhận họ. Bà ôm lấy bà ngoại, nức nở như một đứa trẻ.
“Mẹ, con sai , con nên lời ... Con nhớ nhà lắm...”
Giây phút đó, , một phần của cuối cùng cứu rỗi.
Dưới sự giúp đỡ của ông bà ngoại và luật sư, chúng chính thức khởi kiện bố và bà nội .
Bằng chứng xác thực, tội buôn bán phụ nữ, bạo hành gia đình trong thời gian dài, bỏ rơi, cùng với âm mưu bán con gái , tất cả các tội đều xử phạt. Bố và bà nội đều kết án tù.
Đứa em trai họ cưng chiều hết mực gửi đến nhà họ hàng ở nơi khác, sống lắm.
Tiễn họ , cảm thấy bầu trời cũng trong xanh hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-ca-lop-chong-lai-so-phan-bat-cong/chuong-6.html.]
Bốn năm đại học, học truyền thông. Thu nhập định. Sau khi nghiệp, trở thành một luật sư, đồng thời tiếp tục duy trì tài khoản mạng xã hội của , giúp đỡ nhiều cần giúp đỡ hơn.
Năm thứ hai , gặp một . Anh là trưởng dự án của công ty đối tác. Dịu dàng, chính trực, tôn trọng.
Chúng tiếp xúc qua công việc đó dần dần đến với . Anh bộ quá khứ của , chỉ xót xa, hề chê bai. Anh với :
“Em phi thường, quen em là may mắn của .”
Chúng quyết định kết hôn. Khi gửi thiệp mời, đầu tiên thông báo là nhóm chat của lớp cấp ba năm đó.
: “Nếu các , sẽ tớ của ngày hôm nay. Đám cưới của tớ, các nhất định đến.”
Lớp trưởng, lớp phó học tập, ủy viên thể dục, ủy viên lao động... họ mặc lễ phục trang trọng, ở hàng ghế khách mời, trong chiếc váy cưới trắng tinh, bước về phía sẽ cùng hết cuộc đời.
Sau nghi lễ, lớp trưởng ôm lấy , còn to hơn cả .
“Thế mới đúng chứ, Song Song, thật hạnh phúc nhé.”
Cậu lặp câu năm xưa: “Thấy , hề định đoạt. Cậu tự bước con đường của riêng .”
ôm , ôm từng bạn đến chúc phúc cho .
Phải, bước !
Bởi vì các , trong khoảnh khắc tăm tối nhất của đời , tự tay thắp lên ngọn đèn, c.h.é.m tan bụi gai cho .
Cuốn tiểu thuyết ngược luyến sớm chúng xé nát, vứt thùng rác.
Kịch bản cuộc đời của do chính , cùng với những bạn đáng yêu , cùng .
Bây giờ, đó đầy các chữ: Tự do, mạnh mẽ và cả… hạnh phúc!
HOÀN!